Chương 30 - .2: Lén Đi Quán Rượu Bị Anh Chồng Biến Thái Phát Hiện, Chọc Giận Anh Chồng Điên Loạn
Chỉ Ôm Cô Một C...
Điềm Bính Tả Thủ
2024-08-12 10:53:28
Trên xe bảo mẫu.
Chu Niệm nhìn điện thoại di động rất nhiều lần, cho đến khi người đại diện cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.
“Chu Niệm, từ lúc bắt đầu lên xe đến giờ, em cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của mình, chị nói này, em có thể có một chút tiền đồ thôi được không hả? Mới ra khỏi nhà chưa đầy ba mươi phút, vậy mà em đã bắt đầu nhớ nhung vị kia nhà mình là sao?”
Chị Trần quản lý cạn lời, cô ấy không biết nên làm gì ngoài việc ấn vào trán của Chu Niệm.
“Chị Trần, không phải chị không biết, em phải theo đuổi anh ấy hơn mười năm mới bắt được anh ấy đến tay, không quý trọng thì sao được.”
Chu Niệm si mê nhìn bức ảnh trên điện thoại.
Bức ảnh được chụp lén khi giáo sư Cố đang ngủ, đôi mắt của anh nhắm nghiền lại, mái tóc rối tung lòa xòa ở trên trán. Nhìn anh lúc này khác xa với dáng vẻ không chút cẩu thả và cổ hủ thường ngày của anh.
Có trời mới biết cô đã phải cố gắng kìm nén ham muốn liếm màn hình của mình đến mức nào.
“Đại tỷ à, nước miếng của em sắp chảy ra đến nơi rồi kìa. Vị kia nhà em đẹp trai đến như vậy cơ à?”
Chị Trần chưa bao giờ nhìn thấy Cố Thanh Hàn. Hôn nhân của Chu Niệm là ẩn hôn, không chỉ người đại diện chưa nhìn thấy mà ngay cả cha mẹ của Chu Niệm cũng chưa bao giờ nhìn thấy Cố Thanh Hàn cả.
Là một người quản lý lâu năm trong nghề, chị Trần có quen biết vô số các tay săn ảnh khác nhau. Kết quả là cánh săn ảnh này làm ăn đúng chán, ngay cả bóng lưng của ông xã Chu Niệm cũng còn không chụp được.
Sau đó chị Trần lại đổi ý, quyết định điều tra chủ sở hữu đống chung cư cao cấp mà Chu Niệm đang sinh sống. Kết quả là không thể tra ra được thân phận của đối phương.
“Đương nhiên là đẹp trai rồi. Vậy nên đồ tốt là phải giấu đi."
Chu Niệm vội vàng khóa màn hình điện thoại lại, ngăn không cho những bức ảnh riêng tư của ông xã nhà cô bị lộ ra ngoài.
“Chị không tin trên đời này còn có người có thể đẹp trai hơn so với Lam Tuân. Ngay cả Lam Tuân em cũng không thèm để ý, vậy mà lại si mê một người bình thường đến như vậy cơ à?”
Chị Trần nghĩ đi nghĩ lại trăm lần cũng không hiểu.
Lam Tuân là nam nghệ sĩ đẹp trai nhất trong giới, vừa ra mắt đã trở thành tiểu sinh lưu lượng nhờ khuôn mặt của mình.
Anh ta hợp tác đóng phim truyền hình với Chu Niệm, ai nấy đều lo lắng mỹ nam mỹ nữ sẽ nảy sinh tia lửa tình. Đến lúc đó, công ty sẽ lại phải đứng ra giải quyết hậu quả.
Nhưng chuyện mà chị Trần không bao giờ ngờ tới đó chính là Chu Niệm vừa ăn kem vừa thờ ơ nói: "Tại sao em lại phải thích anh ta? Anh ta đẹp trai được bằng một nửa của ông xã nhà em chưa?"
Chị Trần không nghĩ ông xã của Chu Niệm lại đẹp trai đến mức đó, có lẽ chỉ là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi mà thôi.
“Ông xã của em thật sự đẹp trai hơn Lam Tuân mà."
Chu Niệm bĩu môi.
Trước kia, thường thì khi cô ra ngoài được ba mươi phút, giáo sư Cố sẽ bắt đầu nhắn tin hỏi cô đang ở đâu giống như mẹ Cố vậy.
Nhưng hôm nay Cố Thanh Hàn không hề gửi tin nhắn cho cô.
Chu Niệm có cảm giác giống như một con mèo con đang cào vào trái tim của mình.
“Chu Niệm, mấy lời này em nói với chị thì được. Nhưng em không được phép nói như vậy khi ở bên ngoài. Người quay quảng cáo với em hôm nay chính là Lam Tuân, em cũng đừng để chị đắc tội với người ta.”
Chị Trần xoa đầu Chu Niệm.
Cô ấy phải thừa nhận rằng Chu Niệm chính là nghệ sĩ dễ thương nhất mà cô ấy từng quản lý từ khi vào nghề đến giờ.
Cô có một khuôn mặt ngây thơ giống như tiểu bạch thỏ, đặc biệt là lúc tức giận thì hai má sẽ phồng lên. Giống y hệt một con thỏ.
Dường như trên đầu có hai cái tai thỏ dài vô hình đang vẫy vẫy.
Chu Niệm vội vàng che đầu ngăn không cho chị Trần tiếp tục gây chuyện với mình, “Lam Tuân cũng nhận đại ngôn của hãng S hả? Không phải anh ta đã nói rằng tất cả các nhãn hiệu đều không xứng với khí chất của anh ta hay sao?"
“Có quỷ mới biết tại sao lần này anh ta lại động kinh như vậy. Thương hiệu cũng trực tiếp trao cho anh ta danh phận là người đại diện toàn cầu. Hôm nay, thời điểm quay quảng cáo, em đừng đắc tội với anh ta nhiều lần giống như lúc trước nữa, hiểu không hả?.”
“Em biết rồi em biết rồi. Ai kêu anh ta giật tóc của em làm chi, em chỉ phản xạ có điều kiện thôi mà."
Chỉ cần nhớ lại cảnh Lam Tuân giật bím tóc đuôi ngựa ở trên phim trường của mình là Chu Niệm lại cảm thấy tức giận. Lam Tuân ỷ vào việc mình là phú nhị đại mà bắt nạt hết người này đến người khác trong giới giải trí.
Lần này còn dám chạy tới khiêu khích cô một lần nữa, cô nhất định sẽ đánh cho anh ta đoạn tử tuyệt tôn!
Chiếc xe bảo mẫu dừng ở gara dưới tầng hầm.
Chu Niệm vừa xuống xe liền nhận được điện thoại của Cố Thanh Hàn.
“Em ngẩng đầu lên, nhìn về hướng ba giờ.”
Giọng nói dễ nghe của Cố Thanh Hàn từ trong ống nghe truyền ra.
Chu Niệm nhìn ra xa, chỉ thấy một chiếc xe Cayenne màu đen bóng loáng đang đậu ở trong góc. Biển số xe chính là dãy số rất quen thuộc với cô.
“Chị Trần, chị đợi em một chút. Ông xã của em đến rồi."
Chu Niệm lập tức hưng phấn mở cửa xe, sau đó nhào vào trong ngực Cố Thanh Hàn.
Chị Trần vốn muốn nhìn xem ông xã của Chu Niệm rốt cuộc trông như thế nào, nhưng trước khi cửa xe đóng lại, chị Trần chỉ có thể nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trong xe, còn lại không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác.
“Ông xã, sao anh lại tới đây?”
Chu Niệm ôm lấy cổ của Cố Thanh Hàn, khói mù trong mắt cũng hoá thành hư không.
Cố Thanh Hàn nhìn nhu tình trong mắt Chu Niệm, đáy mắt càng ngày càng lạnh lẽo.
Dựa vào cái gì mà người đàn ông kia lại nhận được sự yêu thích của Chu Niệm?
A.
Cố Thanh Hàn cố gắng kìm nén ngọn lửa ghen tuông ở trong lòng, sau đó đưa chiếc túi cho Chu Niệm.
“Em quên không mang theo khăn quàng cổ.”
Chu Niệm ngẩng đầu lên, mỉm cười: “Ông xã đeo vào giúp em đi.”
Ngón tay thon dài của Cố Thanh Hàn vuốt ve cần cổ mảnh khảnh của Chu Niệm. Mặc dù biểu cảm trên khuôn mặt của anh không hề thay đổi một chút nào, nhưng những đường gân xanh đang nổi đầy lên trên trán lại tiết lộ tâm trạng lúc này của anh.
Nếu giết chết cô và biến cô thành một tiêu bản, như vậy thì cô sẽ ở bên cạnh anh mãi mãi, phải không?
Ý nghĩ này chỉ chợt loé qua rồi biến mất, nhìn thấy Chu Niệm ngoan ngoãn để mặc anh trêu đùa, Cố Thanh Hàn liền tỉnh táo lại ngay lập tức.
Đây là lựa chọn cuối cùng của anh, hiện giờ cũng chưa nhất thiết phải làm như vậy.
Nếu Chu Niệm phát hiện ra sự thật và muốn rời xa anh, thì anh sẽ lại làm đến bước này. Chứ hiện giờ tận hưởng sự phục vụ ngoan ngoãn này của cô không phải là tốt hơn sao?
Sau khi đeo khăn quàng cổ vào xong, Chu Niệm đỏ mặt nói. “Ông xã, tại sao anh lại cứng nữa rồi?”
Chu Niệm ngồi lên trên người của Cố Thanh Hàn, cô có thể cảm nhận được rõ dương vật của ông xã nhà mình trở nên vừa nóng bỏng lại vừa thô to.
Chu Niệm nhìn điện thoại di động rất nhiều lần, cho đến khi người đại diện cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.
“Chu Niệm, từ lúc bắt đầu lên xe đến giờ, em cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của mình, chị nói này, em có thể có một chút tiền đồ thôi được không hả? Mới ra khỏi nhà chưa đầy ba mươi phút, vậy mà em đã bắt đầu nhớ nhung vị kia nhà mình là sao?”
Chị Trần quản lý cạn lời, cô ấy không biết nên làm gì ngoài việc ấn vào trán của Chu Niệm.
“Chị Trần, không phải chị không biết, em phải theo đuổi anh ấy hơn mười năm mới bắt được anh ấy đến tay, không quý trọng thì sao được.”
Chu Niệm si mê nhìn bức ảnh trên điện thoại.
Bức ảnh được chụp lén khi giáo sư Cố đang ngủ, đôi mắt của anh nhắm nghiền lại, mái tóc rối tung lòa xòa ở trên trán. Nhìn anh lúc này khác xa với dáng vẻ không chút cẩu thả và cổ hủ thường ngày của anh.
Có trời mới biết cô đã phải cố gắng kìm nén ham muốn liếm màn hình của mình đến mức nào.
“Đại tỷ à, nước miếng của em sắp chảy ra đến nơi rồi kìa. Vị kia nhà em đẹp trai đến như vậy cơ à?”
Chị Trần chưa bao giờ nhìn thấy Cố Thanh Hàn. Hôn nhân của Chu Niệm là ẩn hôn, không chỉ người đại diện chưa nhìn thấy mà ngay cả cha mẹ của Chu Niệm cũng chưa bao giờ nhìn thấy Cố Thanh Hàn cả.
Là một người quản lý lâu năm trong nghề, chị Trần có quen biết vô số các tay săn ảnh khác nhau. Kết quả là cánh săn ảnh này làm ăn đúng chán, ngay cả bóng lưng của ông xã Chu Niệm cũng còn không chụp được.
Sau đó chị Trần lại đổi ý, quyết định điều tra chủ sở hữu đống chung cư cao cấp mà Chu Niệm đang sinh sống. Kết quả là không thể tra ra được thân phận của đối phương.
“Đương nhiên là đẹp trai rồi. Vậy nên đồ tốt là phải giấu đi."
Chu Niệm vội vàng khóa màn hình điện thoại lại, ngăn không cho những bức ảnh riêng tư của ông xã nhà cô bị lộ ra ngoài.
“Chị không tin trên đời này còn có người có thể đẹp trai hơn so với Lam Tuân. Ngay cả Lam Tuân em cũng không thèm để ý, vậy mà lại si mê một người bình thường đến như vậy cơ à?”
Chị Trần nghĩ đi nghĩ lại trăm lần cũng không hiểu.
Lam Tuân là nam nghệ sĩ đẹp trai nhất trong giới, vừa ra mắt đã trở thành tiểu sinh lưu lượng nhờ khuôn mặt của mình.
Anh ta hợp tác đóng phim truyền hình với Chu Niệm, ai nấy đều lo lắng mỹ nam mỹ nữ sẽ nảy sinh tia lửa tình. Đến lúc đó, công ty sẽ lại phải đứng ra giải quyết hậu quả.
Nhưng chuyện mà chị Trần không bao giờ ngờ tới đó chính là Chu Niệm vừa ăn kem vừa thờ ơ nói: "Tại sao em lại phải thích anh ta? Anh ta đẹp trai được bằng một nửa của ông xã nhà em chưa?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chị Trần không nghĩ ông xã của Chu Niệm lại đẹp trai đến mức đó, có lẽ chỉ là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi mà thôi.
“Ông xã của em thật sự đẹp trai hơn Lam Tuân mà."
Chu Niệm bĩu môi.
Trước kia, thường thì khi cô ra ngoài được ba mươi phút, giáo sư Cố sẽ bắt đầu nhắn tin hỏi cô đang ở đâu giống như mẹ Cố vậy.
Nhưng hôm nay Cố Thanh Hàn không hề gửi tin nhắn cho cô.
Chu Niệm có cảm giác giống như một con mèo con đang cào vào trái tim của mình.
“Chu Niệm, mấy lời này em nói với chị thì được. Nhưng em không được phép nói như vậy khi ở bên ngoài. Người quay quảng cáo với em hôm nay chính là Lam Tuân, em cũng đừng để chị đắc tội với người ta.”
Chị Trần xoa đầu Chu Niệm.
Cô ấy phải thừa nhận rằng Chu Niệm chính là nghệ sĩ dễ thương nhất mà cô ấy từng quản lý từ khi vào nghề đến giờ.
Cô có một khuôn mặt ngây thơ giống như tiểu bạch thỏ, đặc biệt là lúc tức giận thì hai má sẽ phồng lên. Giống y hệt một con thỏ.
Dường như trên đầu có hai cái tai thỏ dài vô hình đang vẫy vẫy.
Chu Niệm vội vàng che đầu ngăn không cho chị Trần tiếp tục gây chuyện với mình, “Lam Tuân cũng nhận đại ngôn của hãng S hả? Không phải anh ta đã nói rằng tất cả các nhãn hiệu đều không xứng với khí chất của anh ta hay sao?"
“Có quỷ mới biết tại sao lần này anh ta lại động kinh như vậy. Thương hiệu cũng trực tiếp trao cho anh ta danh phận là người đại diện toàn cầu. Hôm nay, thời điểm quay quảng cáo, em đừng đắc tội với anh ta nhiều lần giống như lúc trước nữa, hiểu không hả?.”
“Em biết rồi em biết rồi. Ai kêu anh ta giật tóc của em làm chi, em chỉ phản xạ có điều kiện thôi mà."
Chỉ cần nhớ lại cảnh Lam Tuân giật bím tóc đuôi ngựa ở trên phim trường của mình là Chu Niệm lại cảm thấy tức giận. Lam Tuân ỷ vào việc mình là phú nhị đại mà bắt nạt hết người này đến người khác trong giới giải trí.
Lần này còn dám chạy tới khiêu khích cô một lần nữa, cô nhất định sẽ đánh cho anh ta đoạn tử tuyệt tôn!
Chiếc xe bảo mẫu dừng ở gara dưới tầng hầm.
Chu Niệm vừa xuống xe liền nhận được điện thoại của Cố Thanh Hàn.
“Em ngẩng đầu lên, nhìn về hướng ba giờ.”
Giọng nói dễ nghe của Cố Thanh Hàn từ trong ống nghe truyền ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Niệm nhìn ra xa, chỉ thấy một chiếc xe Cayenne màu đen bóng loáng đang đậu ở trong góc. Biển số xe chính là dãy số rất quen thuộc với cô.
“Chị Trần, chị đợi em một chút. Ông xã của em đến rồi."
Chu Niệm lập tức hưng phấn mở cửa xe, sau đó nhào vào trong ngực Cố Thanh Hàn.
Chị Trần vốn muốn nhìn xem ông xã của Chu Niệm rốt cuộc trông như thế nào, nhưng trước khi cửa xe đóng lại, chị Trần chỉ có thể nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trong xe, còn lại không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác.
“Ông xã, sao anh lại tới đây?”
Chu Niệm ôm lấy cổ của Cố Thanh Hàn, khói mù trong mắt cũng hoá thành hư không.
Cố Thanh Hàn nhìn nhu tình trong mắt Chu Niệm, đáy mắt càng ngày càng lạnh lẽo.
Dựa vào cái gì mà người đàn ông kia lại nhận được sự yêu thích của Chu Niệm?
A.
Cố Thanh Hàn cố gắng kìm nén ngọn lửa ghen tuông ở trong lòng, sau đó đưa chiếc túi cho Chu Niệm.
“Em quên không mang theo khăn quàng cổ.”
Chu Niệm ngẩng đầu lên, mỉm cười: “Ông xã đeo vào giúp em đi.”
Ngón tay thon dài của Cố Thanh Hàn vuốt ve cần cổ mảnh khảnh của Chu Niệm. Mặc dù biểu cảm trên khuôn mặt của anh không hề thay đổi một chút nào, nhưng những đường gân xanh đang nổi đầy lên trên trán lại tiết lộ tâm trạng lúc này của anh.
Nếu giết chết cô và biến cô thành một tiêu bản, như vậy thì cô sẽ ở bên cạnh anh mãi mãi, phải không?
Ý nghĩ này chỉ chợt loé qua rồi biến mất, nhìn thấy Chu Niệm ngoan ngoãn để mặc anh trêu đùa, Cố Thanh Hàn liền tỉnh táo lại ngay lập tức.
Đây là lựa chọn cuối cùng của anh, hiện giờ cũng chưa nhất thiết phải làm như vậy.
Nếu Chu Niệm phát hiện ra sự thật và muốn rời xa anh, thì anh sẽ lại làm đến bước này. Chứ hiện giờ tận hưởng sự phục vụ ngoan ngoãn này của cô không phải là tốt hơn sao?
Sau khi đeo khăn quàng cổ vào xong, Chu Niệm đỏ mặt nói. “Ông xã, tại sao anh lại cứng nữa rồi?”
Chu Niệm ngồi lên trên người của Cố Thanh Hàn, cô có thể cảm nhận được rõ dương vật của ông xã nhà mình trở nên vừa nóng bỏng lại vừa thô to.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro