Sau Khi Làm Quan Sát Viên Chương Trình Xem Mắt, Ta Dựa Vào Trình Khịa Level Max Mà Hot Rồi
《 Duyên tới là người 》
Lâm Dữ San
2024-04-02 00:40:40
Tuy nói là quan sát viên, nhưng cô là người nhỏ tuổi nhất, gần như không có bất kì cảm giác tồn tại nào. Ekip chương trình tìm cô là vì muốn nghe một chút suy nghĩ của người trẻ tuổi về chuyện xem mắt này. Hôm nay là lần đầu tiên cô lên chương trình.
Lại nói tiếp cái chương trình 《 Duyên tới là người 》 này cô còn từng xem qua rồi đấy.
Đây là chương trình truyền hình địa phương khá lâu đời, lấy xem mắt làm chủ đề. Chương trình có tất cả 20 khách mời nữ cố định, mỗi tập sẽ có 4 khách mời nam tham gia.
Chương trình này lúc mới bắt đầu còn rất phổ biến đấy, dù sao thì hình thức chương trình mới mẻ độc đáo, tiêu điểm để xem cũng có đủ. Nhưng nhiều năm như vậy vẫn luôn bảo thủ không chịu thay đổi, thêm việc tư tưởng của người trẻ tuổi bây giờ cũng dần thay đổi khác đi nên người xem cái chương trình kiểu này càng ngày càng ít. Như Tống Chi cũng chỉ xem một, hai tập là không xem được nữa.
Ngẫm lại cảm nhận trước kia khi xem cái chương trình, Tống Chi thấy cả người đều bất ổn.
Cái chương trình này không có đặc điểm gì khác, chỉ hai chữ, truyền thống.
Nói dễ nghe thì là truyền thống, nói khó nghe chính là cổ hủ.
Khi trước chưa có cô tới, chương trình này chỉ có 1 MC Phan Thuỵ, quan sát viên có 2 người. Một người là nam diễn viên trung niên hết thời Bành Lỗi, người còn lại được xưng là nữ chuyên gia hôn nhân Nhậm Chi Thanh. Ba người này đều ở độ tuổi trung niên, mọi tư tưởng ngôn luận của bọn họ đều là tư tưởng cũ. Chương trình chỉ có họ đương nhiên không vào được mắt của người trẻ tuổi.
Nhưng khiến Tống Chi có cảm giác không tốt nhất là quan sát viên mới cùng cô gia nhập vào cái chương trình này, nhà văn nam thanh niên Kỳ Lập.
Mặc dù tư tưởng của Bành Lỗi và Nhậm Chi Thanh bảo thủ, nhưng ít nhất tam quan không lệch, nhiều lời nói vẫn rất là có lý.
Còn cái tên Kỳ Lập này uổng có cái danh là nhà văn, phần lớn tác phẩm đều lấy danh nghĩa nghệ thuật để khinh nhờn nữ giới, rất nhiều ngôn luận đều đáng khinh vô cùng. Thế mà cái người như vậy ở trên mạng lại còn được rất nhiều nam giới ủng hộ.
Rất bực nha!
Mấu chốt là con hàng này còn là anti-fan của Giang Mẫn!!
Lúc người đại diện Chung Dã trở lại phòng nghỉ, nhìn đến chính là cảnh tượng như này:
Tống Chi mặt vô cảm, phồng má lên, nhìn qua không có gì khác thường, lại làm người ta thấy có một cảm giác âm trầm quỷ dị.
Chương trình sắp bắt đầu rồi, Chung Dã cũng không rảnh lo gì khác, nhanh chóng dặn dò Tống Chi vài câu: "Lên cái chương trình này là để gia tăng một chút độ nhận diện thôi, bình thường không có gì thì em cố gắng nói ít thôi, đặc biệt là bớt đáp lời của Kỳ Lập. Anh ta giỏi nhất là khơi mào đề tài nam nữ đối lập, hơi không cẩn thận là sẽ bị anh ta hố. Em đáp lời anh ta là không có gì tốt đẹp đâu. Nhớ kỹ chưa?"
Nói xong, lại thấy Tống Chi đang cúi đầu tìm cái gì.
Chung Dã sửng sốt: “Tìm cái gì đấy?”
Tống Chi: “Bình giữ nhiệt của em có phải đựng trà không?”
“Ừ, em thích trà nhài, nhưng mà lúc này em còn tìm nó làm gì?”
Trước khi lên sóng còn uống trà, không sợ đang ghi hình thì mót sao?
Tống Chi nhếch miệng: “Em muốn nhuận nhuận hầu.”
***
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tống Chi: Đến đây! Cứng đối cứng nha!
Lại nói tiếp cái chương trình 《 Duyên tới là người 》 này cô còn từng xem qua rồi đấy.
Đây là chương trình truyền hình địa phương khá lâu đời, lấy xem mắt làm chủ đề. Chương trình có tất cả 20 khách mời nữ cố định, mỗi tập sẽ có 4 khách mời nam tham gia.
Chương trình này lúc mới bắt đầu còn rất phổ biến đấy, dù sao thì hình thức chương trình mới mẻ độc đáo, tiêu điểm để xem cũng có đủ. Nhưng nhiều năm như vậy vẫn luôn bảo thủ không chịu thay đổi, thêm việc tư tưởng của người trẻ tuổi bây giờ cũng dần thay đổi khác đi nên người xem cái chương trình kiểu này càng ngày càng ít. Như Tống Chi cũng chỉ xem một, hai tập là không xem được nữa.
Ngẫm lại cảm nhận trước kia khi xem cái chương trình, Tống Chi thấy cả người đều bất ổn.
Cái chương trình này không có đặc điểm gì khác, chỉ hai chữ, truyền thống.
Nói dễ nghe thì là truyền thống, nói khó nghe chính là cổ hủ.
Khi trước chưa có cô tới, chương trình này chỉ có 1 MC Phan Thuỵ, quan sát viên có 2 người. Một người là nam diễn viên trung niên hết thời Bành Lỗi, người còn lại được xưng là nữ chuyên gia hôn nhân Nhậm Chi Thanh. Ba người này đều ở độ tuổi trung niên, mọi tư tưởng ngôn luận của bọn họ đều là tư tưởng cũ. Chương trình chỉ có họ đương nhiên không vào được mắt của người trẻ tuổi.
Nhưng khiến Tống Chi có cảm giác không tốt nhất là quan sát viên mới cùng cô gia nhập vào cái chương trình này, nhà văn nam thanh niên Kỳ Lập.
Mặc dù tư tưởng của Bành Lỗi và Nhậm Chi Thanh bảo thủ, nhưng ít nhất tam quan không lệch, nhiều lời nói vẫn rất là có lý.
Còn cái tên Kỳ Lập này uổng có cái danh là nhà văn, phần lớn tác phẩm đều lấy danh nghĩa nghệ thuật để khinh nhờn nữ giới, rất nhiều ngôn luận đều đáng khinh vô cùng. Thế mà cái người như vậy ở trên mạng lại còn được rất nhiều nam giới ủng hộ.
Rất bực nha!
Mấu chốt là con hàng này còn là anti-fan của Giang Mẫn!!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc người đại diện Chung Dã trở lại phòng nghỉ, nhìn đến chính là cảnh tượng như này:
Tống Chi mặt vô cảm, phồng má lên, nhìn qua không có gì khác thường, lại làm người ta thấy có một cảm giác âm trầm quỷ dị.
Chương trình sắp bắt đầu rồi, Chung Dã cũng không rảnh lo gì khác, nhanh chóng dặn dò Tống Chi vài câu: "Lên cái chương trình này là để gia tăng một chút độ nhận diện thôi, bình thường không có gì thì em cố gắng nói ít thôi, đặc biệt là bớt đáp lời của Kỳ Lập. Anh ta giỏi nhất là khơi mào đề tài nam nữ đối lập, hơi không cẩn thận là sẽ bị anh ta hố. Em đáp lời anh ta là không có gì tốt đẹp đâu. Nhớ kỹ chưa?"
Nói xong, lại thấy Tống Chi đang cúi đầu tìm cái gì.
Chung Dã sửng sốt: “Tìm cái gì đấy?”
Tống Chi: “Bình giữ nhiệt của em có phải đựng trà không?”
“Ừ, em thích trà nhài, nhưng mà lúc này em còn tìm nó làm gì?”
Trước khi lên sóng còn uống trà, không sợ đang ghi hình thì mót sao?
Tống Chi nhếch miệng: “Em muốn nhuận nhuận hầu.”
***
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tống Chi: Đến đây! Cứng đối cứng nha!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro