Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Bị Oan Hắc Hóa Toàn Bộ
Đánh Hay Lắm, Đ...
2024-10-24 20:44:17
Diệp Tịnh Nguyệt thật sự rất đau lòng cho Diệp Vân Dao.
【Tỷ tỷ thật đáng thương, rõ ràng là người cứu Thái tử nhưng công lao lại bị Diệp Khanh Khanh cướp mất. Diệp Khanh Khanh sợ chuyện bại lộ nên muốn hãm hại tỷ tỷ, thật độc ác!】
Diệp Vân Dao khẽ cúi đầu, không để Diệp Tịnh Nguyệt nhìn thấy biểu cảm trên mặt mình.
Chuyện cứu Thái tử là thật.
Nửa năm trước, nàng bị bà nội phạt đến Tĩnh Tâm am sám hối, lúc lên núi nhặt củi thì gặp Thái tử điện hạ một mình, lúc đó Thái tử điện hạ nằm trên đất, sắc mặt trắng bệch, toàn thân co giật, dường như rất đau đớn.
Nàng lập tức phản ứng lại, đây là bệnh động kinh.
Vị lão sư vỡ lòng của nàng cũng mắc bệnh này.
Đã dạy nàng cách xử lý khẩn cấp.
Nàng vội vàng tiến lên, để Thái tử nằm thẳng, giúp hắn thở thông suốt, nghiêng đầu sang một bên, đề phòng chất nôn ói ra bịt kín đường hô hấp, còn lấy khăn tay của mình nhét vào miệng hắn, tránh để hắn cắn vào lưỡi.
Chờ sau khi làm xong tất cả những việc này, nàng nhìn thấy triệu chứng của Thái tử đã thuyên giảm đôi chút.
Ngài ấy cần đại phu.
Nhưng nàng không thể bỏ mặc Thái tử một mình ở đây được.
Vào lúc quan trọng, Diệp Khanh Khanh đến tìm nàng.
Nàng bảo Diệp Khanh Khanh chăm sóc Thái tử, còn nàng đi tìm đại phu.
Nàng tận mắt nhìn thấy Thái tử được thị vệ và thái y đưa đi, biết Thái tử đã không sao, nàng mới quay về Tĩnh Tâm am.
Sau đó nàng từ Tĩnh Tâm am trở về phủ, Diệp Khanh Khanh đưa cho nàng vạn lượng hoàng kim, nói là Thái tử lén đưa cho Diệp Khanh Khanh, để Diệp Khanh Khanh đưa cho nàng.
Mục đích chính là để báo đáp ân cứu mạng của nàng.
Chuyện này có hại cho hình tượng của Thái tử, Thái tử không muốn người khác biết được.
Diệp Vân Dao lập tức hiểu ra, Thái tử điện hạ đây là không muốn nàng mang ơn báo đáp.
Bản thân nàng cũng không có ý nghĩ này.
Liền vứt chuyện này ra sau đầu.
Nghĩ lại, từ sau đó, Diệp Khanh Khanh thường xuyên nhận được lễ vật quý giá từ Đông cung, có người nói đây là Thái tử điện hạ có ý với Diệp Khanh Khanh.
Bây giờ nghĩ lại, chuyện này từ đầu đã có uẩn khúc.
Thái tử là người đoan chính tôn quý, coi trọng thể diện hoàng gia nhất, nếu thật sự có ý với Diệp Khanh Khanh, sao có thể tặng quà hơn nửa năm rồi mà vẫn chưa hạ sính?
Hóa ra Thái tử đối xử tốt với Diệp Khanh Khanh, không phải vì có ý với Diệp Khanh Khanh, mà là Diệp Khanh Khanh đã cướp công lao của nàng, bị Thái tử coi là ân nhân cứu mạng, cho nên mới được đối xử đặc biệt.
Diệp Vân Dao siết chặt tay thành nắm đấm, mím môi, trong đôi mắt hạnh xinh đẹp lóe lên vẻ thâm trầm.
•
Hai vị tiểu thư khác bị làm nhục ngược đãi cũng được Cố Kinh Trần đưa lên xe ngựa, hai người run rẩy, ánh mắt vô hồn.
【A! Tống tiểu thư của hộ bộ thị lang thật đáng thương, mẹ cả qua đời, trong phủ cha không thương mẹ kế ngược đãi, cuối cùng còn bị mẹ kế gả cho Thừa tướng sáu mươi tuổi làm thiếp, bị ngược đãi đến chết.】
【Haizz, Kim tiểu thư của Đô úy phủ còn thảm hơn, rõ ràng là đích nữ, nhưng phụ thân lại là kẻ sủng thiếp diệt thê, mẫu thân lại là người nhu nhược không thể bảo vệ nàng, cuối cùng nàng bị gả cho lão thái giám làm đối thực, không chịu nổi tra tấn và sỉ nhục nên đã nhảy giếng tự vẫn.】
Diệp Vân Dao nghe mà trong lòng run lên.
Nàng với hai vị tiểu thư Kim, Tống gia cũng là người quen cũ, một năm nàng đến ba bốn lần, gần như mỗi lần đến, trong hai vị này ít nhất cũng có một vị ở đây.
Bọn họ còn ở đây lâu hơn nàng.
Không ngờ kết cục sau này của bọn họ lại thê thảm như vậy.
Cố Kinh Trần đứng bên cạnh xe ngựa, nói với Diệp Vân Dao: "Vân Dao, chuyện Tĩnh Tâm am cần một lý do, muội có bằng lòng đối chất công đường không?"
"Muội bằng lòng."
Diệp Vân Dao không chút do dự.
Cái gì mà khuê tú danh giá, cái gì mà thể diện Hầu phủ, nàng đều không cần nữa.
Thời đại này vốn đã hà khắc với nữ nhân, nếu bọn họ cứ nhẫn nhịn mãi, loại áp bách này chỉ càng ngày càng quá đáng.
Nhất định phải có người đứng lên, nhất định phải có người làm người đầu tiên.
Nàng không ngại làm người đầu tiên!
Diệp Tịnh Nguyệt nhìn nàng với ánh mắt lấp lánh.
【Oa! Tỷ tỷ thật ngầu! Thế mà lại dũng cảm đứng ra như vậy, thật có khí phách, yêu tỷ! Like cho tỷ!】
【Tỷ tỷ thật đáng thương, rõ ràng là người cứu Thái tử nhưng công lao lại bị Diệp Khanh Khanh cướp mất. Diệp Khanh Khanh sợ chuyện bại lộ nên muốn hãm hại tỷ tỷ, thật độc ác!】
Diệp Vân Dao khẽ cúi đầu, không để Diệp Tịnh Nguyệt nhìn thấy biểu cảm trên mặt mình.
Chuyện cứu Thái tử là thật.
Nửa năm trước, nàng bị bà nội phạt đến Tĩnh Tâm am sám hối, lúc lên núi nhặt củi thì gặp Thái tử điện hạ một mình, lúc đó Thái tử điện hạ nằm trên đất, sắc mặt trắng bệch, toàn thân co giật, dường như rất đau đớn.
Nàng lập tức phản ứng lại, đây là bệnh động kinh.
Vị lão sư vỡ lòng của nàng cũng mắc bệnh này.
Đã dạy nàng cách xử lý khẩn cấp.
Nàng vội vàng tiến lên, để Thái tử nằm thẳng, giúp hắn thở thông suốt, nghiêng đầu sang một bên, đề phòng chất nôn ói ra bịt kín đường hô hấp, còn lấy khăn tay của mình nhét vào miệng hắn, tránh để hắn cắn vào lưỡi.
Chờ sau khi làm xong tất cả những việc này, nàng nhìn thấy triệu chứng của Thái tử đã thuyên giảm đôi chút.
Ngài ấy cần đại phu.
Nhưng nàng không thể bỏ mặc Thái tử một mình ở đây được.
Vào lúc quan trọng, Diệp Khanh Khanh đến tìm nàng.
Nàng bảo Diệp Khanh Khanh chăm sóc Thái tử, còn nàng đi tìm đại phu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng tận mắt nhìn thấy Thái tử được thị vệ và thái y đưa đi, biết Thái tử đã không sao, nàng mới quay về Tĩnh Tâm am.
Sau đó nàng từ Tĩnh Tâm am trở về phủ, Diệp Khanh Khanh đưa cho nàng vạn lượng hoàng kim, nói là Thái tử lén đưa cho Diệp Khanh Khanh, để Diệp Khanh Khanh đưa cho nàng.
Mục đích chính là để báo đáp ân cứu mạng của nàng.
Chuyện này có hại cho hình tượng của Thái tử, Thái tử không muốn người khác biết được.
Diệp Vân Dao lập tức hiểu ra, Thái tử điện hạ đây là không muốn nàng mang ơn báo đáp.
Bản thân nàng cũng không có ý nghĩ này.
Liền vứt chuyện này ra sau đầu.
Nghĩ lại, từ sau đó, Diệp Khanh Khanh thường xuyên nhận được lễ vật quý giá từ Đông cung, có người nói đây là Thái tử điện hạ có ý với Diệp Khanh Khanh.
Bây giờ nghĩ lại, chuyện này từ đầu đã có uẩn khúc.
Thái tử là người đoan chính tôn quý, coi trọng thể diện hoàng gia nhất, nếu thật sự có ý với Diệp Khanh Khanh, sao có thể tặng quà hơn nửa năm rồi mà vẫn chưa hạ sính?
Hóa ra Thái tử đối xử tốt với Diệp Khanh Khanh, không phải vì có ý với Diệp Khanh Khanh, mà là Diệp Khanh Khanh đã cướp công lao của nàng, bị Thái tử coi là ân nhân cứu mạng, cho nên mới được đối xử đặc biệt.
Diệp Vân Dao siết chặt tay thành nắm đấm, mím môi, trong đôi mắt hạnh xinh đẹp lóe lên vẻ thâm trầm.
•
Hai vị tiểu thư khác bị làm nhục ngược đãi cũng được Cố Kinh Trần đưa lên xe ngựa, hai người run rẩy, ánh mắt vô hồn.
【A! Tống tiểu thư của hộ bộ thị lang thật đáng thương, mẹ cả qua đời, trong phủ cha không thương mẹ kế ngược đãi, cuối cùng còn bị mẹ kế gả cho Thừa tướng sáu mươi tuổi làm thiếp, bị ngược đãi đến chết.】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【Haizz, Kim tiểu thư của Đô úy phủ còn thảm hơn, rõ ràng là đích nữ, nhưng phụ thân lại là kẻ sủng thiếp diệt thê, mẫu thân lại là người nhu nhược không thể bảo vệ nàng, cuối cùng nàng bị gả cho lão thái giám làm đối thực, không chịu nổi tra tấn và sỉ nhục nên đã nhảy giếng tự vẫn.】
Diệp Vân Dao nghe mà trong lòng run lên.
Nàng với hai vị tiểu thư Kim, Tống gia cũng là người quen cũ, một năm nàng đến ba bốn lần, gần như mỗi lần đến, trong hai vị này ít nhất cũng có một vị ở đây.
Bọn họ còn ở đây lâu hơn nàng.
Không ngờ kết cục sau này của bọn họ lại thê thảm như vậy.
Cố Kinh Trần đứng bên cạnh xe ngựa, nói với Diệp Vân Dao: "Vân Dao, chuyện Tĩnh Tâm am cần một lý do, muội có bằng lòng đối chất công đường không?"
"Muội bằng lòng."
Diệp Vân Dao không chút do dự.
Cái gì mà khuê tú danh giá, cái gì mà thể diện Hầu phủ, nàng đều không cần nữa.
Thời đại này vốn đã hà khắc với nữ nhân, nếu bọn họ cứ nhẫn nhịn mãi, loại áp bách này chỉ càng ngày càng quá đáng.
Nhất định phải có người đứng lên, nhất định phải có người làm người đầu tiên.
Nàng không ngại làm người đầu tiên!
Diệp Tịnh Nguyệt nhìn nàng với ánh mắt lấp lánh.
【Oa! Tỷ tỷ thật ngầu! Thế mà lại dũng cảm đứng ra như vậy, thật có khí phách, yêu tỷ! Like cho tỷ!】
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro