Sau Khi Hóng Hớt, Cả Giới Giải Trí Đều Nghĩ Tôi Là Trùm Cuối

Chương 2

2024-12-24 17:41:27

Cố Tinh Thời thật sự sốc.

Lúc này Giang Mạch nhận được điện thoại, nói gì đó với Mạnh Viễn Sanh, sau đó lại thẳng thừng bỏ đi.

Hệ thống: [Ố hô!]

Cố Tinh Thời: [Làm sao vậy?]

Hệ thống hớn hở nói: [Cậu có biết ai gọi điện không?]

Qua mấy ngày chung đụng, Cố Tinh Thời đã hiểu rõ cái tính của hệ thống, chắc chắn lại có drama gì rồi.

Cậu cũng nổi hứng: [Ai vậy?]

Hệ thống: [Chính là em họ của Mạnh Viễn Sanh – Từ Dịch. Cậu ta lén xem điện thoại của Giang Mạch, biết anh ta đến Ninh Thị, nên mới chạy tới định cho anh ta bất ngờ đó, giờ này đang ở cổng khách sạn chờ rồi kìa!]

Cố Tinh Thời: [Hai tên này không sợ bị Mạnh Viễn Sanh phát hiện à?]

Hệ thống: [Haizz, đâu phải lần đầu, chắc mấy tên này thấy chơi vậy mới kích thích chứ gì.]

Cố Tinh Thời: [Vl.]

Mạnh Viễn Sanh tiễn Giang Mạch đi khuất bóng, thân thể loạng choạng một chút, phải vịn lấy gốc cây ven đường nghỉ một lúc lâu, mới chậm rãi bước vào một tiệm tạp hóa mở cửa 24/24.

Cố Tinh Thời nhớ hệ thống đã nói, cậu ấy vẫn còn đang sốt.



Nhìn cậu ấy bây giờ như thế này, thật sự có chút không nhẫn tâm.

Thế là, cậu quyết định bám theo luôn.

Hệ thống khó hiểu: [Cậu theo Mạnh Viễn Sanh làm gì? Cậu không định ký với Giang Mạch nữa à?]

“Tên khốn này!” Cố Tinh Thời khinh bỉ bĩu môi: “Thôi vậy, khỏi dính dáng, kẻo bẩn lý lịch của mình!”

Hệ thống: [……]

Mạnh Viễn Sanh cầm một chai trà sữa nóng trong cửa hàng tiện lợi, hơi ấm dịu dàng phần nào xua tan đi cái lạnh trên người.

Cậu ấy mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế ở góc khuất, thật ra trong lòng có chút tủi thân, nhưng bản tính từ trước đến nay vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời, mọi việc đều đặt Giang Mạch lên hàng đầu, khiến cậu ấy đành phải kìm nén cảm xúc.

Hơn nữa Giang Mạch đang bận rộn với công việc, cũng là vì tương lai của hai người, cậu ấy không nên nhõng nhẽo như vậy.

Giang Mạch đã từng nói, đợi anh ta thực hiện được lý tưởng, hai người sẽ cùng xuất ngoại, sống một cuộc sống chỉ có hai người.

Nghĩ đến đây, khóe môi Mạnh Viễn Sanh nở một nụ cười ngọt ngào.

Đúng lúc này, cửa hàng tiện lợi bị ai đó đẩy mạnh, tiếng bước chân lẫn với tiếng “Hoan nghênh quý khách” bỗng chốc phá vỡ sự yên tĩnh trong căn phòng, cũng kéo Mạnh Viễn Sanh ra khỏi ảo mộng đẹp đẽ.

Người tới hình như đang gọi điện thoại với ai đó, cậu cũng chẳng để ý đến Mạnh Viễn Sanh đang ngồi ở góc khuất, giọng nói vì phấn khích mà cao vút: “… Đây đúng là tin hot! Mai lên top 1 tìm kiếm chắc luôn!”

“Tin đồn tình ái của Giang Mạch đó! Có đủ hot chưa!”

Vốn dĩ không quan tâm, Mạnh Viễn Sanh bỗng khựng lại.



Cố Tinh Thời vừa nhờ hệ thống giúp cậu chú ý đến động tĩnh của Mạnh Viễn Sanh, vừa khoa trương diễn tiếp: “Tôi theo máy bay của tình nhân Giang Mạch đến đây đó, đảm bảo chính xác trăm phần trăm!”

Mặt Mạnh Viễn Sanh tái nhợt, tưởng mình sơ ý bị người ta phát hiện tung tích, vội vàng mở điện thoại nhắn tin cho Giang Mạch.

Thế nhưng giây tiếp theo, cậu ấy nghe thấy đối phương nói: “Tình nhân của Giang Mạc… hình như là một diễn viên nhỏ, tên Từ Dịch.”

Mạnh Viễn Sanh bỗng sững người.

Phản ứng đầu tiên chính là, chắc chắn là nhầm lẫn rồi!

Sao có thể là Từ Dịch chứ?!

Vậy mà trong đầu lại không nhịn được mà nhớ lại rất nhiều chi tiết.

Từ Dịch nhỏ hơn cậu ấy hai tuổi, bình thường rất ngưỡng mộ Giang Mạch, chỉ cần Giang Mạch có mặt, cậu ta nhất định sẽ bám theo sau mông Giang Mạch, anh Mạc anh Mạc, cứ như Giang Mạch mới là anh trai của cậu ta vậy.

Còn Giang Mạch, cũng chưa từng từ chối sự thân thiết của Từ Dịch.

Có vài lần, Mạnh Viễn Sanh nhìn thấy Từ Dịch khoác vai Giang Mạch, hoặc là bám trên lưng anh ta, hai người rất thân mật.

Còn lời giải thích của Giang Mạch là, Từ Dịch còn nhỏ, hơi bám người, anh ta coi cậu ta như em trai. Đối xử tốt với cậu ta, cũng là vì Mạnh Viễn Sanh, yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Thế nên, cho dù trong lòng không thoải mái, Mạnh Viễn Sanh cũng chỉ nghĩ là do mình quá nhạy cảm.

Thế nhưng, thật sự là cậu ấy quá nhạy cảm sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Hóng Hớt, Cả Giới Giải Trí Đều Nghĩ Tôi Là Trùm Cuối

Số ký tự: 0