Sau Khi Gả Cho Thợ Săn Nghèo, Ta Dẫn Dắt Cả Thôn Cùng Làm Giàu

Chương 18

2024-10-10 15:23:40

"… Nhớ kỹ là không được chạy loạn, nếu không sau này ta sẽ không dẫn nàng theo nữa."

Vân Thiền không biết vì sao trước đây mình lại cảm thấy đôi mắt của Tiết Minh Chiếu giống sói hoang, giờ phút này trong đôi mắt đen láy của hắn có chút bất đắc dĩ.

Nàng chỉ cảm thấy dáng vẻ cẩn thận dặn dò của hắn, giống hệt như con chó săn lông đen mà nàng từng nuôi, trông có vẻ hung dữ nhưng thực chất lại rất thân thiết với nàng, không hề có chút uy hiếp nào.

Nàng phì cười.

"Ta biết rồi… Người đi nhanh đi."

Nam nhân dường như cũng cảm thấy mình có chút dông dài, dái tai hơi ửng đỏ, nhưng chưa kịp để Vân Thiền nhìn rõ thì hắn đã khẽ ho một tiếng rồi xoay người bỏ đi, chỉ là bước chân vốn trầm ổn lúc này lại có chút không vững.

Nhìn bóng dáng nam nhân chui vào rừng rậm, Vân Thiền xoay người đẩy cửa nhà gỗ ra. Ngôi nhà gỗ này tương đương với “nơi trú ẩn” mà bọn họ thường nhắc đến khi đi thám hiểm dã ngoại, là nơi ở để tránh nguy hiểm trong tự nhiên.

Nhà gỗ không lớn, trong nhà, ngoài một chiếc giường gỗ trải tấm da thú, còn có một phiến đá lớn khá bằng phẳng, trên đó đặt một chiếc vò bằng đất.

Có lẽ là vì cách đây không lâu, nam nhân mới đến nên bên trong không bẩn, chỉ cần lấy tấm da thú ra phủi bụi là được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vân Thiền thu dọn xong liền không nhịn được nằm xuống bãi cỏ trước nhà gỗ, hít sâu một hơi, hương cỏ xanh mát tràn ngập khoang phổi, nàng nở một nụ cười rạng rỡ, đã lâu lắm rồi, nàng không nhìn thấy hơi thở của thiên nhiên!

Bỗng nhiên, ánh mắt nàng liếc nhìn sang một bên, một mảng màu đỏ tươi trên cây đại thụ bên cạnh nhà gỗ đã thu hút sự chú ý của nàng, Vân Thiền chậm rãi chống người dậy, nín thở nhìn kỹ.

Chỉ thấy cách đó vài mét, một con chim sơn tước lông đỏ đuôi dài xinh đẹp, đang mở to đôi mắt đen láy như hạt đậu đen, nghiêng đầu nhìn nàng.

Là chất đạm! Vân Thiền nuốt nước bọt, trong miệng tự dưng tiết nước miếng, chóp mũi như ngửi thấy mùi thơm khói bếp của thịt nướng.

Những ngày ở Lý gia, nàng chưa được ăn thịt bao giờ, mà đến Tiết gia cũng chỉ được ăn chút đồ mặn trong bữa thừa ngày hôm sau đại hôn, lúc này nàng đúng là rất thèm thịt!

Nàng ước chừng chiều cao của mình khoảng 1m65, nhưng cân nặng có thể chỉ 40kg, dạo gần đây ở Tiết gia tuy nàng có thể ăn no, nhưng ăn vào đều là tinh bột và rau củ, gần như không có protein, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cơ thể này cũng suy sụp.

Nàng nhịn không được bắt đầu ước lượng khoảng cách, nếu nàng cầm đao bổ củi ném con chim kia, thì xác suất trúng được là bao nhiêu?

Một giây sau, một trận gió núi thổi qua, dập tắt sự xúc động của Vân Thiền.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Gả Cho Thợ Săn Nghèo, Ta Dẫn Dắt Cả Thôn Cùng Làm Giàu

Số ký tự: 0