Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ
Đối Thủ Một Mất...
2024-11-15 06:40:01
Mấy năm gần đây, ếch hai chân không dễ tìm, nhưng đàn ông hai, à không, ba chân thì có đầy trên phố đấy, ok?
Kiều Anh Đào nhớ lại những thanh niên có thể xem là tuấn tú mà mình đã gặp, so sánh tới lui một lúc. Được rồi, đàn ông có ba chân thì đầy đường nhưng có thể so sánh với Việt Ngôn Quy thì thật sự không tìm được ai cả!
Hơn nữa, khi còn đi học, năm nào cô cũng “đốc thúc” Việt Ngôn Quy thi được hạng nhất.
Tuy rằng lý do chính là bởi trí thông minh của anh cao nhưng nếu không có tên “ngàn năm hạng nhì” là cô đuổi sát phía sau thì anh có thể đứng vững ở hạng nhất không?
Sau khi anh tốt nghiệp, cô lại “ủng hộ” anh tự phấn đấu lập nghiệp mà không dựa vào gia tộc. Tuy rằng chỉ nói suông, tuy rằng chỉ là những lời châm chọc, khiêu khích qua điện thoại nhưng đó chẳng phải là vì cô đi học ở nước ngoài không về được à? Ai nói ủng hộ theo cách này thì không phải là ủng hộ chứ!
Cộng những thứ này lại thì Việt Ngôn Quy là vị hôn phu tuyệt vời mà cô đã cực khổ nuôi dưỡng đó! Vậy mà bây giờ cứ như cô nuôi giúp cái người tên Lâm gì gì đó vậy? Hứ, không sao, cô không thèm quan tâm!
Vì để chứng minh rằng bản thân không đau lòng, không quan tâm, Kiều Anh Đào trở về phòng mở một trò chơi điện tử đang nổi lên, càng chơi càng cảm thấy trò này thú vị.
Cô chơi cả đêm, đến sáng mới ôm gối đi ngủ. Lúc này cô lại nhận được cuộc điện thoại từ giám đốc Vương, cấp trên trực tiếp của cô, gọi cô đi làm gấp.
Đúng vậy, Kiều Anh Đào là một nhân viên làm công bán mình cho tư bản.
Năm ngoái khi cô từ nước ngoài trở về, vì để chứng minh với Việt Ngôn Quy rằng bản thân không phải là một đại tiểu thư ăn không ngồi rồi như lời anh nói, cô đã cố ý dùng thân phận của một người tìm việc bình thường, thông qua các cuộc phỏng vấn để được tuyển vào công ty công nghệ của Việt Ngôn Quy.
Cô che giấu thân phận, đi từ chức vụ thấp đi lên. Mỗi ngày đều chăm chỉ làm việc, thậm chí còn không dám nghỉ phép. Chỉ trong một năm, cô đã được thăng lên chức phó giám đốc hiện giờ.
Kiều Anh Đào còn nghĩ rằng đợi đến khi cô thăng tiến đến chức vụ có thể gặp các giám đốc lớn thì sẽ tặng cho khuôn mặt đẹp trai sáng lán của tổng giám đốc Việt một bạt tay thật vang! Dám nói cô ăn không ngồi rồi à, cô cũng rất có năng lực đó nhé!
Kiều Anh Đào nhớ lại những thanh niên có thể xem là tuấn tú mà mình đã gặp, so sánh tới lui một lúc. Được rồi, đàn ông có ba chân thì đầy đường nhưng có thể so sánh với Việt Ngôn Quy thì thật sự không tìm được ai cả!
Hơn nữa, khi còn đi học, năm nào cô cũng “đốc thúc” Việt Ngôn Quy thi được hạng nhất.
Tuy rằng lý do chính là bởi trí thông minh của anh cao nhưng nếu không có tên “ngàn năm hạng nhì” là cô đuổi sát phía sau thì anh có thể đứng vững ở hạng nhất không?
Sau khi anh tốt nghiệp, cô lại “ủng hộ” anh tự phấn đấu lập nghiệp mà không dựa vào gia tộc. Tuy rằng chỉ nói suông, tuy rằng chỉ là những lời châm chọc, khiêu khích qua điện thoại nhưng đó chẳng phải là vì cô đi học ở nước ngoài không về được à? Ai nói ủng hộ theo cách này thì không phải là ủng hộ chứ!
Cộng những thứ này lại thì Việt Ngôn Quy là vị hôn phu tuyệt vời mà cô đã cực khổ nuôi dưỡng đó! Vậy mà bây giờ cứ như cô nuôi giúp cái người tên Lâm gì gì đó vậy? Hứ, không sao, cô không thèm quan tâm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì để chứng minh rằng bản thân không đau lòng, không quan tâm, Kiều Anh Đào trở về phòng mở một trò chơi điện tử đang nổi lên, càng chơi càng cảm thấy trò này thú vị.
Cô chơi cả đêm, đến sáng mới ôm gối đi ngủ. Lúc này cô lại nhận được cuộc điện thoại từ giám đốc Vương, cấp trên trực tiếp của cô, gọi cô đi làm gấp.
Đúng vậy, Kiều Anh Đào là một nhân viên làm công bán mình cho tư bản.
Năm ngoái khi cô từ nước ngoài trở về, vì để chứng minh với Việt Ngôn Quy rằng bản thân không phải là một đại tiểu thư ăn không ngồi rồi như lời anh nói, cô đã cố ý dùng thân phận của một người tìm việc bình thường, thông qua các cuộc phỏng vấn để được tuyển vào công ty công nghệ của Việt Ngôn Quy.
Cô che giấu thân phận, đi từ chức vụ thấp đi lên. Mỗi ngày đều chăm chỉ làm việc, thậm chí còn không dám nghỉ phép. Chỉ trong một năm, cô đã được thăng lên chức phó giám đốc hiện giờ.
Kiều Anh Đào còn nghĩ rằng đợi đến khi cô thăng tiến đến chức vụ có thể gặp các giám đốc lớn thì sẽ tặng cho khuôn mặt đẹp trai sáng lán của tổng giám đốc Việt một bạt tay thật vang! Dám nói cô ăn không ngồi rồi à, cô cũng rất có năng lực đó nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro