Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game
Dáng Vẻ Quét Mã...
Dữu Tử Thái Thái
2024-11-20 17:16:22
“Ai biết anh ta nghĩ gì, có lẽ bị nữ huấn luyện viên của chúng ta trên TikTok hấp dẫn đến.”
“Đã nhiều tuổi rồi, còn không cân nhắc lại bản thân, loại phụ nữ như Tôn Tâm Di, không nện 100, 200.000 thì đừng hòng sờ vào.”
Vu Lệ Lệ mặt đầy khinh bỉ.
Hiện giờ, hầu như tất cả cửa hàng đều có tài khoản TikTok, phòng tập của họ của hai tài khoản trên TikTok, một tài khoản chuyên đăng video ngắn của các nữ huấn luyện viên bốc lửa, hấp dẫn rất nhiều khách hàng nam tính, một tài khoản khác thì chuyên đăng video của các soái ca, cao to vạm vỡ, hấp dẫn nữ khách hàng.
Loại tuyên truyền này cũng có hiệu quả không tệ, mỗi cuối tuần đều có một lượng khách đến đăng ký.
Hai người nói xong, Tôn Tâm Di đã đi như bay đến trước quầy lễ tân.
“Linh Linh, hỗ trợ làm một cái thẻ năm.”
“A? Mở thẻ năm?”
Chu Linh thầm giật mình, trong tiềm thức của nàng đã chuẩn bị cho cảnh anh chàng shipper xám xịt rời đi.
Kết quả kịch bản lại không giống với suy nghĩ của nàng và Vu Lệ Lệ.
“Làm thẻ năm thật á?”
Vu Lệ Lệ cũng mờ mịt, nàng vốn muốn chơi Tôn Tâm Di, kết quả lại thành đưa tiền cho đối phương.
Một tấm thẻ năm, được trích 15%, nói cách khác nàng tặng không cho Tôn Tâm Di 600 đồng, điều này quả thực là còn khó chịu hơn việc nàng làm rơi mất 600.
“Linh Linh, làm thẻ xong thì đưa đến phòng nghỉ nhé, cảm ơn.”
Tôn Tâm Di không để ý đến Vu Lệ Lệ, thật ra đối phương gọi nàng đến tiếp đãi Dương Hạo thì nàng cũng có suy đoán, cảm thấy đối phương không phải khách hàng tiềm năng, bằng không Vu Lệ Lệ sẽ không đẩy cho mình.
Nhưng lý niệm của nàng là không từ bỏ bất kỳ một vị khách nào, dù sao đối phương cũng đã đi vào phòng tập, chứng tỏ cũng có ý định tiêu phí, nên Tôn Tâm Di vẫn nghiêm túc làm việc.
Kết quả cũng là có thu hoạch nằm ngoài tưởng tượng.
“Anh Dương, mời qua bên này, chúng ta vào phòng nghỉ ký hợp đồng.”
Tôn Tâm Di lại dẫn Dương Hạo vào phòng nghỉ, nơi này có trà, có cà phê, có đồ giải khát.
“Anh Dương uống gì?”
“Trà đi.”
Dương Hạo trực tiếp ngồi xuống quầy trà, lúc trước khi còn làm ông chủ, phòng làm việc của hắn cũng có quầy trà, tuy hắn chỉ có kiến thức nửa vời với cái gọi là trà đạo, nhưng pha trà và thưởng thức trà thì vẫn biết.
Nhất là sau khi có tuổi, hắn càng thích loại cảm giác này.
Tôn Tâm Di thành thạo pha trà, tiếp đó lại rót trà cho Dương Hạo.
“Anh Dương, chúng ta add wechat trước, tiếp đó tôi sẽ gửi cho anh một thực đơn, bình thường anh cứ ăn theo thực đơn, sau đó mỗi ngày đều tập luyện với tôi, tháng thứ nhất giảm 10kg là không có vấn đề, nhưng sau đó thì sẽ chậm hơn một chút.”
Tôn Tâm Di tốt nghiệp học viện thể dục Giang Thành, thời đại học cũng làm thêm huấn luyện viên thể hình, sau khi tốt nghiệp thì không tìm được công việc thích hợp, liền quay lại nghề cũ, nàng cũng có chút tâm đắc với việc giảm cân.
Dương Hạo khẽ gật đầu, mục tiêu của hắn là giảm 20.5kg, hiển nhiên không phải nhiệm vụ ngắn hạn.
Hai người add wechat, sau đó Tôn Tâm Di đưa cho Dương Hạo hai phần hợp đồng, một phần là thẻ hội viên, một phần là mua khóa dạy kèm.
Dương Hạo nhìn lướt qua, đều là hợp đồng bình thường.
“Tâm Di, thẻ đây.”
Lúc này, Chu Linh đi vào phòng nghỉ, tay cầm một tấm thẻ hội viên mới cứng.
Tôn Tâm Di cười nói: “Xin lỗi Linh Linh, lúc nãy quen nói, nạp thêm 35 tiết học vào trong thẻ.”
“A? 35 tiết?”
Chu Linh lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt thì vô thức nhìn vào Dương Hạo, anh chàng khôi ngô này vẫn đang bình tĩnh uống trà.
Sao lại cảm giác đẹp trai thế nhỉ.
Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của tiền giấy?
Chu Linh lẩm bẩm trong lòng, đáp ứng một tiếng rồi tranh thủ thời gian trở về quầy lễ tân.
“Lệ Lệ, anh chàng shipper kia còn mua 30 tiết học dạy kèm.”
Tuy Tôn Tâm Di nói là 35 tiết, nhưng Chu Linh biết đây là tặng thêm 5 tiết.
“30 tiết học?”
“Linh Linh, cô không nghe nhầm chứ?”
Vu Lệ Lệ chấn kinh, vốn đã bực mình giờ lại càng bực hơn.
Một tấm thẻ năm cũng kiếm được khoảng 600 mà thôi, nhưng 30 tiết học thì là 9000, dựa theo tiêu chuẩn trích phần trăm thấp nhất cũng phải 1300, hôm nay là hai ngày cuối tháng, sáng sớm Vu Lệ Lệ còn nhìn công trạng tháng này của Tôn Tâm Di, cộng thêm 9000 này, Tôn Tâm Di bán được hơn 30.000 trong tháng này, mà 30.000 vừa lúc là ranh giới của trích phần trăm 15% - 20%.
Nói cách khác, sau đơn hàng này, Tôn Tâm Di sẽ được trích 20%.
Một đơn này không chỉ kiếm được 1800, mà còn lấy được thêm 5% của 20.000 lúc trước, tính ra thì 9000 này mang đến cho Tôn Tâm Di hơn 3000, lại thêm 5% kia, chính là khoảng 4000!!!
Vu Lệ Lệ thầm tính toán một lượt, chỉ thấy cực kỳ khó chịu.
Nàng nhìn xuyên qua thủy tinh, quan sát anh chàng shipper đang uống trà kia.
Trong lòng Vu Lệ Lệ không còn gì để nói, mắng thầm: Cmn, một shipper tiêu 12888 làm thẻ và mua khóa học, là đi ship nhiều nên choáng váng rồi à??
“Không ngờ shipper bây giờ lại nhiều tiền như vậy.”
“Lệ Lệ, cô không nhớ nhầm chứ, tôi thấy anh ta cũng không giống shipper lắm, mà giống như một ông chủ hơn.”
Chu Linh sửa chữa số liệu trong thẻ, sau này Dương Hạo đến thì có thể quét thẻ hoặc báo số điện thoại là được.
“Không nhầm, hơn nữa anh ta cũng thừa nhận thân phận của mình.”
Vu Lệ Lệ lắc đầu, tiếp đó nhỏ giọng nói: “Nói không chừng là Tôn Tâm Di hứa hẹn gì đó, nên anh ta mới cam tâm tình nguyện bỏ hai tháng lương!”
“Ah, hình như cũng có khả năng!”
Thật ra Chu Linh không tin lắm, nữ huấn luyện viên và nam khách hàng tiến hành giao dịch ngầm, cái này cũng không mới mẻ gì trong vòng tập thể hình.
Nhưng Tôn Tâm Di hiển nhiên không phải loại người này, bởi vì tên từng theo đuổi Vu Lệ Lệ kia đã mua hơn 50 tiết học của Tôn Tâm Di, kết quả Tôn Tâm Di vẫn không thèm nể mặt, chỉ coi như hội viên bình thường.
Vì 30 tiết học mà hiến thân, đúng là không có khả năng.
“Tôi đi đưa thẻ, thuận tiện thu tiền luôn, nói không chừng anh ta chỉ là thấy sắc nảy lòng tham, chờ đến lúc tính tiền thì sẽ rút lui.”
Vu Lệ Lệ không cam lòng, ôm lấy hi vọng cuối cùng, cầm thẻ hội viên đi vào trong phòng nghỉ.
“Đại ca, thẻ của anh.”
“Quét mã ở đây, tổng cộng 12.888 NDT.”
Vu Lệ Lệ đưa thẻ hội viên và mã quét của cửa hàng qua.
“Cảm ơn.”
Dương Hạo tiếp nhận thẻ hội viên, sau đó lấy điện thoại ra, bình tĩnh quét mã trả tiền, toàn bộ quá trình đều không do dự, tựa như không phải chục ngàn, mà là chỉ 1 đồng.
Vu Lệ Lệ bỗng nhiên hơi hoảng hốt, thậm chí còn có cảm giác, dáng vẻ quét mã của vị này có chút đẹp trai!
“Đã nhiều tuổi rồi, còn không cân nhắc lại bản thân, loại phụ nữ như Tôn Tâm Di, không nện 100, 200.000 thì đừng hòng sờ vào.”
Vu Lệ Lệ mặt đầy khinh bỉ.
Hiện giờ, hầu như tất cả cửa hàng đều có tài khoản TikTok, phòng tập của họ của hai tài khoản trên TikTok, một tài khoản chuyên đăng video ngắn của các nữ huấn luyện viên bốc lửa, hấp dẫn rất nhiều khách hàng nam tính, một tài khoản khác thì chuyên đăng video của các soái ca, cao to vạm vỡ, hấp dẫn nữ khách hàng.
Loại tuyên truyền này cũng có hiệu quả không tệ, mỗi cuối tuần đều có một lượng khách đến đăng ký.
Hai người nói xong, Tôn Tâm Di đã đi như bay đến trước quầy lễ tân.
“Linh Linh, hỗ trợ làm một cái thẻ năm.”
“A? Mở thẻ năm?”
Chu Linh thầm giật mình, trong tiềm thức của nàng đã chuẩn bị cho cảnh anh chàng shipper xám xịt rời đi.
Kết quả kịch bản lại không giống với suy nghĩ của nàng và Vu Lệ Lệ.
“Làm thẻ năm thật á?”
Vu Lệ Lệ cũng mờ mịt, nàng vốn muốn chơi Tôn Tâm Di, kết quả lại thành đưa tiền cho đối phương.
Một tấm thẻ năm, được trích 15%, nói cách khác nàng tặng không cho Tôn Tâm Di 600 đồng, điều này quả thực là còn khó chịu hơn việc nàng làm rơi mất 600.
“Linh Linh, làm thẻ xong thì đưa đến phòng nghỉ nhé, cảm ơn.”
Tôn Tâm Di không để ý đến Vu Lệ Lệ, thật ra đối phương gọi nàng đến tiếp đãi Dương Hạo thì nàng cũng có suy đoán, cảm thấy đối phương không phải khách hàng tiềm năng, bằng không Vu Lệ Lệ sẽ không đẩy cho mình.
Nhưng lý niệm của nàng là không từ bỏ bất kỳ một vị khách nào, dù sao đối phương cũng đã đi vào phòng tập, chứng tỏ cũng có ý định tiêu phí, nên Tôn Tâm Di vẫn nghiêm túc làm việc.
Kết quả cũng là có thu hoạch nằm ngoài tưởng tượng.
“Anh Dương, mời qua bên này, chúng ta vào phòng nghỉ ký hợp đồng.”
Tôn Tâm Di lại dẫn Dương Hạo vào phòng nghỉ, nơi này có trà, có cà phê, có đồ giải khát.
“Anh Dương uống gì?”
“Trà đi.”
Dương Hạo trực tiếp ngồi xuống quầy trà, lúc trước khi còn làm ông chủ, phòng làm việc của hắn cũng có quầy trà, tuy hắn chỉ có kiến thức nửa vời với cái gọi là trà đạo, nhưng pha trà và thưởng thức trà thì vẫn biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhất là sau khi có tuổi, hắn càng thích loại cảm giác này.
Tôn Tâm Di thành thạo pha trà, tiếp đó lại rót trà cho Dương Hạo.
“Anh Dương, chúng ta add wechat trước, tiếp đó tôi sẽ gửi cho anh một thực đơn, bình thường anh cứ ăn theo thực đơn, sau đó mỗi ngày đều tập luyện với tôi, tháng thứ nhất giảm 10kg là không có vấn đề, nhưng sau đó thì sẽ chậm hơn một chút.”
Tôn Tâm Di tốt nghiệp học viện thể dục Giang Thành, thời đại học cũng làm thêm huấn luyện viên thể hình, sau khi tốt nghiệp thì không tìm được công việc thích hợp, liền quay lại nghề cũ, nàng cũng có chút tâm đắc với việc giảm cân.
Dương Hạo khẽ gật đầu, mục tiêu của hắn là giảm 20.5kg, hiển nhiên không phải nhiệm vụ ngắn hạn.
Hai người add wechat, sau đó Tôn Tâm Di đưa cho Dương Hạo hai phần hợp đồng, một phần là thẻ hội viên, một phần là mua khóa dạy kèm.
Dương Hạo nhìn lướt qua, đều là hợp đồng bình thường.
“Tâm Di, thẻ đây.”
Lúc này, Chu Linh đi vào phòng nghỉ, tay cầm một tấm thẻ hội viên mới cứng.
Tôn Tâm Di cười nói: “Xin lỗi Linh Linh, lúc nãy quen nói, nạp thêm 35 tiết học vào trong thẻ.”
“A? 35 tiết?”
Chu Linh lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt thì vô thức nhìn vào Dương Hạo, anh chàng khôi ngô này vẫn đang bình tĩnh uống trà.
Sao lại cảm giác đẹp trai thế nhỉ.
Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của tiền giấy?
Chu Linh lẩm bẩm trong lòng, đáp ứng một tiếng rồi tranh thủ thời gian trở về quầy lễ tân.
“Lệ Lệ, anh chàng shipper kia còn mua 30 tiết học dạy kèm.”
Tuy Tôn Tâm Di nói là 35 tiết, nhưng Chu Linh biết đây là tặng thêm 5 tiết.
“30 tiết học?”
“Linh Linh, cô không nghe nhầm chứ?”
Vu Lệ Lệ chấn kinh, vốn đã bực mình giờ lại càng bực hơn.
Một tấm thẻ năm cũng kiếm được khoảng 600 mà thôi, nhưng 30 tiết học thì là 9000, dựa theo tiêu chuẩn trích phần trăm thấp nhất cũng phải 1300, hôm nay là hai ngày cuối tháng, sáng sớm Vu Lệ Lệ còn nhìn công trạng tháng này của Tôn Tâm Di, cộng thêm 9000 này, Tôn Tâm Di bán được hơn 30.000 trong tháng này, mà 30.000 vừa lúc là ranh giới của trích phần trăm 15% - 20%.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói cách khác, sau đơn hàng này, Tôn Tâm Di sẽ được trích 20%.
Một đơn này không chỉ kiếm được 1800, mà còn lấy được thêm 5% của 20.000 lúc trước, tính ra thì 9000 này mang đến cho Tôn Tâm Di hơn 3000, lại thêm 5% kia, chính là khoảng 4000!!!
Vu Lệ Lệ thầm tính toán một lượt, chỉ thấy cực kỳ khó chịu.
Nàng nhìn xuyên qua thủy tinh, quan sát anh chàng shipper đang uống trà kia.
Trong lòng Vu Lệ Lệ không còn gì để nói, mắng thầm: Cmn, một shipper tiêu 12888 làm thẻ và mua khóa học, là đi ship nhiều nên choáng váng rồi à??
“Không ngờ shipper bây giờ lại nhiều tiền như vậy.”
“Lệ Lệ, cô không nhớ nhầm chứ, tôi thấy anh ta cũng không giống shipper lắm, mà giống như một ông chủ hơn.”
Chu Linh sửa chữa số liệu trong thẻ, sau này Dương Hạo đến thì có thể quét thẻ hoặc báo số điện thoại là được.
“Không nhầm, hơn nữa anh ta cũng thừa nhận thân phận của mình.”
Vu Lệ Lệ lắc đầu, tiếp đó nhỏ giọng nói: “Nói không chừng là Tôn Tâm Di hứa hẹn gì đó, nên anh ta mới cam tâm tình nguyện bỏ hai tháng lương!”
“Ah, hình như cũng có khả năng!”
Thật ra Chu Linh không tin lắm, nữ huấn luyện viên và nam khách hàng tiến hành giao dịch ngầm, cái này cũng không mới mẻ gì trong vòng tập thể hình.
Nhưng Tôn Tâm Di hiển nhiên không phải loại người này, bởi vì tên từng theo đuổi Vu Lệ Lệ kia đã mua hơn 50 tiết học của Tôn Tâm Di, kết quả Tôn Tâm Di vẫn không thèm nể mặt, chỉ coi như hội viên bình thường.
Vì 30 tiết học mà hiến thân, đúng là không có khả năng.
“Tôi đi đưa thẻ, thuận tiện thu tiền luôn, nói không chừng anh ta chỉ là thấy sắc nảy lòng tham, chờ đến lúc tính tiền thì sẽ rút lui.”
Vu Lệ Lệ không cam lòng, ôm lấy hi vọng cuối cùng, cầm thẻ hội viên đi vào trong phòng nghỉ.
“Đại ca, thẻ của anh.”
“Quét mã ở đây, tổng cộng 12.888 NDT.”
Vu Lệ Lệ đưa thẻ hội viên và mã quét của cửa hàng qua.
“Cảm ơn.”
Dương Hạo tiếp nhận thẻ hội viên, sau đó lấy điện thoại ra, bình tĩnh quét mã trả tiền, toàn bộ quá trình đều không do dự, tựa như không phải chục ngàn, mà là chỉ 1 đồng.
Vu Lệ Lệ bỗng nhiên hơi hoảng hốt, thậm chí còn có cảm giác, dáng vẻ quét mã của vị này có chút đẹp trai!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro