Chương 30 - .2: Lén Đi Quán Rượu Bị Anh Chồng Biến Thái Phát Hiện, Chọc Giận Anh Chồng Điên Loạn
.1: Bị Dương Vậ...
Điềm Bính Tả Thủ
2024-08-12 10:53:28
Lam Tuân ngoái nhìn về phía bờ, ánh mắt chạm ngay vào Cố Thanh Hàn.
Cố Thanh Hàn lúc này đang đứng ngay cạnh bờ, ánh nhìn sắc bén găm trên đôi tay của Lam Tuân.
Lam Tuân ngay lập tức có cảm giác như tay của mình bị chặt đứt, luống cuống thu lại đôi tay đang đặt trên đùi Chu Niệm.
Đợi đến khi thu tay về rồi, trong lòng không ngừng thắc mắc, sao anh lại phải phối hợp với người đàn ông kia chứ?
Anh đường đường nhị thái tử, sao lại bị ánh mắt của một tên trợ lý quèn uy hiếp được?
“Lam Tuân, tay cậu phải đặt qua đó chứ!”
Đạo diễn một lần nữa thúc giục trên loa.
“Đừng có giục, tôi vừa rồi làm công tác chuẩn bị. Nếu không phải vì đoạn quảng cáo này, ai muốn thân mật với người quê kệch như cô ta thế này chứ.”
Lam Tuân vừa nói vừa đặt tay về chỗ cũ, thế là ánh nhìn chết chóc mới tan biến kia lại lập tức rơi trên tay anh.
Lam Tuân đột nhiên có cảm giác đùi của Chu Niệm không phải đùi, mà là một củ khoai bỏng tay.
“Đạo diễn, ông không thể cho quay cảnh nào khác được à? Sao tôi cứ phải ôm chân cô ta vậy?”
Lam Tuân ngoái đầu hét lớn, anh mới không thèm thừa nhận là bản thân không dám chạm vào Chu Niệm.
“Cảnh biển là cảnh đắt giá nhất. Nếu cậu không muốn chạm vào Chu Niệm thì dùng thế thân đi.”
Đạo diễn cũng không nhún nhường Lam Tuân, mặc dù gia thế của Lam Tuân tốt, nhưng không hợp tác quay phim thì quá lắm rồi.
“Dùng thế thân thì dùng thế thân, ông đây không muốn chạm vào người phụ nữ này.”
Lam Tuân nói xong liền từ dưới nước đứng dậy.
Chu Niệm giơ kí hiệu tình bạn với Lam Tuân, cô cũng không muốn quay cảnh quá thân mật với tiểu bá vương. Người hâm mộ của cậu ta có ai không phải làm dấm tinh đâu? Hợp tác với Lam Tuân nhiều lần như vậy rồi có lần nào là cô không được nhiệt tình hỏi thăm đâu.
Cô chỉ hi vọng Lam Tuân có thể tìm được một người bạn gái có thể khiến anh ta thần hồn điên đảo, rồi công khai ân ái.
Trợ lý ghé bên tai đạo diễn, khó xử nói: “Đạo diễn, diễn viên đóng thế ăn nhiều hải sản quá trúng gió rồi, đang ở bệnh viện truyền nước cơ.”
“Không sớm không muộn, lại cứ đúng lúc tôi cần thì cậu ta lại có chuyện.”
Đạo điễn cầm loa phẫn nộ quát, mà lúc này ánh mắt của đạo diễn vừa hay lướt qua Cố Thanh Hàn đang đứng một bên đưa dừa cho Chu Niệm.
Cố Thanh Hàn ôm lấy trái dừa, Chu Niệm ngậm ống hút uống một hơi, vị cũng không tệ, cô vui vẻ híp híp mắt, như một chú mèo nhỏ lười nhác.
Cố Thanh Hàn nhìn thấy bộ dáng thỏa mãn của cô liền vươn tay xoa xoa đầu cô.
“Em thích sao?”
“Vâng! Của ngài Cố đưa đến đương nhiên là ngọt hơn của người khác nhiều.”
Chu Niệm thấy chuyến quay phim ở nước ngoài lần này thực sự là hời quá. Không chỉ có được thù lao, còn có thể được uống nước dừa do chính tay giáo sư Cố bưng đến.
“Đúng! Chính là cảm giác này! Cảm giác nồng nàn của những người mới yêu!”
Đạo điễn nhìn sự yêu chiều của Cố Thanh Hàn dành cho Chu Niệm, đột nhiên nảy ra cảm hứng trong đầu.
Đạo diễn tiến lại gần hỏi han: “Người này là ai?”
Chu Niệm ho nhẹ một tiếng, vội vàng đáp: “Anh ấy là trợ lý của tôi.”
“Chỉ là trợ lý thôi à.”
Đạo điễn đầy vẻ kinh ngạc. Người đàn ông này về cả khí chất lẫn ngoại hình đều là cực phẩm. Ông vốn tưởng rằng nếu không phải diễn viên thì chắc là một người mẫu, có lẽ là người của phía nhãn hàng, không ngờ lại là trợ lý của Chu Niệm, thế này đúng là lãng phí tài nguyên quá.
“Này cậu, cậu có hứng thú quay quảng cáo không? Hiện nay chúng tôi đang cần một người đóng thế làm bạn diễn với Chu Niệm. Phía Lam Tuân có chút vấn đề hiện không thể quay được. Cậu yên tâm, thù lao chúng tôi sẽ trả đầy đủ theo phân cảnh.”
Đạo diễn vừa nói vừa đưa danh thiếp của mình cho Cố Thanh Hàn. Ông dự định lần này quay xong sẽ đào người từ phía của Chu Niệm về phía mình, chiều cao này tỉ lệ này thực đúng là một hạt giống tốt!
“Đạo diễn, anh ấy không...”
Cố Thanh Hàn lúc này đang đứng ngay cạnh bờ, ánh nhìn sắc bén găm trên đôi tay của Lam Tuân.
Lam Tuân ngay lập tức có cảm giác như tay của mình bị chặt đứt, luống cuống thu lại đôi tay đang đặt trên đùi Chu Niệm.
Đợi đến khi thu tay về rồi, trong lòng không ngừng thắc mắc, sao anh lại phải phối hợp với người đàn ông kia chứ?
Anh đường đường nhị thái tử, sao lại bị ánh mắt của một tên trợ lý quèn uy hiếp được?
“Lam Tuân, tay cậu phải đặt qua đó chứ!”
Đạo diễn một lần nữa thúc giục trên loa.
“Đừng có giục, tôi vừa rồi làm công tác chuẩn bị. Nếu không phải vì đoạn quảng cáo này, ai muốn thân mật với người quê kệch như cô ta thế này chứ.”
Lam Tuân vừa nói vừa đặt tay về chỗ cũ, thế là ánh nhìn chết chóc mới tan biến kia lại lập tức rơi trên tay anh.
Lam Tuân đột nhiên có cảm giác đùi của Chu Niệm không phải đùi, mà là một củ khoai bỏng tay.
“Đạo diễn, ông không thể cho quay cảnh nào khác được à? Sao tôi cứ phải ôm chân cô ta vậy?”
Lam Tuân ngoái đầu hét lớn, anh mới không thèm thừa nhận là bản thân không dám chạm vào Chu Niệm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cảnh biển là cảnh đắt giá nhất. Nếu cậu không muốn chạm vào Chu Niệm thì dùng thế thân đi.”
Đạo diễn cũng không nhún nhường Lam Tuân, mặc dù gia thế của Lam Tuân tốt, nhưng không hợp tác quay phim thì quá lắm rồi.
“Dùng thế thân thì dùng thế thân, ông đây không muốn chạm vào người phụ nữ này.”
Lam Tuân nói xong liền từ dưới nước đứng dậy.
Chu Niệm giơ kí hiệu tình bạn với Lam Tuân, cô cũng không muốn quay cảnh quá thân mật với tiểu bá vương. Người hâm mộ của cậu ta có ai không phải làm dấm tinh đâu? Hợp tác với Lam Tuân nhiều lần như vậy rồi có lần nào là cô không được nhiệt tình hỏi thăm đâu.
Cô chỉ hi vọng Lam Tuân có thể tìm được một người bạn gái có thể khiến anh ta thần hồn điên đảo, rồi công khai ân ái.
Trợ lý ghé bên tai đạo diễn, khó xử nói: “Đạo diễn, diễn viên đóng thế ăn nhiều hải sản quá trúng gió rồi, đang ở bệnh viện truyền nước cơ.”
“Không sớm không muộn, lại cứ đúng lúc tôi cần thì cậu ta lại có chuyện.”
Đạo điễn cầm loa phẫn nộ quát, mà lúc này ánh mắt của đạo diễn vừa hay lướt qua Cố Thanh Hàn đang đứng một bên đưa dừa cho Chu Niệm.
Cố Thanh Hàn ôm lấy trái dừa, Chu Niệm ngậm ống hút uống một hơi, vị cũng không tệ, cô vui vẻ híp híp mắt, như một chú mèo nhỏ lười nhác.
Cố Thanh Hàn nhìn thấy bộ dáng thỏa mãn của cô liền vươn tay xoa xoa đầu cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Em thích sao?”
“Vâng! Của ngài Cố đưa đến đương nhiên là ngọt hơn của người khác nhiều.”
Chu Niệm thấy chuyến quay phim ở nước ngoài lần này thực sự là hời quá. Không chỉ có được thù lao, còn có thể được uống nước dừa do chính tay giáo sư Cố bưng đến.
“Đúng! Chính là cảm giác này! Cảm giác nồng nàn của những người mới yêu!”
Đạo điễn nhìn sự yêu chiều của Cố Thanh Hàn dành cho Chu Niệm, đột nhiên nảy ra cảm hứng trong đầu.
Đạo diễn tiến lại gần hỏi han: “Người này là ai?”
Chu Niệm ho nhẹ một tiếng, vội vàng đáp: “Anh ấy là trợ lý của tôi.”
“Chỉ là trợ lý thôi à.”
Đạo điễn đầy vẻ kinh ngạc. Người đàn ông này về cả khí chất lẫn ngoại hình đều là cực phẩm. Ông vốn tưởng rằng nếu không phải diễn viên thì chắc là một người mẫu, có lẽ là người của phía nhãn hàng, không ngờ lại là trợ lý của Chu Niệm, thế này đúng là lãng phí tài nguyên quá.
“Này cậu, cậu có hứng thú quay quảng cáo không? Hiện nay chúng tôi đang cần một người đóng thế làm bạn diễn với Chu Niệm. Phía Lam Tuân có chút vấn đề hiện không thể quay được. Cậu yên tâm, thù lao chúng tôi sẽ trả đầy đủ theo phân cảnh.”
Đạo diễn vừa nói vừa đưa danh thiếp của mình cho Cố Thanh Hàn. Ông dự định lần này quay xong sẽ đào người từ phía của Chu Niệm về phía mình, chiều cao này tỉ lệ này thực đúng là một hạt giống tốt!
“Đạo diễn, anh ấy không...”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro