Sau Khi Đại Lão Huyền Học Ở Tinh Tế Bày Quán, Cô Bất Ngờ Hot Rồi
Lừa Dối Đồng Đạ...
2024-11-21 20:19:54
【 mau đến xem, tiện nhân không chỉ chưa chết, còn mở phát sóng trực tiếp! Là muốn phát sóng trực tiếp tự sát sao? 】
【 đây là nơi nào…… Lờ mờ có thể nhìn ra là đạo quan, cô vẫn tự chuốc lấy rắc rối. 】
【 giới giải trí xuất hiện cô, thật sự *đổ tám đời vận xui đổ máu, cô có thể tự giác một chút được không? 】
*đổ tám đời vận xui đổ máu: một cách diễn đạt cường điệu để cho thấy người ta kém may mắn như thế nào trong một điều gì đó
【 phế vật, cặn bã xã hội, tiểu tam! Nhanh chóng thoát khỏi vòng ăn cơm hộp đi nhé! Đừng tiếp tục tra tấn chúng ta! 】
Huyệt Thái Dương Khúc Giản Nhi đập thình thịch, cô đem địa chỉ IP ác ý nhất ghi nhớ: “Nhận được lời chúc phúc thân thiện của mọi người, vì báo đáp sự thừa nhận của bạn, miễn phí đoán 3 chữ, chuyên đoán chữ cát hung phúc họa và gả cưới hôn nhân.”
【 Cộ sợ không phải sau khi đầu óc bị nước vào càng có vấn đề? Sau này tôi nói với con gái, xem người này bị cấm sóng, lớn lên đẹp đấy, đầu óc trao đổi lấy! 】
【 còn làm phong kiến mê tín, @ viện nghiên cứu khoa học và kỹ thuật @ thần quái là công việc của hiệp hội khoa học và công nghệ, nhanh tới quản quản! 】
【 loại điếc không sợ súng như cô chưa từng đi học sao? À, đã quên cô thật sự chưa học qua. 】
【 Tôi muốn xem đoán chữ kiểm tra, “Cổ”, đoán một nửa hôn nhân đó phù hợp hay không. 】
【 còn có tôi, còn có tppo, “Thưởng”, sau này tôi sẽ đại phú đại quý không? 】
Khúc Giản Nhi ngồi ở dưới tàng cây: “Cổ, thời kia không suy là vì cổ, vinh hoa phú quý là vì cổ. Ngươi gia cảnh rất tốt một người có cá tính mạnh mẽ, đối tượng liên hôn là đào hoa đúng đắn, có thể chung sống.”
Thuận tay bắn bay một con muỗi.
Khúc Giản Nhi tiếp tục nói: “Thưởng, trên nhỏ dưới miệng, hạt châu đá quý. Ngươi, hoặc nhà ngươi liên quan đến ngành sản xuất châu báu, căn bản không lo ăn mặc, không cần kiểm tra thử……”
Cô chỉ kịp nói một nửa.
Sau đó phát hiện, cô bị nhân viên đứng sau cảnh cáo!
Trong khoảnh khắc.
Vô số câu trích dẫn đã chết non, không có nơi nào để trút giận.
Khúc Giản Nhi cũng không ngồi trên ghế gấp nhỏ, cô buồn bực nhìn lên bầu trời. Cô kiếp trước từng gặp phải những bức tường sứ, nhưng việc đó không khó khăn nguy nan như bây giờ.
Có thể nói hiện thức cho cô đánh đòn cảnh cáo.
Hàn Chiêu Viễn bị Bạch Vi mê hoặc đến choáng váng, sau khi nghe Khúc Giản Nhi nói, đôi mắt anh sáng ngời.
Kể từ khi đổi mới công nghệ..
Giới huyền học ngày càng lụn bại, lại chịu đàn áp nặng nề, mỗi người cảm thấy bất an đến mức không dám xuất đầu lộ diện.
Mà người có thủ đoạn lớn, không bao giờ bị lịch sử loại bỏ, phần lớn đều là người tầm thường bị lịch sử lãng quên. Cho nên Hàn Chiêu Viễn nghĩ mọi cách, chỉ vì giữ Hàn gia trường tồn.
Cho dù khí thế hay năng lực Khúc Giản Nhi, Hàn Chiêu Viễn nhìn ở trong mắt, cũng ghi tạc trong lòng.
Thừa dịp Bạch Vi rãnh rỗi đi uống nước.
Hàn Chiêu Viễn nhắc nhở: “Đế Quốc trấn áp những tư tưởng phong kiến này, cô đâm họng súng rồi.”
Khúc Giản Nhi mặt không cảm cảm: “Muốn tôi không gì là không làm được.”
Hàn Chiêu Viễn hỏi: “Sau đó thì sao?”
Khúc Giản Nhi trầm trọng nói: “Nhưng điều này tôi thực sự không thể làm được.”
(¬д¬. ) Cạn lời quanh quẩn bên tai.
Không đợi Hàn Chiêu Viễn hỏi thăm tình huống Khúc Giản Nhi, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu lo lắng của Mạnh Thanh Dương.
【 đây là nơi nào…… Lờ mờ có thể nhìn ra là đạo quan, cô vẫn tự chuốc lấy rắc rối. 】
【 giới giải trí xuất hiện cô, thật sự *đổ tám đời vận xui đổ máu, cô có thể tự giác một chút được không? 】
*đổ tám đời vận xui đổ máu: một cách diễn đạt cường điệu để cho thấy người ta kém may mắn như thế nào trong một điều gì đó
【 phế vật, cặn bã xã hội, tiểu tam! Nhanh chóng thoát khỏi vòng ăn cơm hộp đi nhé! Đừng tiếp tục tra tấn chúng ta! 】
Huyệt Thái Dương Khúc Giản Nhi đập thình thịch, cô đem địa chỉ IP ác ý nhất ghi nhớ: “Nhận được lời chúc phúc thân thiện của mọi người, vì báo đáp sự thừa nhận của bạn, miễn phí đoán 3 chữ, chuyên đoán chữ cát hung phúc họa và gả cưới hôn nhân.”
【 Cộ sợ không phải sau khi đầu óc bị nước vào càng có vấn đề? Sau này tôi nói với con gái, xem người này bị cấm sóng, lớn lên đẹp đấy, đầu óc trao đổi lấy! 】
【 còn làm phong kiến mê tín, @ viện nghiên cứu khoa học và kỹ thuật @ thần quái là công việc của hiệp hội khoa học và công nghệ, nhanh tới quản quản! 】
【 loại điếc không sợ súng như cô chưa từng đi học sao? À, đã quên cô thật sự chưa học qua. 】
【 Tôi muốn xem đoán chữ kiểm tra, “Cổ”, đoán một nửa hôn nhân đó phù hợp hay không. 】
【 còn có tôi, còn có tppo, “Thưởng”, sau này tôi sẽ đại phú đại quý không? 】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khúc Giản Nhi ngồi ở dưới tàng cây: “Cổ, thời kia không suy là vì cổ, vinh hoa phú quý là vì cổ. Ngươi gia cảnh rất tốt một người có cá tính mạnh mẽ, đối tượng liên hôn là đào hoa đúng đắn, có thể chung sống.”
Thuận tay bắn bay một con muỗi.
Khúc Giản Nhi tiếp tục nói: “Thưởng, trên nhỏ dưới miệng, hạt châu đá quý. Ngươi, hoặc nhà ngươi liên quan đến ngành sản xuất châu báu, căn bản không lo ăn mặc, không cần kiểm tra thử……”
Cô chỉ kịp nói một nửa.
Sau đó phát hiện, cô bị nhân viên đứng sau cảnh cáo!
Trong khoảnh khắc.
Vô số câu trích dẫn đã chết non, không có nơi nào để trút giận.
Khúc Giản Nhi cũng không ngồi trên ghế gấp nhỏ, cô buồn bực nhìn lên bầu trời. Cô kiếp trước từng gặp phải những bức tường sứ, nhưng việc đó không khó khăn nguy nan như bây giờ.
Có thể nói hiện thức cho cô đánh đòn cảnh cáo.
Hàn Chiêu Viễn bị Bạch Vi mê hoặc đến choáng váng, sau khi nghe Khúc Giản Nhi nói, đôi mắt anh sáng ngời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kể từ khi đổi mới công nghệ..
Giới huyền học ngày càng lụn bại, lại chịu đàn áp nặng nề, mỗi người cảm thấy bất an đến mức không dám xuất đầu lộ diện.
Mà người có thủ đoạn lớn, không bao giờ bị lịch sử loại bỏ, phần lớn đều là người tầm thường bị lịch sử lãng quên. Cho nên Hàn Chiêu Viễn nghĩ mọi cách, chỉ vì giữ Hàn gia trường tồn.
Cho dù khí thế hay năng lực Khúc Giản Nhi, Hàn Chiêu Viễn nhìn ở trong mắt, cũng ghi tạc trong lòng.
Thừa dịp Bạch Vi rãnh rỗi đi uống nước.
Hàn Chiêu Viễn nhắc nhở: “Đế Quốc trấn áp những tư tưởng phong kiến này, cô đâm họng súng rồi.”
Khúc Giản Nhi mặt không cảm cảm: “Muốn tôi không gì là không làm được.”
Hàn Chiêu Viễn hỏi: “Sau đó thì sao?”
Khúc Giản Nhi trầm trọng nói: “Nhưng điều này tôi thực sự không thể làm được.”
(¬д¬. ) Cạn lời quanh quẩn bên tai.
Không đợi Hàn Chiêu Viễn hỏi thăm tình huống Khúc Giản Nhi, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu lo lắng của Mạnh Thanh Dương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro