Sau Khi Gả Thay, Thế Tử Ốm Yếu Tức Đến Mức Nhảy Nhót Tung Tăng

Cá Chép Gấm

2025-01-10 22:00:02

Lời này nghe mà khó hiểu, Tô Đường mờ mịt nói: “Đồ gì vậy?"

Tín An Quận vương không trả lời, đưa tay vào trong ngực lấy đồ.

Tô Đường trơ mắt nhìn Tín An Quận vương từ trong ngực móc ra ba tờ ngân phiếu.

Tô Đường: “...???"

Ngân phiếu?

Đồ nóng tay?

Nàng có thể nói một câu, về sau đồ nóng tay như vậy xin hãy đưa thêm một ít được không?

Tín An Quận vương đưa ngân phiếu cho Tô Đường, Tô Đường nhìn hắn: “Ngươi chắc chắn thứ này nóng tay?"

Tín An Quận vương nhìn về phía Tạ Bách Đình, Tạ Bách Đình trực tiếp đưa tay nhận lấy, nói: “Lấy được từ đâu?"

Tín An Quận vương phe phẩy quạt xếp nói:

“Mấy người chúng ta vừa đến Tín Vương phủ tìm Tô huynh, kết quả Tô huynh không ở Tín Vương phủ, đi săn rồi, nói là chuẩn bị quà sinh thần cho đại tẩu, lúc chúng ta rời khỏi Tín Vương phủ, vừa lúc gặp Ngô ma ma bên cạnh Nam Khang Quận chúa đến Tín Vương phủ tìm Vân Tam phu nhân xin đơn thuốc hạ sốt mà Giả đại phu từng kê cho Vân Gia muội muội..."

Bọn họ là số ít người biết Giả đại phu chính là Tô Đường, Tô Đường chính là Giả đại phu.

Tạ Nhu sốt cao không hạ, Tô Đường không chữa trị cho nàng ta, ép Nam Khang Quận chúa đến Tín Vương phủ xin đơn thuốc, Tín An Quận vương cảm thấy Tô Đường sẽ không vui lòng khi Vân Tam phu nhân làm vậy.

Sau đó, ba người với mạch não kỳ lạ cùng nhau bàn bạc, quyết định trộm đơn thuốc về, giao cho Tô Đường xử lý.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bọn họ cũng thật sự ra tay, cũng thật sự trộm được.

Chỉ là không khéo, tiểu tư được phái đi không trộm được đơn thuốc, lại trộm được tám nghìn lượng ngân phiếu mà Ngô ma ma mang theo bên người.

Đợi tiểu tư muốn ra tay lần nữa thì đã muộn, Ngô ma ma đã ngồi vào trong xe ngựa, không có cơ hội xuống tay nữa.

Thứ bọn họ muốn lấy không phải là ngân phiếu, mà là đơn thuốc, trả ngân phiếu lại, cảm thấy có chút ngốc, giữ lại trong tay, trong lòng lại áy náy, không còn cách nào, liền mang theo ngân phiếu đến tìm Tô Đường.

Tô Đường thật sự không ngờ Nam Khang Quận chúa lại đi tìm Vân Tam phu nhân lấy đơn thuốc hạ sốt, đơn thuốc đó thật sự có thể dùng cho Tạ Nhu, nếu nàng biết Nam Khang Quận chúa sẽ nghĩ cách khác, nàng đã để "Giả đại phu" đến Tĩnh Nam Vương phủ một chuyến rồi, một vạn lượng tiền khám bệnh, không lấy thì phí.

Nhưng nàng cũng không thiệt thòi, Tô Đường nhận lấy ngân phiếu từ tay Tạ Bách Đình, cười nói: “Cứ coi như tám nghìn lượng này là mua đơn thuốc từ chỗ ta vậy."

Phượng Hoàng viện.

Nam Khang Quận chúa túc trực bên giường bệnh của Tạ Nhu, sốt ruột đến mức nước mắt đảo quanh trong mắt, thái y... ừm, lại đổi một vị thái y khác rồi.

Thái y kê đơn thuốc, nhưng Tạ Nhu đã bệnh đến mức miệng không mở ra, nha hoàn còn không dám mạnh tay véo cằm đút thuốc.

Thái y đứng bên cạnh, cũng toát mồ hôi lạnh thay Tạ Nhu, thân là thái y, ông ta đã gặp không ít cô nương bệnh giống như Tạ Nhu cuối cùng hương tiêu ngọc vẫn, Tĩnh Nam Vương chinh chiến sa trường, dũng mãnh thiện chiến, khiến quân địch nghe tin đã sợ mất mật, nếu con gái ông ta, ở hậu viện bị một con rắn chết rơi từ trên cây xuống dọa đến sốt cao không hạ cuối cùng chết, nói ra cũng không ai tin.

Nha hoàn cố gắng đút thuốc, cũng chỉ miễn cưỡng đút được một nửa, thái y nói: “Lượng thuốc uống không đủ, không có hiệu quả, tiếp tục sắc thuốc."

Nam Khang Quận chúa lập tức phân phó nha hoàn: “Mau đi sắc thuốc!"

Nha hoàn vội vàng bưng bát thuốc lui xuống.

Nam Khang Quận chúa nước mắt lưng tròng nhìn con gái tiều tụy lại đỏ bừng một cách kỳ lạ, đang đau lòng như cắt, đột nhiên “Choang" một tiếng đồ sứ vỡ truyền đến.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Gả Thay, Thế Tử Ốm Yếu Tức Đến Mức Nhảy Nhót Tung Tăng

Số ký tự: 0