Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Thiên Kim Giả Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 46
2024-11-04 21:37:31
"Tử Gia, bữa sáng chị làm ngon quá, chị biết nấu ăn hả? Sao tối qua lại không làm cho tốt vậy?" Tuyên Nhạc Nhạc vừa ăn sáng vừa như vô tình hỏi câu này.
Những người khác cũng bị gợi lên sự tò mò mà nhìn về phía Lý Tử Gia.
Lý Tử Gia cũng biết Tuyên Nhạc Nhạc đang cố tình gây sự, dù sao mấy khách mời cùng giới tình trong những chương trình hẹn hò thế này đều luôn âm thầm đấu đá, việc đào hố móc mỉa lẫn nhau cũng là chuyện bình thường.
Ánh mắt của Tuyên Nhạc Nhạc lộ ra vẻ hả hê và đắc ý: [Mới sáng ra đã dậy sớm làm bữa sáng cho mọi người chẳng phải là muốn thể hiện phẩm hạnh giỏi giang của mình sao, để tôi xem lần này cô còn giả vờ thế nào.]
[Biết nấu ăn mà tối qua còn giả vờ không biết làm lo tán tỉnh đàn ông, hừ lần này tôi cho cô đóng kịch hả, hôm nay tôi sẽ để cô tự xấu mặt.]
Đường Hân nghe thấy suy nghĩ trong lòng của Tuyên Nhạc Nhạc thì thật sự muốn cạy mở đầu cô ta ra xem thử bên trong có phải chỉ nhồi rơm rạ không đây.
Mới sáng ra đã tự mình gây sự điều này cũng khiến khán giả xem chương trình đều thấy kinh ngạc bất ngờ.
[Mới sáng sớm đã trực tiếp khai chiến rồi sao? Nhưng cái cô Tuyên Nhạc Nhạc này hơi vô ý không có đạo đức cho lắm nha, vừa ăn bữa sáng do Lý Tử Gia chuẩn bị mà còn ở đó ám chỉ gây sự, đây không phải là vừa chiếm lời vừa chửi người sao.]
[Bề ngoài của Tuyên Nhạc Nhạc trông rất đẹp nhưng không ngờ bản tính cô ta lại ghê tởm như vậy, nếu không muốn ăn thì có thể không ăn kia mà.]
[Chỉ là hâm nóng mấy lát bánh mì bằng lfo nướng thôi, việc này ai mà không làm được chứ, dù thiếu tay chân gì cũng chẳng khó khăn lắm mà.]
Lý Tử Gia bị khiêu khích nhưng chẳng hề tỏ ra tức giận, bình tĩnh trả lời: "Tôi không biết nấu ăn nhưng bữa sáng kiểu Tây đơn giản này thì vẫn làm được, lát bánh mì này chỉ cần cho vào lò nướng làm bánh mì nóng lên là được, sau khi chín rồi sẽ tự bật ra, rán trứng cũng rất đơn giản mà, hơn nữa ở đây còn có dụng cụ rán trứng."
"Nếu như ngay cả việc đơn giản này cũng không biết làm thì mới thật sự là có vấn đề về kỹ năng sống thường thức rồi đó, có lẽ là nên đi bệnh viện khám thử xem."
Lý Tử Gia vừa nói xong, Đường Hân ngồi gần đó suýt chút nữa đã không nhịn được mà cười thành tiếng, sắc mặt Tuyên Nhạc Nhạc cũng lập tức tối sầm xuống.
Không ngờ người phụ nữ này trông có vẻ hiền dịu nhưng lại không dễ bắt nạt chút nào.
Đúng lúc này Trình Tân Hạo vội vàng ra mặt hòa giải: "Thôi nào được rồi, chúng ta mau ăn sáng đi, nếu còn nói chuyện nữa thì bữa sáng sẽ nguội mất."
Trình Tân Hạo còn rót cho Lý Tử Gia một cốc nước nóng: "Cô Lý, mời uống nước."
Thấy Trình Tân Hạo đi lấy lòng Lý Tử Gia, sắc mặt An An cũng thay đổi. Đường Hân ngồi một bên im lặng quan sát mối quan hệ phức tạp rối rắm của bọn họ như đang hóng trò hay. Lý Tử Gia thấy Trình Tân Hạo lấy lòng mình thì thoải mái chấp nhận, trong lòng âm thầm đưa ra nhận xét: [Trình Tân Hạo này tối qua hẳn là đã ngủ với An An rồi, không biết trên giường anh ta thế nào nhưng nhìn vẻ mặt thỏa mãn của An An thì khả năng tình dục chắc cũng không tệ lắm.]
[Thời gian ghi hình chương trình ở đây còn dài, sau này có thể tìm cơ hội thử lên giường cùng anh ta một chút.]
Những người khác cũng bị gợi lên sự tò mò mà nhìn về phía Lý Tử Gia.
Lý Tử Gia cũng biết Tuyên Nhạc Nhạc đang cố tình gây sự, dù sao mấy khách mời cùng giới tình trong những chương trình hẹn hò thế này đều luôn âm thầm đấu đá, việc đào hố móc mỉa lẫn nhau cũng là chuyện bình thường.
Ánh mắt của Tuyên Nhạc Nhạc lộ ra vẻ hả hê và đắc ý: [Mới sáng ra đã dậy sớm làm bữa sáng cho mọi người chẳng phải là muốn thể hiện phẩm hạnh giỏi giang của mình sao, để tôi xem lần này cô còn giả vờ thế nào.]
[Biết nấu ăn mà tối qua còn giả vờ không biết làm lo tán tỉnh đàn ông, hừ lần này tôi cho cô đóng kịch hả, hôm nay tôi sẽ để cô tự xấu mặt.]
Đường Hân nghe thấy suy nghĩ trong lòng của Tuyên Nhạc Nhạc thì thật sự muốn cạy mở đầu cô ta ra xem thử bên trong có phải chỉ nhồi rơm rạ không đây.
Mới sáng ra đã tự mình gây sự điều này cũng khiến khán giả xem chương trình đều thấy kinh ngạc bất ngờ.
[Mới sáng sớm đã trực tiếp khai chiến rồi sao? Nhưng cái cô Tuyên Nhạc Nhạc này hơi vô ý không có đạo đức cho lắm nha, vừa ăn bữa sáng do Lý Tử Gia chuẩn bị mà còn ở đó ám chỉ gây sự, đây không phải là vừa chiếm lời vừa chửi người sao.]
[Bề ngoài của Tuyên Nhạc Nhạc trông rất đẹp nhưng không ngờ bản tính cô ta lại ghê tởm như vậy, nếu không muốn ăn thì có thể không ăn kia mà.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Chỉ là hâm nóng mấy lát bánh mì bằng lfo nướng thôi, việc này ai mà không làm được chứ, dù thiếu tay chân gì cũng chẳng khó khăn lắm mà.]
Lý Tử Gia bị khiêu khích nhưng chẳng hề tỏ ra tức giận, bình tĩnh trả lời: "Tôi không biết nấu ăn nhưng bữa sáng kiểu Tây đơn giản này thì vẫn làm được, lát bánh mì này chỉ cần cho vào lò nướng làm bánh mì nóng lên là được, sau khi chín rồi sẽ tự bật ra, rán trứng cũng rất đơn giản mà, hơn nữa ở đây còn có dụng cụ rán trứng."
"Nếu như ngay cả việc đơn giản này cũng không biết làm thì mới thật sự là có vấn đề về kỹ năng sống thường thức rồi đó, có lẽ là nên đi bệnh viện khám thử xem."
Lý Tử Gia vừa nói xong, Đường Hân ngồi gần đó suýt chút nữa đã không nhịn được mà cười thành tiếng, sắc mặt Tuyên Nhạc Nhạc cũng lập tức tối sầm xuống.
Không ngờ người phụ nữ này trông có vẻ hiền dịu nhưng lại không dễ bắt nạt chút nào.
Đúng lúc này Trình Tân Hạo vội vàng ra mặt hòa giải: "Thôi nào được rồi, chúng ta mau ăn sáng đi, nếu còn nói chuyện nữa thì bữa sáng sẽ nguội mất."
Trình Tân Hạo còn rót cho Lý Tử Gia một cốc nước nóng: "Cô Lý, mời uống nước."
Thấy Trình Tân Hạo đi lấy lòng Lý Tử Gia, sắc mặt An An cũng thay đổi. Đường Hân ngồi một bên im lặng quan sát mối quan hệ phức tạp rối rắm của bọn họ như đang hóng trò hay. Lý Tử Gia thấy Trình Tân Hạo lấy lòng mình thì thoải mái chấp nhận, trong lòng âm thầm đưa ra nhận xét: [Trình Tân Hạo này tối qua hẳn là đã ngủ với An An rồi, không biết trên giường anh ta thế nào nhưng nhìn vẻ mặt thỏa mãn của An An thì khả năng tình dục chắc cũng không tệ lắm.]
[Thời gian ghi hình chương trình ở đây còn dài, sau này có thể tìm cơ hội thử lên giường cùng anh ta một chút.]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro