Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ

Đối Thủ Một Mất...

2024-11-15 06:40:01

Kiều Anh Đào nghe xong cứ cảm giác giả tạo thế nào ấy.

Tại sao cô lại có cảm giác lão Việt đang mách lẻo với bố mẹ về em họ mình nhỉ? Chắc chắn là cô đã nghe nhầm rồi!

“Ngốc quá, có người mẹ nào mà lại không nhận ra con mình chứ?” Mẹ Việt dùng khăn tay lau nước mắt một cách nhã nhặn rồi nghẹn ngào nói: “Hôm qua Anh Đào gọi cho mẹ nói đã tìm được con rồi, lại còn nói con không nhớ được gì cả. Lúc đó, mẹ chỉ ước gì mình có thể mọc cánh để bay ngay đến đây nhưng tối qua mưa gió lớn nên thuyền không ra khơi được khiến mẹ sốt ruột vô cùng. Mẹ và bố con đêm qua không chợp mắt được chút nào!”

Việt Ngôn Quy cúi đầu, thầm tự trách bản thân đã khiến bố mẹ lo lắng rồi.

“Sáng nay sau khi mưa ngừng được một lát thì mẹ cho lái du thuyền của nhà mình chạy ngay đến đây!” Bà gọi trợ lý đang ở bên cạnh lấy tất cả những tài liệu dùng để chứng minh ra khỏi túi xách: “May là Anh Đào có nhắc mẹ nên mẹ đem hết tất cả ảnh từ nhỏ đến lớn, hồ sơ cá nhân và cả căn cước của con đến đây. Còn có cả dấu vân tay nữa. Dấu vân tay chắc chắn không thể làm giả được!”

Kiều Anh Đào yên lặng đứng cạnh đó làm một bình hoa xinh đẹp, che giấu tài hoa và công danh của mình.

Cô không hiểu được tại sao nữ phụ vị hôn thê trong giấc mơ kia lại cố chấp muốn tự mình đưa nam chính về nhà nhỉ? Chẳng phải mời bố mẹ của anh ta, đưa thêm cảnh sát và các tài liệu chứng minh đến thì có sức thuyết phục hơn sao?

“Bác trai cả, bác gái cả, hai người đến rồi.” Việt Ngôn Thăng và Việt Ngôn Kiều nhận được điện thoại cũng xuống lầu chào hỏi người lớn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chủ tịch Việt nhìn sang Việt Ngôn Thăng, hỏi: “Ngôn Thăng, có chuyện gì vậy?”

Phu nhân Việt nhỏ tiếng phàn nàn: “Con đó, bác không phải trách gì con nhưng con cũng đâu còn nhỏ nữa, đã 20 mấy tuổi rồi, sao mà đến anh cả của mình cũng không nhận ra vậy?”

“Thiếu gì người giống người, ai mà biết được ạ...” Việt Ngôn Thăng cúi đầu, ấm ức nói: “Hơn nữa nơi mà anh cả mất tích cách chỗ này rất xa.”

Viên cảnh sát mặc đồng phục mà Kiều Anh Đào đã đợi từ lâu cuối cùng cũng xuất hiện từ phía sau nhóm vệ sĩ: “Là thế này, chúng tôi đã liên lạc với cảnh sát ở nơi mà giám đốc Việt mất tích. Sau khi hai bên cùng tiến hành điều tra, chúng tôi phát hiện buổi chiều 16 ngày trước, trong khi giám đốc Việt lái xe một mình trở về thành phố thì gặp tai nạn và mất tích. Căn cứ vào lời khai của trợ lý giám đốc Việt, hôm đó giám đốc Việt nói có việc gấp cần phải về sớm, vì chuyến bay đã bị dời lại nên giám đốc Việt chọn tự mình lái xe về...”

Kiều Anh Đào nghe đến đây thì ngẩn người ra.

Vào buổi chiều 16 ngày trước, trong khi giám đốc Việt lái xe một mình trở về thành phố thì gặp tai nạn xe?

Vào buổi tối trước ngày Việt Ngôn Quy mất tích, cô đã gọi điện thoại nói anh phải cố gắng về sớm, còn nói sẽ đợi anh về cùng ăn tối, đón ngày kỷ niệm 66 ngày đính hôn. Chuyện gấp của anh là trở về ăn tối với cô sao? Chỉ vì một lời nói thuận miệng của cô nên Việt Ngôn Quy mới gặp tai nạn rồi mất trí nhớ sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ

Số ký tự: 0