Sau Khi Nam Chính Phá Sản

Mất Khống Chế (...

2024-10-10 16:53:00

“Được thôi, bồi thường cho tôi, bồi thường cho tôi……” Trọng Giang nói từng câu từng chữ, giọng điệu dùng sức đến mức muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Giác Hành.

Hạ Giác Hành tránh ánh mắt của cô, dùng giọng rất nhẹ nhàng nói: “Chỉ là bây giờ anh chỉ còn lại hai bàn tay trắng, anh…”

“Không sao.” Trọng Giang ngắt lời Hạ Giác Hành, cô mỉm cười và nói: “Đúng lúc, tôi thấy rất hứng thú với thân thể và khuôn mặt này của anh.”

Nói xong câu này, Hạ Giác Hành cuối cùng cũng hiểu ý cô khi nói về “Vậy là một tháng qua, là anh muốn bồi thường cho tôi?”. Anh vô thức muốn giải thích, nhưng Trọng Giang đã đặt đôi môi hồng của mình lên trên môi anh

Trên môi truyền đến âm thanh sắc bén đau đớn, Trọng Giang cắn môi Hạ Giác Hành, cắn thật chặt và hôn anh một cách dã man.

Mùi máu tươi lan ra giữa môi và răng, Hạ Giác Hành cảm thấy môi mình tê dại vì đau, anh ôm lấy eo Trọng Giang, để ngăn cô dùng quá nhiều sức khiến hai người ngã xuống đất.

Trọng Giang nhào vào trong ngực Hạ Giác Hành hai mắt đỏ hoe, không biết là vì tức giận hay là uỷ khuất —— hoặc cũng có thể là vì dục vọng.

Thân thể hoàn toàn bị cảm xúc khống chế, Trọng Giang cũng không suy nghĩ nhiều, vươn tay đỡ mép ghế, quỳ lên đùi Hạ Giác Hành.

Trọng lực đột ngột đè lên cơ thể khiến Hạ Giác Hành lắc lư một chút, chiếc ghế cũng cong vẹo, Hạ Giác Hành đành phải dùng tay còn lại ôm lấy bắp chân của Trọng Giang, bế cô sang ghế sofa ở bên cạnh.

Trọng Giang gập đầu gối lại, để ở trên bụng nhỏ của Hạ Giác Hành, từ từ di chuyển xuống phía dưới.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hạ Giác Hành giơ tay đỡ đầu gối cô: "Em bình tĩnh một chút."

Trọng Giang cười lạnh nói: “Anh muốn tôi bình tĩnh thế nào?”

Hạ Giác Hành á khẩu không trả lời được.

Mái tóc đen mềm mại của Trọng Giangxõa xuống trên người Hạ Giác Hành, trong giọng nói mang theo vẻ lạnh lùng nham hiểm: “Không phải anh nói muốn bồi thường cho tôi sao? Đây chính là điều tôi muốn.”

Hạ Giác Hành đỡ lấy đầu gối của Trọng Giang, rồi nghiêng người về phía trước, lập tức đổi vị trí, đè lên người cô.

Trọng Giang nằm ngã trên sofa, cổ của váy ngủ xiêu vẹo, cô gập lên chân, tùy ý để váy vén lên tới eo và bụng, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng như tuyết.

Cô cứ như vậy nhìn Hạ Giác Hành một cách khiêu khích và mỉa mai.

Hạ Giác Hành khẽ thở dài: “Nếu anh nghe lời em, em có thể bớt tức giận được không?”

Trọng Giang chỉ cười: “Anh đoán đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nam Chính Phá Sản

Số ký tự: 0