Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Bị Oan Hắc Hóa Toàn Bộ
Cắt Mất Chim
2024-10-24 20:44:17
Cố Kinh Trần ở phòng bao lầu trên, đứng ở góc khuất không ai nhìn thấy, chú ý đến động tĩnh bên dưới lầu.
Một bóng dáng thướt tha yểu điệu đeo mặt che mặt uốn éo từ lầu một đi lên lầu trên, bóng dáng uyển chuyển, xinh đẹp quyến rũ...
Cố Kinh Trần nhìn thấy, lúc nàng ta ngước mắt lên, ánh mắt đầy phong tình, khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Lúc hắn nhìn thấy đôi mắt kia, giống hệt như đôi mắt của người trong bức tranh mà hôm nay hắn vừa nhìn thấy, khuôn mặt kia cũng chồng lên người trong tranh.
Khác biệt duy nhất chính là khí chất.
Người trong tranh mang khí chất đoan trang kiều diễm, còn nữ tử này thì quyến rũ đa tình.
Không khó để tưởng tượng, nếu như nữ tử này thật sự có khuôn mặt giống Tiên hoàng hậu đến tám phần, lại trở thành sủng phi của hoàng thượng, sau này trong hoàng thành sẽ dấy lên sóng gió bão táp thế nào.
Trên khuôn mặt dịu dàng tôn quý của Cố Kinh Trần không có chút gợn sóng, hắn liếc mắt với thuộc hạ ở nơi tối.
"Tới rồi."
Những người trong phòng bao đều dán mắt vào cửa, ánh mắt nóng bỏng.
Một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện.
"Nô tỳ Nha Nhi gặp..."
Nha Nhi còn chưa kịp hành lễ xong, phía sau liền xuất hiện một hắc y nhân, thanh đao trên tay không chút do dự chém về phía nàng ta, nàng ta chỉ kịp kêu thét một tiếng, liền ngã xuống đất mất mạng.
Cảnh tượng này khiến cho những người trong phòng bao và cả Thiên Hương Lâu đều kinh hãi.
Tiếp theo là tiếng la hét chói tai.
"A! Có sát thủ!"
"Nhanh bắt sát thủ!"
"Giết người rồi, cứu mạng!"
Sau khi giết chết Nha Nhi, hắc y nhân liền lao về phía vài vị công tử trong phòng bao, mọi người trong nháy mắt hoảng hốt chạy trốn, người thì trốn sau bình phong, người thì chui xuống gầm bàn, người thì trốn sau cửa, còn có người trực tiếp nhảy cửa sổ.
Trịnh Thiếu Lăng không may, trốn ở cửa bị hắc y nhân bắt lại, một dao cắt phăng "chim" của hắn ta.
Hắn ta kêu thét thảm thiết ngã xuống đất, máu chảy không ngừng.
Một đội quan binh xông vào.
Sát thủ trực tiếp nhảy cửa sổ bỏ trốn.
Ngay dưới mắt hoàng thành, vậy mà lại có người dám công nhiên ra tay ở quán rượu lớn nhất hoàng thành Đại Càn quốc, đây chính là khiêu khích uy nghiêm của hoàng thượng.
Hoàng thượng giận dữ, lập tức ra lệnh cho Đại Lý Tự khanh Cố Kinh Trần điều tra.
Lúc Diệp Minh Triệt trở về phủ đã là nửa đêm.
Diệp Bá Giản nghe nói hắn trở về, cùng với Cố Dung lo lắng đứng chờ ở cửa.
Cố Dung lo lắng hỏi: "Sao lại gặp phải sát thủ chứ?"
Diệp Bá Giản: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hai người không lâu sau khi xảy ra vụ ám sát đã nhận được tin tức từ phía quan phủ, nói là mục tiêu của kẻ ám sát chính là phòng bao của Diệp Minh Triệt, có người bị thương, có người chết, bảo bọn họ chờ tin tức.
Hai người đều rất lo lắng.
Cố Dung lo lắng cho sự an toàn của Diệp Minh Triệt.
Diệp Bá Giản lo lắng kế hoạch bị phá hỏng.
Vẻ mặt Diệp Minh Triệt mệt mỏi: "Đừng nhắc nữa, đang ăn cơm vui vẻ, Trịnh Thiếu Lăng nói Thiên Hương Lâu có một ca kỹ rất xinh đẹp, gọi nàng ta đến cho vui cửa vui nhà, kết quả người vừa mới vào, sát thủ liền xuất hiện. Trực tiếp giết chết nữ tử kia, còn làm Trịnh Thiếu Lăng bị thương. Nếu không phải quan binh đến kịp thời, bây giờ con còn chưa biết đang nằm hay đứng đây nữa."
Cố Dung vỗ mạnh vào ngực hắn.
"Phì phì phì, nói bậy bạ gì thế!"
Bà liếc nhìn Diệp Bá Giản, phát hiện sắc mặt Diệp Bá Giản trắng bệch.
Cố Dung thầm cười lạnh trong lòng.
Chắc là nghe được tin tức nữ tử kia bị giết chết nên quá kinh hãi rồi nhỉ!
Cố Dung vỗ vai Diệp Minh Triệt, ôn hòa nói: "Hôm nay con bị dọa sợ rồi, ta đã cho người nấu canh an thần, ta đưa con đi uống."
Diệp Bá Giản đang hồn vía lên mây trực tiếp bị bà bỏ lại phía sau.
Một bóng dáng thướt tha yểu điệu đeo mặt che mặt uốn éo từ lầu một đi lên lầu trên, bóng dáng uyển chuyển, xinh đẹp quyến rũ...
Cố Kinh Trần nhìn thấy, lúc nàng ta ngước mắt lên, ánh mắt đầy phong tình, khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Lúc hắn nhìn thấy đôi mắt kia, giống hệt như đôi mắt của người trong bức tranh mà hôm nay hắn vừa nhìn thấy, khuôn mặt kia cũng chồng lên người trong tranh.
Khác biệt duy nhất chính là khí chất.
Người trong tranh mang khí chất đoan trang kiều diễm, còn nữ tử này thì quyến rũ đa tình.
Không khó để tưởng tượng, nếu như nữ tử này thật sự có khuôn mặt giống Tiên hoàng hậu đến tám phần, lại trở thành sủng phi của hoàng thượng, sau này trong hoàng thành sẽ dấy lên sóng gió bão táp thế nào.
Trên khuôn mặt dịu dàng tôn quý của Cố Kinh Trần không có chút gợn sóng, hắn liếc mắt với thuộc hạ ở nơi tối.
"Tới rồi."
Những người trong phòng bao đều dán mắt vào cửa, ánh mắt nóng bỏng.
Một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện.
"Nô tỳ Nha Nhi gặp..."
Nha Nhi còn chưa kịp hành lễ xong, phía sau liền xuất hiện một hắc y nhân, thanh đao trên tay không chút do dự chém về phía nàng ta, nàng ta chỉ kịp kêu thét một tiếng, liền ngã xuống đất mất mạng.
Cảnh tượng này khiến cho những người trong phòng bao và cả Thiên Hương Lâu đều kinh hãi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếp theo là tiếng la hét chói tai.
"A! Có sát thủ!"
"Nhanh bắt sát thủ!"
"Giết người rồi, cứu mạng!"
Sau khi giết chết Nha Nhi, hắc y nhân liền lao về phía vài vị công tử trong phòng bao, mọi người trong nháy mắt hoảng hốt chạy trốn, người thì trốn sau bình phong, người thì chui xuống gầm bàn, người thì trốn sau cửa, còn có người trực tiếp nhảy cửa sổ.
Trịnh Thiếu Lăng không may, trốn ở cửa bị hắc y nhân bắt lại, một dao cắt phăng "chim" của hắn ta.
Hắn ta kêu thét thảm thiết ngã xuống đất, máu chảy không ngừng.
Một đội quan binh xông vào.
Sát thủ trực tiếp nhảy cửa sổ bỏ trốn.
Ngay dưới mắt hoàng thành, vậy mà lại có người dám công nhiên ra tay ở quán rượu lớn nhất hoàng thành Đại Càn quốc, đây chính là khiêu khích uy nghiêm của hoàng thượng.
Hoàng thượng giận dữ, lập tức ra lệnh cho Đại Lý Tự khanh Cố Kinh Trần điều tra.
Lúc Diệp Minh Triệt trở về phủ đã là nửa đêm.
Diệp Bá Giản nghe nói hắn trở về, cùng với Cố Dung lo lắng đứng chờ ở cửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Dung lo lắng hỏi: "Sao lại gặp phải sát thủ chứ?"
Diệp Bá Giản: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hai người không lâu sau khi xảy ra vụ ám sát đã nhận được tin tức từ phía quan phủ, nói là mục tiêu của kẻ ám sát chính là phòng bao của Diệp Minh Triệt, có người bị thương, có người chết, bảo bọn họ chờ tin tức.
Hai người đều rất lo lắng.
Cố Dung lo lắng cho sự an toàn của Diệp Minh Triệt.
Diệp Bá Giản lo lắng kế hoạch bị phá hỏng.
Vẻ mặt Diệp Minh Triệt mệt mỏi: "Đừng nhắc nữa, đang ăn cơm vui vẻ, Trịnh Thiếu Lăng nói Thiên Hương Lâu có một ca kỹ rất xinh đẹp, gọi nàng ta đến cho vui cửa vui nhà, kết quả người vừa mới vào, sát thủ liền xuất hiện. Trực tiếp giết chết nữ tử kia, còn làm Trịnh Thiếu Lăng bị thương. Nếu không phải quan binh đến kịp thời, bây giờ con còn chưa biết đang nằm hay đứng đây nữa."
Cố Dung vỗ mạnh vào ngực hắn.
"Phì phì phì, nói bậy bạ gì thế!"
Bà liếc nhìn Diệp Bá Giản, phát hiện sắc mặt Diệp Bá Giản trắng bệch.
Cố Dung thầm cười lạnh trong lòng.
Chắc là nghe được tin tức nữ tử kia bị giết chết nên quá kinh hãi rồi nhỉ!
Cố Dung vỗ vai Diệp Minh Triệt, ôn hòa nói: "Hôm nay con bị dọa sợ rồi, ta đã cho người nấu canh an thần, ta đưa con đi uống."
Diệp Bá Giản đang hồn vía lên mây trực tiếp bị bà bỏ lại phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro