Sau Khi Gả Cho Vai Ác Tàn Tật, Mỹ Nhân Làm Tinh Nổi Tiếng Toàn Mạng
A
Mạn Thanh Việt
2024-10-07 17:48:30
Lúc này bị đạo diễn đột ngột gọi tên, não chưa kịp suy nghĩ, liền bật thốt ra.
“Bò nhỉ, vì ngày nào cũng phải ăn thịt bò.”
Khi nghe câu trả lời của Trì Ca, các bình luận vốn đang tràn ngập trên màn hình đều khựng lại.
Giây tiếp theo, những bình luận ngập trời đã xô ngã toàn bộ bình luận của fan Trì Kiểu Kiểu.
[Hahaha, cười chết mất, phải công nhận thịt bò đúng là ân nhân của những người đang giảm cân và tăng cơ.]
[Tôi cũng thích thịt bò, nhưng không thể bữa nào cũng ăn như Trì Ca được, hu hu hu.]
[Trì Ca đang làm gì thế này, thật sự quá tàn nhẫn, sao lại có thể nói chuyện ăn uống khi mọi người đang bàn về động vật cơ chứ?!]
[Đúng vậy, sao lại ăn thịt bò chứ, bò dễ thương như thế mà!]
…
Bên kia, đạo diễn nghe thấy câu trả lời của Trì Ca, mặc dù không thể nhìn thấy bình luận.
Nhưng ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng câu trả lời này của Trì Ca sẽ gây ra bao nhiêu tranh cãi.
Đạo diễn đành miễn cưỡng giúp Trì Ca một đường thoát, “Vậy... ngoài bò ra thì sao?”
Lúc này, Trì Ca đã tỉnh hồn lại, nghe thấy câu hỏi của đạo diễn thì suy nghĩ một lúc rồi đáp, “Chắc là đại bàng đi.”
Nghe thấy câu trả lời khá bình thường của Trì Ca, đạo diễn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ừ, rất tốt, con này không ăn được, động vật bảo vệ cấp hai quốc gia.
Ngay sau đó, không chút đề phòng, đạo diễn hỏi nốt nửa câu còn lại: “Thế... vì sao?”
“À, vì đại... sa điểu.”
(沙雕, một từ lóng tiếng Trung để chỉ sự ngốc nghếch hài hước, hay còn gọi là "ngáo", "ngố" trong tiếng Việt.)
Đạo diễn: …
Tô Nguyệt không nhịn được phì cười thành tiếng.
Đạo diễn mặt không cảm xúc chuyển sang câu hỏi thứ hai.
“Được rồi, câu hỏi thứ hai, nói về người mà các bạn nhớ mãi không quên.”
Nghe thấy câu hỏi của đạo diễn, Bùi Chi Triệt lại một lần nữa nhanh chóng trả lời trước.
“Người tôi nhớ mãi không quên là bà nội tôi, nhớ lại lúc nhỏ...”
Trong mười phút tiếp theo, Bùi Chi Triệt kể về quãng đời tuổi thơ đầy đau thương cộng với sự cứu rỗi của bà nội, thành công thu hút không ít giọt nước mắt của cư dân mạng.
[Hu hu hu, trước đây tôi không biết anh Triệt lại có quá khứ thê thảm đến vậy, nhưng bây giờ anh ấy cũng đã hưởng phúc rồi.]
[Nghe chuyện của Bùi Chi Triệt mà tôi cũng nhớ tới bà nội của mình.]
…
Nhưng bầu không khí buồn bã này chưa kịp kéo dài thì đã bị Tống Giản phá vỡ.
“Người tôi không quên được là thầy giáo thể dục tiểu học, vì thầy là người đầu tiên bảo tôi đừng có đi nữa.”
Nghe thấy câu trả lời của Tống Giản, fan của anh ta suýt chút nữa cười lăn cười bò.
[Hahaha, tôi nhớ người đầu tiên bảo tôi đừng chạy nữa là thầy giám thị.]
[Hahahaha, tôi nhớ người đầu tiên bảo tôi đứng lại đợi là cô giáo dạy Anh văn.]
...
Sau đó, Trì Kiểu Kiểu trả lời với giọng điệu dịu dàng và tinh nghịch.
“Người mà tôi nhớ nhất là đầu bếp quầy số 6 ở nhà ăn số 3 của trường đại học, món đùi vịt kho của anh ấy thật sự quá đáng nhớ.”
Sau khi Trì Kiểu Kiểu trả lời, fan của cô ta lại chiếm trọn phần bình luận.
[A a a a, thật ghen tị với đầu bếp đó, lại có thể được đại mỹ nhân như Kiểu Kiểu nhớ đến!]
[A a a, Kiểu Kiểu, em đến nhà tôi đi, tôi sẽ làm đùi vịt kho cho em ăn!]
...
Sau khi ba nhóm khách mời trả lời xong, đạo diễn lập tức bước vào trạng thái cảnh giác cao độ.
Ánh mắt đầy cảnh giác lia từ Trì Ca đến Tạ Dư, cuối cùng vẫn không chịu nổi áp lực từ ánh mắt của Tạ Dư, lại chọn Trì Ca.
“Trì Ca, người mà cô nhớ mãi không quên là ai?”
“Bò nhỉ, vì ngày nào cũng phải ăn thịt bò.”
Khi nghe câu trả lời của Trì Ca, các bình luận vốn đang tràn ngập trên màn hình đều khựng lại.
Giây tiếp theo, những bình luận ngập trời đã xô ngã toàn bộ bình luận của fan Trì Kiểu Kiểu.
[Hahaha, cười chết mất, phải công nhận thịt bò đúng là ân nhân của những người đang giảm cân và tăng cơ.]
[Tôi cũng thích thịt bò, nhưng không thể bữa nào cũng ăn như Trì Ca được, hu hu hu.]
[Trì Ca đang làm gì thế này, thật sự quá tàn nhẫn, sao lại có thể nói chuyện ăn uống khi mọi người đang bàn về động vật cơ chứ?!]
[Đúng vậy, sao lại ăn thịt bò chứ, bò dễ thương như thế mà!]
…
Bên kia, đạo diễn nghe thấy câu trả lời của Trì Ca, mặc dù không thể nhìn thấy bình luận.
Nhưng ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng câu trả lời này của Trì Ca sẽ gây ra bao nhiêu tranh cãi.
Đạo diễn đành miễn cưỡng giúp Trì Ca một đường thoát, “Vậy... ngoài bò ra thì sao?”
Lúc này, Trì Ca đã tỉnh hồn lại, nghe thấy câu hỏi của đạo diễn thì suy nghĩ một lúc rồi đáp, “Chắc là đại bàng đi.”
Nghe thấy câu trả lời khá bình thường của Trì Ca, đạo diễn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ừ, rất tốt, con này không ăn được, động vật bảo vệ cấp hai quốc gia.
Ngay sau đó, không chút đề phòng, đạo diễn hỏi nốt nửa câu còn lại: “Thế... vì sao?”
“À, vì đại... sa điểu.”
(沙雕, một từ lóng tiếng Trung để chỉ sự ngốc nghếch hài hước, hay còn gọi là "ngáo", "ngố" trong tiếng Việt.)
Đạo diễn: …
Tô Nguyệt không nhịn được phì cười thành tiếng.
Đạo diễn mặt không cảm xúc chuyển sang câu hỏi thứ hai.
“Được rồi, câu hỏi thứ hai, nói về người mà các bạn nhớ mãi không quên.”
Nghe thấy câu hỏi của đạo diễn, Bùi Chi Triệt lại một lần nữa nhanh chóng trả lời trước.
“Người tôi nhớ mãi không quên là bà nội tôi, nhớ lại lúc nhỏ...”
Trong mười phút tiếp theo, Bùi Chi Triệt kể về quãng đời tuổi thơ đầy đau thương cộng với sự cứu rỗi của bà nội, thành công thu hút không ít giọt nước mắt của cư dân mạng.
[Hu hu hu, trước đây tôi không biết anh Triệt lại có quá khứ thê thảm đến vậy, nhưng bây giờ anh ấy cũng đã hưởng phúc rồi.]
[Nghe chuyện của Bùi Chi Triệt mà tôi cũng nhớ tới bà nội của mình.]
…
Nhưng bầu không khí buồn bã này chưa kịp kéo dài thì đã bị Tống Giản phá vỡ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Người tôi không quên được là thầy giáo thể dục tiểu học, vì thầy là người đầu tiên bảo tôi đừng có đi nữa.”
Nghe thấy câu trả lời của Tống Giản, fan của anh ta suýt chút nữa cười lăn cười bò.
[Hahaha, tôi nhớ người đầu tiên bảo tôi đừng chạy nữa là thầy giám thị.]
[Hahahaha, tôi nhớ người đầu tiên bảo tôi đứng lại đợi là cô giáo dạy Anh văn.]
...
Sau đó, Trì Kiểu Kiểu trả lời với giọng điệu dịu dàng và tinh nghịch.
“Người mà tôi nhớ nhất là đầu bếp quầy số 6 ở nhà ăn số 3 của trường đại học, món đùi vịt kho của anh ấy thật sự quá đáng nhớ.”
Sau khi Trì Kiểu Kiểu trả lời, fan của cô ta lại chiếm trọn phần bình luận.
[A a a a, thật ghen tị với đầu bếp đó, lại có thể được đại mỹ nhân như Kiểu Kiểu nhớ đến!]
[A a a, Kiểu Kiểu, em đến nhà tôi đi, tôi sẽ làm đùi vịt kho cho em ăn!]
...
Sau khi ba nhóm khách mời trả lời xong, đạo diễn lập tức bước vào trạng thái cảnh giác cao độ.
Ánh mắt đầy cảnh giác lia từ Trì Ca đến Tạ Dư, cuối cùng vẫn không chịu nổi áp lực từ ánh mắt của Tạ Dư, lại chọn Trì Ca.
“Trì Ca, người mà cô nhớ mãi không quên là ai?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro