Sau Khi Kết Thúc Xuyên Nhanh Tôi Trở Về Những Năm 70
Chương 2
Phúc Hạ Hải Tảo
2024-05-20 12:41:14
Có thể nói cả năm trôi qua thật thú vị!
Không, khi đồng chí Tống Hồng Phương vào bếp lấy trứng bác, bà nhẹ nhàng vặn một miếng trứng tráng mềm màu vàng thơm cùng hành lá rồi cho vào miệng Thời Tửu.
Khi vội vã bước vào nhà, Thời Tửu nháy mắt nuốt quả trứng, khiến đồng chí Tống Hồng Phương bằng ánh mắt tán thành.
Suy cho cùng, ăn một mình vẫn là ăn một mình, thà ăn sau lưng còn hơn, quan minh chính đại không phải bác cả xét nét ssao?
Đi vào phòng chính, đồng chí Tống Hồng Phương lấy thế đặt những trứng gà bác vào giữa bàn vuông, sốt ruột nhìn Thời Tửu đang chơi đùa với anh chị họ, “Đồ ranh con, nhanh chóng đến ăn cơm, cả ngày không có việc gì làm đến ăn cơm cũng không để tâm, da ngứa phải không?
Chủ nhà họ Thời ngồi ngày phía trên, đại đội trưởng Thời bối rối và bất lực đối với bà vợ già mắng có chút thô tục, là một trưởng nhóm sản xuất, người chủ trương chuyển đổi và đích thân thực hiện nó, ông gần gũi với mọi người, ông Thời muốn dạy vợ và người cùng học hỏi và cùng nhau tiến bộ, sau khi gặp một thất bại, đội trưởng Thời cuối cùng đã thoát khỏi suy nghĩ này, nghĩ về những năm tháng khó khăn mà mình và vợ già đã cùng nhau trải qua, nghĩ đến bà vì nhà họ Thời nuôi con gái con trai nối dõi tông đường, đội trưởng Thời không thể vô lương tâm can thiệp vào lời nói và việc làm của đồng chí Tống Hồng Phương.
Đây là bà nội của Thời Tửu, Tống Hồng Phương, một người phụ nữ quê mùa hung dữ và độc đoán, thậm chí không thể ngăn cản ông nội cô là đội trưởng, Thời Tửu hiện đang có đùi vàng mạnh mẽ nhất trong tay!
Đồng chí Tống Hồng Phương đời này cưu mang nuôi dạy con cái, không chỉ tiếp nối dòng máu bấp bênh của nhà họ Thời, cũng rất tuân thủ chính sách sinh con của nhà nước, 1 nam 1 nữa.
Lão đại là Thời Bảo Quốc, người đàn ông to lớn đối diện cha của Thời Tửu, Thời Tửu có tình cảm với người bác này, người ta nói rằng bác của cô kiếm được 1% lương thực mà gia đình họ nhận được hàng năm, đồng thời rất chăm chỉ và cực kỳ trung thực!
Ví dụ, có lần Thời Tửu và hai chị gái của nhà bác cô chơi với nhau, Thời Bảo Quốc người luôn ít nói, đã chỉ ra sự thật rằng hai cô con gái của ông chẳng là gì so với Thời Tửu. Đẹp xấu không có gì phân biệt, nhìn chị lớn xấu hổ và chị nhỏ giận dữ, Thời Tửu lặng lẽ di chuyển đôi chân ngắn ngủi của mình khỏi ranh giới đúng sai và đi tìm cha mình..
Nhìn chung, Thời Tửu vẫn có ấn tượng tốt về người bác chăm chỉ, ngay thẳng và giỏi khám phá cái đẹp.
Lão nhị là Thời Vệ Quốc, cũng chính là bác hai của Thời Tửu, theo lời cằn nhằn của bà nội cô về những ngày lễ tết, là một người đàn ông hiếu thảo có dũng khí can đảm. Vì sao đó chỉ là nghe nói? Vì từ lúc Thời Tửu sinh ra vẫn chưa một lần được gặp bác hai của cô, người vẫn luôn phục vụ trong quân đội, lần trước viết thư vào dịp tết, phía trên nói rằng ông đang làm trung đội trưởng, còn lập công. Trong ba người còn trai thì đội trưởng Thời luôn tự hào về người con thứ hai, thật có năng lực!
Trong khi tự hào thì ông bà nội Thời Tửu vẫn luôn lo lắng, lo lão nhị ở ngoài đánh nhau xảy ra chuyện không may, vì vậy Tống Hồng Phương đã cất giữ toàn bộ số tiền trợ cấp cho bác hai của Thời Tửu gửi về trong túi vải.
Không, khi đồng chí Tống Hồng Phương vào bếp lấy trứng bác, bà nhẹ nhàng vặn một miếng trứng tráng mềm màu vàng thơm cùng hành lá rồi cho vào miệng Thời Tửu.
Khi vội vã bước vào nhà, Thời Tửu nháy mắt nuốt quả trứng, khiến đồng chí Tống Hồng Phương bằng ánh mắt tán thành.
Suy cho cùng, ăn một mình vẫn là ăn một mình, thà ăn sau lưng còn hơn, quan minh chính đại không phải bác cả xét nét ssao?
Đi vào phòng chính, đồng chí Tống Hồng Phương lấy thế đặt những trứng gà bác vào giữa bàn vuông, sốt ruột nhìn Thời Tửu đang chơi đùa với anh chị họ, “Đồ ranh con, nhanh chóng đến ăn cơm, cả ngày không có việc gì làm đến ăn cơm cũng không để tâm, da ngứa phải không?
Chủ nhà họ Thời ngồi ngày phía trên, đại đội trưởng Thời bối rối và bất lực đối với bà vợ già mắng có chút thô tục, là một trưởng nhóm sản xuất, người chủ trương chuyển đổi và đích thân thực hiện nó, ông gần gũi với mọi người, ông Thời muốn dạy vợ và người cùng học hỏi và cùng nhau tiến bộ, sau khi gặp một thất bại, đội trưởng Thời cuối cùng đã thoát khỏi suy nghĩ này, nghĩ về những năm tháng khó khăn mà mình và vợ già đã cùng nhau trải qua, nghĩ đến bà vì nhà họ Thời nuôi con gái con trai nối dõi tông đường, đội trưởng Thời không thể vô lương tâm can thiệp vào lời nói và việc làm của đồng chí Tống Hồng Phương.
Đây là bà nội của Thời Tửu, Tống Hồng Phương, một người phụ nữ quê mùa hung dữ và độc đoán, thậm chí không thể ngăn cản ông nội cô là đội trưởng, Thời Tửu hiện đang có đùi vàng mạnh mẽ nhất trong tay!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng chí Tống Hồng Phương đời này cưu mang nuôi dạy con cái, không chỉ tiếp nối dòng máu bấp bênh của nhà họ Thời, cũng rất tuân thủ chính sách sinh con của nhà nước, 1 nam 1 nữa.
Lão đại là Thời Bảo Quốc, người đàn ông to lớn đối diện cha của Thời Tửu, Thời Tửu có tình cảm với người bác này, người ta nói rằng bác của cô kiếm được 1% lương thực mà gia đình họ nhận được hàng năm, đồng thời rất chăm chỉ và cực kỳ trung thực!
Ví dụ, có lần Thời Tửu và hai chị gái của nhà bác cô chơi với nhau, Thời Bảo Quốc người luôn ít nói, đã chỉ ra sự thật rằng hai cô con gái của ông chẳng là gì so với Thời Tửu. Đẹp xấu không có gì phân biệt, nhìn chị lớn xấu hổ và chị nhỏ giận dữ, Thời Tửu lặng lẽ di chuyển đôi chân ngắn ngủi của mình khỏi ranh giới đúng sai và đi tìm cha mình..
Nhìn chung, Thời Tửu vẫn có ấn tượng tốt về người bác chăm chỉ, ngay thẳng và giỏi khám phá cái đẹp.
Lão nhị là Thời Vệ Quốc, cũng chính là bác hai của Thời Tửu, theo lời cằn nhằn của bà nội cô về những ngày lễ tết, là một người đàn ông hiếu thảo có dũng khí can đảm. Vì sao đó chỉ là nghe nói? Vì từ lúc Thời Tửu sinh ra vẫn chưa một lần được gặp bác hai của cô, người vẫn luôn phục vụ trong quân đội, lần trước viết thư vào dịp tết, phía trên nói rằng ông đang làm trung đội trưởng, còn lập công. Trong ba người còn trai thì đội trưởng Thời luôn tự hào về người con thứ hai, thật có năng lực!
Trong khi tự hào thì ông bà nội Thời Tửu vẫn luôn lo lắng, lo lão nhị ở ngoài đánh nhau xảy ra chuyện không may, vì vậy Tống Hồng Phương đã cất giữ toàn bộ số tiền trợ cấp cho bác hai của Thời Tửu gửi về trong túi vải.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro