Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ
Đối Thủ Một Mất...
2024-11-15 06:40:01
Kiều Anh Đào cũng bị những chuyện bản thân vừa làm dọa sợ. Cô chớp chớp mắt, không ngờ thứ đó của đàn ông là như vậy.
Có điều thứ đó của lão Việt vừa sạch sẽ vừa có hồng hào, nhìn cũng không đáng ghét lắm...
Nhưng bây giờ xem ra, tuy Việt Ngôn Quy là đàn ông nhưng phản ứng còn mạnh hơn cô, mặc quần nhanh như vậy, đứng lên chạy đi cũng nhanh, còn đụng trúng cửa một cách ngốc nghếch khiến cô trông thật bình tĩnh, giống như một tên xấu xa, đầy tiềm năng trở thành một tên lưu manh đấy! Rất có tiền đồ nha!
“Ôi, có đau không?” Kiều Anh Đào chỉ nhìn thôi mà cũng thấy đau, cô gọi với theo: “Việt Ngôn Quy, anh đợi đã...”
Cô vẫn chưa dứt lời thì đã thấy thân hình cao ráo, thanh tú kia nhanh chóng biến mất khỏi cửa.
Kiều Anh Đào đưa tay bịt miệng lại, cúi đầu cười.
Ha ha ha ha ha ha, Việt Ngôn Quy, không ngờ anh cũng có ngày hôm nay!
Từ nhỏ, Việt Ngôn Quy đã là người điềm tĩnh, ung dung, không để chuyện gì vào mắt, hầu như có thể nắm được mọi thứ trong tay, không ngờ có ngày anh lại hoảng sợ bỏ chạy, còn bị cô lừa như vậy. Chạy nhanh thế làm gì chứ, làm cứ như cô muốn làm chuyện đó giữa ban ngày vậy. Cho dù muốn làm thì cũng phải đợi đến tối chứ...
Kể từ lúc nghe được tin Việt Ngôn Quy mất tích đến nay, đây là lần đầu tiên Kiều Anh Đào mỉm cười thật lòng.
Cô thừa nhận những ngày qua cô quá nhập tâm vào trò chơi điện tử là vì không muốn đối mặt với hiện thực, cô sợ rằng nếu giấc mơ là giả vậy thì việc Việt Ngôn Quy sống chết thế nào quả thật rất khó nói.
Khi cô nghe bác Việt nói rằng để Việt Ngôn Thăng đưa cô đi giải khuây, cô mới trút được một nửa gánh nặng, mới có tâm trạng để nói những câu nửa thật nửa đùa kia. May mắn rằng giấc mơ là thật, may mắn rằng hôm nay cô có thể gặp được một Việt Ngôn Quy bình anh.
Cô lờ mờ nhớ rằng nữ chính trong giấc mơ kia của cô rất hiểu lòng người. Sau khi tìm được nam chính, để có thể xin được sự đồng ý của người nhà cho anh ở lại, cô nói dối rằng đó là người bạn trai mới quen của mình.
Sau đó khi nhóm người nữ phụ gặp lại được nam chính, nữ chính lập tức thừa nhận rằng cô ấy tìm được nam chính ở bãi biển, muốn đưa nam chính về với nữ phụ nhưng bản thân nam chính đã có chút tình cảm với nữ chính nên không muốn rời đi, không muốn từ bỏ thân phận người bạn trai giả Châu Tiểu Ngư này.
Có điều thứ đó của lão Việt vừa sạch sẽ vừa có hồng hào, nhìn cũng không đáng ghét lắm...
Nhưng bây giờ xem ra, tuy Việt Ngôn Quy là đàn ông nhưng phản ứng còn mạnh hơn cô, mặc quần nhanh như vậy, đứng lên chạy đi cũng nhanh, còn đụng trúng cửa một cách ngốc nghếch khiến cô trông thật bình tĩnh, giống như một tên xấu xa, đầy tiềm năng trở thành một tên lưu manh đấy! Rất có tiền đồ nha!
“Ôi, có đau không?” Kiều Anh Đào chỉ nhìn thôi mà cũng thấy đau, cô gọi với theo: “Việt Ngôn Quy, anh đợi đã...”
Cô vẫn chưa dứt lời thì đã thấy thân hình cao ráo, thanh tú kia nhanh chóng biến mất khỏi cửa.
Kiều Anh Đào đưa tay bịt miệng lại, cúi đầu cười.
Ha ha ha ha ha ha, Việt Ngôn Quy, không ngờ anh cũng có ngày hôm nay!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ nhỏ, Việt Ngôn Quy đã là người điềm tĩnh, ung dung, không để chuyện gì vào mắt, hầu như có thể nắm được mọi thứ trong tay, không ngờ có ngày anh lại hoảng sợ bỏ chạy, còn bị cô lừa như vậy. Chạy nhanh thế làm gì chứ, làm cứ như cô muốn làm chuyện đó giữa ban ngày vậy. Cho dù muốn làm thì cũng phải đợi đến tối chứ...
Kể từ lúc nghe được tin Việt Ngôn Quy mất tích đến nay, đây là lần đầu tiên Kiều Anh Đào mỉm cười thật lòng.
Cô thừa nhận những ngày qua cô quá nhập tâm vào trò chơi điện tử là vì không muốn đối mặt với hiện thực, cô sợ rằng nếu giấc mơ là giả vậy thì việc Việt Ngôn Quy sống chết thế nào quả thật rất khó nói.
Khi cô nghe bác Việt nói rằng để Việt Ngôn Thăng đưa cô đi giải khuây, cô mới trút được một nửa gánh nặng, mới có tâm trạng để nói những câu nửa thật nửa đùa kia. May mắn rằng giấc mơ là thật, may mắn rằng hôm nay cô có thể gặp được một Việt Ngôn Quy bình anh.
Cô lờ mờ nhớ rằng nữ chính trong giấc mơ kia của cô rất hiểu lòng người. Sau khi tìm được nam chính, để có thể xin được sự đồng ý của người nhà cho anh ở lại, cô nói dối rằng đó là người bạn trai mới quen của mình.
Sau đó khi nhóm người nữ phụ gặp lại được nam chính, nữ chính lập tức thừa nhận rằng cô ấy tìm được nam chính ở bãi biển, muốn đưa nam chính về với nữ phụ nhưng bản thân nam chính đã có chút tình cảm với nữ chính nên không muốn rời đi, không muốn từ bỏ thân phận người bạn trai giả Châu Tiểu Ngư này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro