Chương 30 - Giám Định Đồ Cổ

La Xuy Tử

2024-08-08 20:38:35

Cam Điềm không cho ông già này thời gian để kịp phản ứng, đánh một hơi là đã xong.

Khi cô đánh ông ta đến mức không còn sức lực, bỗng nhiên ông già bị cô đè bên dưới bắt đầu gào lên, vừa dùng cánh tay chắn trước mặt vừa khóc lóc gọi cô lung tung: "Đại ca, Điềm Gia, ba ơi, bà nội, ông nội ơi..."

Cam Điềm đánh đến mức không còn sức lực, thở phì phò ngồi lên trên ghế sô pha, vén tóc dài ra phía sau, giọng nói điệu đà ngọt ngào đến tận ngọn nguồn trái tim: "Nếu còn nhìn nữa... Bà đây sẽ đánh chết ông..."

Ông ta che khuôn mặt vẫn còn đang khóc của mình, đúng là ông ta rất quen với cách thức đánh người này, khi bị đánh ông ta cũng nhận ra gương mặt trước mắt vô cùng quen thuộc.

Sau khi dùng ánh mắt để trao đổi, ông ta nghĩ chắc là người một nhà.

Ông ta khóc một lúc lâu rồi mới buông tay đang che mặt ra, trên mặt có vài vết thương, ông ta chịu đựng cảm giác đau đớn và lo sợ, nhìn về phía Cam Điềm, khụt khịt mũi, nói: "Là chị đại đó ư?"

Cam Điềm vẫn còn thở dốc, cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt.

Khi sắp thở không ra hơi, Cam Điềm dường như nhận ra điều gì đó, cô nhìn người đàn ông, hỏi: "La Xuy Tử?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không sai chắc chắn đó là La Xuy Tử, cậu ấy khóc lóc nhào đến bên chân Cam Điềm, cậu ấy ngửa đầu lên và nói: "Điềm Gia, quả thật là chị!"

Lúc này Cam Điềm nhìn người đàn ông già, xác thật vẻ ngoài có chút giống La Xuy Tử.

Cô thở phào nhẹ nhõm, hơi thở vẫn chưa ổn định, cô nhìn người đàn ông bên chân: "Cậu vẫn chưa chết?"

La Xuy Tử gật đầu giống như con gà mổ thóc: "Em còn nghĩ rằng bản thân chết chắc rồi nhưng sau khi tỉnh lại thì nhận ra mình đã xuyên tới đây."

Người một nhà thì dễ rồi, ít nhất không cần phải tốn quá nhiều sức lực để đối phó với người cha nuôi cực phẩm của nguyên chủ.

Nhưng La Xuy Tử trước mắt quá mức buồn nôn, Cam Điềm đá cậu ấy sang một bên, cô tiếp tục hỏi: "Còn Tiểu Bát Muội đang ở đâu?"

Trước khi nhóm ba người bọn cô chưa chết thì nhờ vào việc trộm mộ để lấy vàng, kiếm được tiền để trang trải cuộc sống dựa vào những vật quý giá.

Có lẽ là do trộm cắp nên bị trời phạt, cuối cùng trong một lần xuống mộ thì lỗ mộ bị nổ, ba người bọn họ không thể trốn thoát, cứ thế bị nổ chết.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giám Định Đồ Cổ

Số ký tự: 0