Sau Khi Nghe Tiếng Lòng Của Con Trai Phản Diện, Ngoại Thất Pháo Hôi Vô Địch

Tên Phụ Thân Kh...

2024-11-21 14:30:03

Khương Doanh trầm ngâm, mãi đến khi sắc mặt Ngôn Chước bắt đầu không kiên nhẫn, mới hừ một tiếng, “Để ta cho bú, cũng được. Nhưng mà, ngài phải tăng thêm tiền tiêu vặt hàng tháng cho ta!”

Ngôn Chước, “?”

“Ta tính rồi, trước đây tiền tiêu vặt hàng tháng của ta chỉ có mười lượng, mà ngài cho một bà vú năm lượng, một đứa trẻ ít nhất phải có hai bà vú, vậy cũng là mười lượng, chi bằng đều cho ta?”

Ở triều đại này, sức mua của một lượng bạc tương đương với 1000 tệ thời hiện đại.

Hai mươi lượng, chính là 20.000 tệ!

Nuôi con cho con bú, một tháng hai vạn, công việc này cũng không phải không thể làm?

Hơn nữa còn có Trần ma ma và Tự Ngọc, nàng cũng không cần nuôi con, chỉ cần sản xuất một chút sữa, Khương Doanh cảm thấy vụ mua bán này có thể làm!

Không thể để người ngoài chiếm tiện nghi.

Chủ yếu là bây giờ thằng nhóc con cũng không chịu bú sữa của người khác, thằng bé đúng là biết chọn, biết sữa của nàng uống nước linh tuyền nên chất lượng tốt hơn.

Vẻ mặt Ngôn Chước khó tả.

Tề Nhận đưa các bà vú trở về, đứng bên cạnh nghe được những lời này, trực tiếp ngẩn người.

Nữ nhân này… điên rồi sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trước đây mặt dày mày dạn bám lấy Vương gia không buông, bây giờ con đường này không đi được, bắt đầu vòi tiền?

“Như thế nào, không được?” Khương Doanh không vui, nàng đã nhượng bộ rồi, còn là vì thằng nhóc con, hắn còn muốn thế nào?

Bĩu môi nói, “Hai mươi lượng đã rất ít rồi, thân phận công tử cao quý, tự nhiên không thiếu hai mươi lượng này, nhưng cái tiểu viện này của ta ăn uống sinh hoạt cái gì cũng cần tiền, lần này sinh nở, đi một vòng quỷ môn quan, khó tránh khỏi phải mua chút thuốc bổ, con cũng yếu, ngay cả thuốc thang cũng không uống nổi…”

Ngôn Chước càng nghe, sắc mặt càng khó coi.

Sợ nàng nói thêm gì nữa, sẽ phải cuốn gói ra đường xin ăn!

Vung tay lên, “Tề Nhận, đưa cho nàng ta một trăm hai mươi lượng, ngày mai đi mời Chúc đại phu, nhi tử của ta, Ngôn Chước, không chết được!”

Đôi mắt long lanh của Khương Doanh đột nhiên mở to, 120 lượng?

12 vạn!

Hơi bị được đấy.

Ngôn Chước tiến lên một bước, “Chỉ cần nàng an phận thủ thường, chăm sóc nhi tử cho tốt, đừng mơ tưởng những thứ không thuộc về nàng, đừng nói 120 lượng, dù là 1200 lượng, ta cũng có thể cho nàng.”

Khương Doanh lập tức vui vẻ, nhìn Ngôn Chước chớp chớp mắt, như đang nhìn một cây hái ra tiền di động.

Không còn cách nào khác, nàng nhát gan, hồi đại học dù có không gian thần y, cũng không dùng không gian để kiếm tiền.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ nhỏ nhà đã không giàu có, phụ mẫu xuất thân nông thôn, trọng nam khinh nữ, nàng là con thứ tư, không trước không sau, ngay cả học phí cũng phải vay ngân hàng.

12 vạn đối với nàng mà nói đã rất nhiều rồi, huống chi là 120 vạn.

Thấy vậy, Tiểu Ngôn Chí bỗng cảm thấy nguy hiểm, gào lên:

【Đừng đừng đừng, nương ngốc, đừng để ông ta lừa.】

【Tên nam nhân này tuy nhìn bên ngoài ra dáng người, nhưng đầu óc không bình thường, kiếp trước luôn bị Khương Di Lâm dắt mũi, khiến mẫu tử chúng ta bị hại thảm như vậy, bà quên rồi sao?】

【Sau này ta đã điều tra rồi, bà không phải chết vì bệnh, mà là bị Khương Di Lâm hạ độc mãn tính, lúc chết liệt giường, toàn thân lở loét, tay chân, đầu và thân đều rời rạc.】

Khương Doanh, “!!!”

Con im miệng cho ta!

“Cứ quyết định vậy đi, ta đi cho con bú trước.” Tâm trạng Khương Doanh sa sút, lửa giận bốc lên, bế con chạy vào phòng.

Đứa trẻ chết tiệt, không cho nó chút giáo huấn làm bài học, nó còn dám làm càn nữa!

Cánh cửa đóng sầm lại, tim Tề Nhận giật thót một cái, tiến lại gần Ngôn Chước, “Vương gia, nàng ta… thật sự sẽ đối xử tốt với đứa trẻ sao?”

Ngôn Chước cau mày suy nghĩ, “Hổ dữ không ăn thịt con, cứ xem sao.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nghe Tiếng Lòng Của Con Trai Phản Diện, Ngoại Thất Pháo Hôi Vô Địch

Số ký tự: 0