Sau Khi Gả Cho Vai Ác Tàn Tật, Mỹ Nhân Làm Tinh Nổi Tiếng Toàn Mạng
A
Mạn Thanh Việt
2024-10-07 17:48:30
Trong lúc trên mạng đang ầm ĩ, Trì Ca bên này đã cùng Tạ Dư ngồi trong rạp chiếu phim.
Lúc này trong rạp đã lác đác có mười mấy người xem.
Trì Ca dùng ngón tay chọc Tạ Dư bên cạnh hỏi: “Tạ Dư, anh sợ phim kinh dị à?”
Nghe vậy, Tạ Dư nghiêng đầu nhìn Trì Ca, khóe miệng đột nhiên cong lên một nụ cười như không cười.
“Sao vậy, em sợ à?”
Trì Ca bị nụ cười của Tạ Dư làm cho hơi chói mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác hưng phấn.
Lúc này hệ thống trong đầu nhắc nhở Trì Ca.
[Trì Ca, tôi biết cô muốn chơi nhưng đừng có chơi, cô còn 97.2% nhiệm vụ chưa làm, có thời gian thì làm nhiệm vụ không thích à?]
Nghe vậy, Trì Ca đành thở dài một tiếng.
Thấy tâm trạng của Trì Ca đột nhiên chùng xuống, mặc dù muốn hỏi nhưng trong lòng Tạ Dư hiểu rõ, quan hệ giữa hai người rõ ràng chưa tới mức thân thiết như vậy.
Thấy thế, cả hai không hẹn mà cùng im lặng.
Mặc dù lúc này phim vẫn chưa bắt đầu, nhưng giữa hai người tựa như đã hình thành một tầng ngăn cách vô hình.
Nhân viên đứng ở cửa luôn để ý tới Trì Ca và Tạ Dư thấy vậy có chút sốt ruột.
Buổi hẹn còn chưa chính thức bắt đầu, hai người đã chiến tranh lạnh rồi.
Nhân viên nghĩ đến bộ dạng vừa đánh cây vừa nước mắt lã chã của Trì Ca, đã có kết luận.
Nhất định là lỗi của Tạ Dư!
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy thôi, một lát không thể phát đoạn cả hai đang chiến tranh lạnh lên livestream được.
Nội dung không có kịch tính và cao trào như thế, làm sao cạnh tranh được với các phòng livestream của khách mời khác?!
Vì thế, nhân viên A nhanh chóng liên hệ với nhân viên B đang ôm vẹt khóc sướt mướt.
Hai người tụ lại với nhau, thử bàn cách giải quyết.
Người ta nói ba ông thợ da còn bằng Gia Cát Lượng, nhân viên AB tụ lại với nhau, thật sự nghĩ ra được một kế sách hôi hám.
Đã không đánh lại được, vậy thì nhập hội đi!
Bọn họ nhanh chóng liên hệ với NPC đang mải mê chơi game.
Đúng rồi, chính là cậu đấy!
NPC vừa chơi xong một trận game kịch tính đã nhận được nhiệm vụ: …
Tôi là người thấy ghét lắm hay gì?
Mặc dù NPC lòng không cam dạ không muốn nhưng dưới sức hấp dẫn của tiền tài và áp lực từ chương trình, cậu ta đành gồng mình bước vào rạp chiếu phim.
NPC đeo lên khuôn mặt “tôi không phải đến để phá đám mà là muốn nhập bọn”, ngồi xuống bên cạnh Trì Ca.
Thấy bên cạnh mình đột nhiên xuất hiện một chàng trai có dáng vẻ thanh tú, lại rất chủ động chào hỏi mình.
“Chào chị, chị cũng đến để tìm cảm giác kích thích phải không?”
Nghe thấy tiếng nói lạ bên cạnh Trì Ca, Tạ Dư nghiêng đầu nhìn qua bên phải Trì Ca, trong mắt đầy vẻ dò xét và lạnh lùng khác hẳn mọi khi.
Ánh mắt ấy khiến NPC bất giác rùng mình.
Nhưng cậu ta chỉ cho rằng máy điều hòa trong rạp mở to quá.
NPC vừa chủ động bắt chuyện với Trì Ca, vừa cố nhịn cơn hắt hơi.
Trong lòng đã chửi thầm nhân viên đứng cửa cả trăm lần.
Mẹ kiếp, quả nhiên tiền thì khó kiếm cứt thì khó ăn, vì chút tiền mồ hôi nước mắt mà còn phải đốt cả calo!
Nghe thấy những tâm sự trong lòng NPC, Tạ Dư quay đầu lại đeo kính 3D lên xem phim.
NPC cũng đeo kính lên.
Nhưng ngay khi vừa đeo lên, một khuôn mặt ma quái đã xông thẳng vào mặt.
Khoảnh khắc đó, NPC chỉ cảm thấy tim mình ngừng đập trong một giây.
Nhận thấy nỗi sợ hãi của NPC, Trì Ca ngồi bên cạnh an ủi: “Thật ra một mình xem phim kinh dị cũng là một điều tốt, nghe nói lúc người ta sợ nhất, tên người mà họ thốt ra chính là người họ yêu nhất.”
Lúc này trong rạp đã lác đác có mười mấy người xem.
Trì Ca dùng ngón tay chọc Tạ Dư bên cạnh hỏi: “Tạ Dư, anh sợ phim kinh dị à?”
Nghe vậy, Tạ Dư nghiêng đầu nhìn Trì Ca, khóe miệng đột nhiên cong lên một nụ cười như không cười.
“Sao vậy, em sợ à?”
Trì Ca bị nụ cười của Tạ Dư làm cho hơi chói mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác hưng phấn.
Lúc này hệ thống trong đầu nhắc nhở Trì Ca.
[Trì Ca, tôi biết cô muốn chơi nhưng đừng có chơi, cô còn 97.2% nhiệm vụ chưa làm, có thời gian thì làm nhiệm vụ không thích à?]
Nghe vậy, Trì Ca đành thở dài một tiếng.
Thấy tâm trạng của Trì Ca đột nhiên chùng xuống, mặc dù muốn hỏi nhưng trong lòng Tạ Dư hiểu rõ, quan hệ giữa hai người rõ ràng chưa tới mức thân thiết như vậy.
Thấy thế, cả hai không hẹn mà cùng im lặng.
Mặc dù lúc này phim vẫn chưa bắt đầu, nhưng giữa hai người tựa như đã hình thành một tầng ngăn cách vô hình.
Nhân viên đứng ở cửa luôn để ý tới Trì Ca và Tạ Dư thấy vậy có chút sốt ruột.
Buổi hẹn còn chưa chính thức bắt đầu, hai người đã chiến tranh lạnh rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhân viên nghĩ đến bộ dạng vừa đánh cây vừa nước mắt lã chã của Trì Ca, đã có kết luận.
Nhất định là lỗi của Tạ Dư!
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy thôi, một lát không thể phát đoạn cả hai đang chiến tranh lạnh lên livestream được.
Nội dung không có kịch tính và cao trào như thế, làm sao cạnh tranh được với các phòng livestream của khách mời khác?!
Vì thế, nhân viên A nhanh chóng liên hệ với nhân viên B đang ôm vẹt khóc sướt mướt.
Hai người tụ lại với nhau, thử bàn cách giải quyết.
Người ta nói ba ông thợ da còn bằng Gia Cát Lượng, nhân viên AB tụ lại với nhau, thật sự nghĩ ra được một kế sách hôi hám.
Đã không đánh lại được, vậy thì nhập hội đi!
Bọn họ nhanh chóng liên hệ với NPC đang mải mê chơi game.
Đúng rồi, chính là cậu đấy!
NPC vừa chơi xong một trận game kịch tính đã nhận được nhiệm vụ: …
Tôi là người thấy ghét lắm hay gì?
Mặc dù NPC lòng không cam dạ không muốn nhưng dưới sức hấp dẫn của tiền tài và áp lực từ chương trình, cậu ta đành gồng mình bước vào rạp chiếu phim.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
NPC đeo lên khuôn mặt “tôi không phải đến để phá đám mà là muốn nhập bọn”, ngồi xuống bên cạnh Trì Ca.
Thấy bên cạnh mình đột nhiên xuất hiện một chàng trai có dáng vẻ thanh tú, lại rất chủ động chào hỏi mình.
“Chào chị, chị cũng đến để tìm cảm giác kích thích phải không?”
Nghe thấy tiếng nói lạ bên cạnh Trì Ca, Tạ Dư nghiêng đầu nhìn qua bên phải Trì Ca, trong mắt đầy vẻ dò xét và lạnh lùng khác hẳn mọi khi.
Ánh mắt ấy khiến NPC bất giác rùng mình.
Nhưng cậu ta chỉ cho rằng máy điều hòa trong rạp mở to quá.
NPC vừa chủ động bắt chuyện với Trì Ca, vừa cố nhịn cơn hắt hơi.
Trong lòng đã chửi thầm nhân viên đứng cửa cả trăm lần.
Mẹ kiếp, quả nhiên tiền thì khó kiếm cứt thì khó ăn, vì chút tiền mồ hôi nước mắt mà còn phải đốt cả calo!
Nghe thấy những tâm sự trong lòng NPC, Tạ Dư quay đầu lại đeo kính 3D lên xem phim.
NPC cũng đeo kính lên.
Nhưng ngay khi vừa đeo lên, một khuôn mặt ma quái đã xông thẳng vào mặt.
Khoảnh khắc đó, NPC chỉ cảm thấy tim mình ngừng đập trong một giây.
Nhận thấy nỗi sợ hãi của NPC, Trì Ca ngồi bên cạnh an ủi: “Thật ra một mình xem phim kinh dị cũng là một điều tốt, nghe nói lúc người ta sợ nhất, tên người mà họ thốt ra chính là người họ yêu nhất.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro