Chương 30 - .2: Lén Đi Quán Rượu Bị Anh Chồng Biến Thái Phát Hiện, Chọc Giận Anh Chồng Điên Loạn
.2: Bị Dương Vậ...
Điềm Bính Tả Thủ
2024-08-12 10:53:28
Cố Thanh Hàn dùng hết sức bình sinh ra vào âm hộ nhỏ của cô, hai hòn bi ra sức đập vào cửa mình cô.
Cho dù Chu Niệm đã ngất đi rồi cũng phải đón nhận lấy dục vọng của anh.
Cố Thanh Hàn sau khi di chuyển khoảng vài trăm lần, liền hạ mình nhắm chuẩn miệng tử cung đã bị anh đụ rộng ra kia mà phát tiết.
Khi dòng tinh dịch bắn ra, Chu Niệm cho dù có đang chìm trong giấc mộng cũng bị làm cho run rẩy khôn nguôi.
Cố Thanh Hàn không để dương vật quá lâu trong âm hộ nhỏ của Chu Niệm, sau khi dương vật xuất một lượng lớn tinh dịch, ra vào vài nhịp liền nhẹ nhàng rút dương vật ra khỏi âm hộ cô.
Mặc dù rất muốn làm lâu hơn, nhưng anh chưa có ý định để cô mang thai. Người phụ nữ này chỉ thuộc về anh, anh không muốn một đứa trẻ san sẻ cô với anh.
Sau khi dương vật ra khỏi âm hộ, dòng tinh dịch ồ ạt chảy ra từ trong lỗ huyệt đỏ hồng sưng mọng.
Đang say ngủ, Chu Niệm bất lực thu nhỏ âm hộ lại, chỉ đành phó mặc cho chất dịch trắng đục từ trong lỗ huyệt của mình chảy ra, khiến nơi giữa hai chân và chiếc ga giường đầm đìa ẩm ướt.
Cố Thanh Hàn áp lên cơ thể Chu Niệm, cơ bắp cuồn cuộn cùng bầu ngực đầy đặn của cô cọ sát lẫn nhau. Nhũ hoa phớt hồng chà sát vào cơ bắp anh, cảm giác quyến luyến thân mật này khiến cơ thể Cố Thanh Hàn xẹt qua một tia khoái cảm.
“Dâm nữ nhỏ, cả đời này em chỉ thuộc về một mình tôi, biết chưa hả?”
Cố Thanh Hàn dán mũi mình lên cổ Chu Niệm, tham lam hít hà mùi hương trên cơ thể cô. Bàn tay vuốt ve lên xuống khắp nơi, cơn dục vọng mới phát tiết khi nãy lúc này lại bắt đầu trỗi dậy.
“Làm sao đây? Dâm nữ nhỏ, anh vẫn muốn làm tình với em.”
Cổ họng Cố Thanh Hàn khàn khàn, ngón tay thon dài nắn bóp bắp chân cô, thứ nóng hổi kia không ngừng chà sát vào cửa mình cô.
Chu Niệm bị đụ mà tỉnh, cô không biết mình đã ngất bao lâu. Trong cơn mơ cô và Kỷ Tiểu An đến quán rượu, sau đó gặp phải kẻ xấu.
Bảo vệ của quán rượu và lũ người xấu là một bọn, cô uống phải rượu bị bỏ thuốc. Sau đó cô bị một người rất đáng sợ đưa đi.
Cô bị người đàn ông lạ mặt kia cưỡng hiếp dã man trên giường. Người đó không chỉ đâm vào miệng cô, còn dã man đâm vào âm hộ cô, cứ như muốn đâm thủng cô vậy.
Chu Niệm bị người đàn ông trong mơ đụ đến chết đi sống lại. Cô thở ra một hơi, cũng may đó chỉ là giấc mơ.
Đột nhiên khoái cảm nơi phần dưới khiến cơ thể cô co rút, theo bản năng ngẩng đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy một chiếc dương vật thâm tím đang đâm rộng hai môi lớn của cô, cửa mình bị đụ đến mức biến dạng. Dương vật mỗi lần rút ra đều bóng loáng ánh dâm thủy, cửa mình hồng hào cũng đã sớm bị đụ đến mức sưng đỏ cả lên.
Cô thực sự đã bị cưỡng hiếp!
Lúc này tác dụng của thuốc trong người Chu Niệm đã biến mất, đẩy mạnh ngực người đàn ông, âm thanh khàn đặc hét lớn: “Buông tôi ra! Tên dâm tặc bỏ tôi ra!”
Đôi tay đang đánh đấm loạn xạ bị người đàn ông tóm lấy, trực tiếp ép lên đỉnh đầu cô. Người đàn ông cúi đầu cắn lấy chiếc cằm của cô: “Dâm tặc sao?”
Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng, anh đúng là một tên dâm tặc lén lút trong bóng tối.
Chu Niệm nhận ra giọng nói quen thuộc, ngẩng đầu nhìn, phát hiện ra tên dâm tặc lạ mặt lại giống y hệt như chồng cô.
Không đúng, đây chính là chồng cô!
Vết bớt hình giọt lệ nơi đuôi mắt của anh cô không thể nào nhận nhầm được! Giáo sư Cố đẹp động lòng người, cô trước nay chưa từng nhận nhầm.
Hoảng loạn và bi thương trong mắt Chu Niệm lập tức biến thành hoan hỉ, “Chồng yêu, sao anh lại ở đây?”
Chu Niệm nào còn dám kháng cự, đôi chân thon dài lúc này chủ động ôm lấy eo anh, phối hợp với chuyển động của anh.
Cố Thanh Hàn bị tình ý trong mắt Chu Niệm làm cho không thể mở mắt, đến rồi, chính là biểu cảm này, biểu cảm si mê say đắm của Chu Niệm.
Đó chính là lí do khiến anh không thể từ chối được.
Cho dù Chu Niệm đã ngất đi rồi cũng phải đón nhận lấy dục vọng của anh.
Cố Thanh Hàn sau khi di chuyển khoảng vài trăm lần, liền hạ mình nhắm chuẩn miệng tử cung đã bị anh đụ rộng ra kia mà phát tiết.
Khi dòng tinh dịch bắn ra, Chu Niệm cho dù có đang chìm trong giấc mộng cũng bị làm cho run rẩy khôn nguôi.
Cố Thanh Hàn không để dương vật quá lâu trong âm hộ nhỏ của Chu Niệm, sau khi dương vật xuất một lượng lớn tinh dịch, ra vào vài nhịp liền nhẹ nhàng rút dương vật ra khỏi âm hộ cô.
Mặc dù rất muốn làm lâu hơn, nhưng anh chưa có ý định để cô mang thai. Người phụ nữ này chỉ thuộc về anh, anh không muốn một đứa trẻ san sẻ cô với anh.
Sau khi dương vật ra khỏi âm hộ, dòng tinh dịch ồ ạt chảy ra từ trong lỗ huyệt đỏ hồng sưng mọng.
Đang say ngủ, Chu Niệm bất lực thu nhỏ âm hộ lại, chỉ đành phó mặc cho chất dịch trắng đục từ trong lỗ huyệt của mình chảy ra, khiến nơi giữa hai chân và chiếc ga giường đầm đìa ẩm ướt.
Cố Thanh Hàn áp lên cơ thể Chu Niệm, cơ bắp cuồn cuộn cùng bầu ngực đầy đặn của cô cọ sát lẫn nhau. Nhũ hoa phớt hồng chà sát vào cơ bắp anh, cảm giác quyến luyến thân mật này khiến cơ thể Cố Thanh Hàn xẹt qua một tia khoái cảm.
“Dâm nữ nhỏ, cả đời này em chỉ thuộc về một mình tôi, biết chưa hả?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Thanh Hàn dán mũi mình lên cổ Chu Niệm, tham lam hít hà mùi hương trên cơ thể cô. Bàn tay vuốt ve lên xuống khắp nơi, cơn dục vọng mới phát tiết khi nãy lúc này lại bắt đầu trỗi dậy.
“Làm sao đây? Dâm nữ nhỏ, anh vẫn muốn làm tình với em.”
Cổ họng Cố Thanh Hàn khàn khàn, ngón tay thon dài nắn bóp bắp chân cô, thứ nóng hổi kia không ngừng chà sát vào cửa mình cô.
Chu Niệm bị đụ mà tỉnh, cô không biết mình đã ngất bao lâu. Trong cơn mơ cô và Kỷ Tiểu An đến quán rượu, sau đó gặp phải kẻ xấu.
Bảo vệ của quán rượu và lũ người xấu là một bọn, cô uống phải rượu bị bỏ thuốc. Sau đó cô bị một người rất đáng sợ đưa đi.
Cô bị người đàn ông lạ mặt kia cưỡng hiếp dã man trên giường. Người đó không chỉ đâm vào miệng cô, còn dã man đâm vào âm hộ cô, cứ như muốn đâm thủng cô vậy.
Chu Niệm bị người đàn ông trong mơ đụ đến chết đi sống lại. Cô thở ra một hơi, cũng may đó chỉ là giấc mơ.
Đột nhiên khoái cảm nơi phần dưới khiến cơ thể cô co rút, theo bản năng ngẩng đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy một chiếc dương vật thâm tím đang đâm rộng hai môi lớn của cô, cửa mình bị đụ đến mức biến dạng. Dương vật mỗi lần rút ra đều bóng loáng ánh dâm thủy, cửa mình hồng hào cũng đã sớm bị đụ đến mức sưng đỏ cả lên.
Cô thực sự đã bị cưỡng hiếp!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này tác dụng của thuốc trong người Chu Niệm đã biến mất, đẩy mạnh ngực người đàn ông, âm thanh khàn đặc hét lớn: “Buông tôi ra! Tên dâm tặc bỏ tôi ra!”
Đôi tay đang đánh đấm loạn xạ bị người đàn ông tóm lấy, trực tiếp ép lên đỉnh đầu cô. Người đàn ông cúi đầu cắn lấy chiếc cằm của cô: “Dâm tặc sao?”
Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng, anh đúng là một tên dâm tặc lén lút trong bóng tối.
Chu Niệm nhận ra giọng nói quen thuộc, ngẩng đầu nhìn, phát hiện ra tên dâm tặc lạ mặt lại giống y hệt như chồng cô.
Không đúng, đây chính là chồng cô!
Vết bớt hình giọt lệ nơi đuôi mắt của anh cô không thể nào nhận nhầm được! Giáo sư Cố đẹp động lòng người, cô trước nay chưa từng nhận nhầm.
Hoảng loạn và bi thương trong mắt Chu Niệm lập tức biến thành hoan hỉ, “Chồng yêu, sao anh lại ở đây?”
Chu Niệm nào còn dám kháng cự, đôi chân thon dài lúc này chủ động ôm lấy eo anh, phối hợp với chuyển động của anh.
Cố Thanh Hàn bị tình ý trong mắt Chu Niệm làm cho không thể mở mắt, đến rồi, chính là biểu cảm này, biểu cảm si mê say đắm của Chu Niệm.
Đó chính là lí do khiến anh không thể từ chối được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro