Sau Khi Ngủ Với Đại Sư Huynh Cao Ngạo Lạnh Lùng
Chương 11
2024-10-02 06:26:58
Đôi mắt xinh đẹp và linh động của nàng, đôi môi mềm mại của nàng, nụ cười rạng rỡ xán lạn như ánh mặt trời, mùi thơm cơ thể của nàng, thậm chí... xúc cảm mềm mại khi nàng ôm hắn.
Thân thể cũng sẽ không tự giác mà có khác thường.
Ngẫu nhiên còn sẽ nằm mơ.
Trong mộng hắn không là mèo, mà đổi là chính bản thân hắn.
Có đôi khi, A Kiều sẽ mặt đối mặt ngồi trên đùi hắn, hai tay vòng qua ôm cổ hắn; có đôi khi, A Kiều sẽ lẳng lặng ghé vào ngực hắn, nơi mềm mại trước ngực chen lấn tới nỗi khiến hắn có chút khó chịu, cũng có lúc, nàng sẽ kéo cổ áo của hắn hỏi, đại sư huynh, ta có thể hôn huynh không?
Hắn liên tục lặp đi lặp lại thi triển Thanh Tâm Chú đánh nát hình ảnh này.
Hắn thích nàng sao? Có lẽ vậy.
Chỉ là hắn che giấu quá tốt, thậm chí lừa gạt chính mình.
Bản lĩnh có thể khám phá lòng người của Mị Hồ quả là danh bất hư truyền, ngay cả thứ mà bản thân Kỳ Thịnh cũng không rõ lắm, nàng ta lại có thể biết được.
“Khó chịu quá…” Một tiếng ngâm nga ngọt ngào cắt đứt suy nghĩ của Kỳ Thịnh.
Mị độc bắt đầu phát tác.
Hắn không có cách nào niệm Thanh Tâm Chú được.
Vì thế hắn chậm rãi xoay người.
Hạ mắt xuống, quang cảnh dưới nền đất kích thích cho Kỳ Thịnh có phản ứng.
Bởi vì khô nóng khó nhịn, A Kiều kéo vạt áo ra, lộ ra bộ ngực trắng như tuyết.
Hai luồng nhũ thịt mềm mại như bông rũ xuống hai bên, thù du màu hồng nhạt điểm xuyết trên đó, giống như mai đỏ nở rộ trong tuyết.
Nàng hơi ngửa đầu về phía sau, đôi môi hồng nhuận mở ra, có chất lỏng trong suốt từ miệng chảy xuống.
Đây là cảnh tượng chưa từng có trong giấc mơ.
Kỳ Thịnh cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô.
Hắn đột nhiên rất muốn rất muốn, chiếm hữu nàng. Hắn muốn hôn lên môi nàng, xoa bóp bộ ngực sữa của nàng, đẩy hai chân nàng ra...
Tuy nhiên, ý tưởng này chỉ lóe lên trong một khoảnh khắc.
Nếu quả thật như vậy, cũng xem như là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, không phải việc quân tử nên làm.
Cho dù hắn không hiểu tình yêu là gì, thì cũng hiểu loại chuyện này chỉ có thể làm với người mình thích.
Mà hình như A Kiều không thích hắn. Mỗi lần nhìn thấy hắn, nàng đều cúi đầu xuống, chưa bao giờ nhìn thẳng vào hắn. Mỗi lần giao lưu trao đổi, lần nào nàng cũng cung kính cẩn thận.
Thần thái thiếu nữ được nhìn thấy khi hắn làm mèo, giống như một giấc mộng hư ảo.
Thân thể cũng sẽ không tự giác mà có khác thường.
Ngẫu nhiên còn sẽ nằm mơ.
Trong mộng hắn không là mèo, mà đổi là chính bản thân hắn.
Có đôi khi, A Kiều sẽ mặt đối mặt ngồi trên đùi hắn, hai tay vòng qua ôm cổ hắn; có đôi khi, A Kiều sẽ lẳng lặng ghé vào ngực hắn, nơi mềm mại trước ngực chen lấn tới nỗi khiến hắn có chút khó chịu, cũng có lúc, nàng sẽ kéo cổ áo của hắn hỏi, đại sư huynh, ta có thể hôn huynh không?
Hắn liên tục lặp đi lặp lại thi triển Thanh Tâm Chú đánh nát hình ảnh này.
Hắn thích nàng sao? Có lẽ vậy.
Chỉ là hắn che giấu quá tốt, thậm chí lừa gạt chính mình.
Bản lĩnh có thể khám phá lòng người của Mị Hồ quả là danh bất hư truyền, ngay cả thứ mà bản thân Kỳ Thịnh cũng không rõ lắm, nàng ta lại có thể biết được.
“Khó chịu quá…” Một tiếng ngâm nga ngọt ngào cắt đứt suy nghĩ của Kỳ Thịnh.
Mị độc bắt đầu phát tác.
Hắn không có cách nào niệm Thanh Tâm Chú được.
Vì thế hắn chậm rãi xoay người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ mắt xuống, quang cảnh dưới nền đất kích thích cho Kỳ Thịnh có phản ứng.
Bởi vì khô nóng khó nhịn, A Kiều kéo vạt áo ra, lộ ra bộ ngực trắng như tuyết.
Hai luồng nhũ thịt mềm mại như bông rũ xuống hai bên, thù du màu hồng nhạt điểm xuyết trên đó, giống như mai đỏ nở rộ trong tuyết.
Nàng hơi ngửa đầu về phía sau, đôi môi hồng nhuận mở ra, có chất lỏng trong suốt từ miệng chảy xuống.
Đây là cảnh tượng chưa từng có trong giấc mơ.
Kỳ Thịnh cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô.
Hắn đột nhiên rất muốn rất muốn, chiếm hữu nàng. Hắn muốn hôn lên môi nàng, xoa bóp bộ ngực sữa của nàng, đẩy hai chân nàng ra...
Tuy nhiên, ý tưởng này chỉ lóe lên trong một khoảnh khắc.
Nếu quả thật như vậy, cũng xem như là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, không phải việc quân tử nên làm.
Cho dù hắn không hiểu tình yêu là gì, thì cũng hiểu loại chuyện này chỉ có thể làm với người mình thích.
Mà hình như A Kiều không thích hắn. Mỗi lần nhìn thấy hắn, nàng đều cúi đầu xuống, chưa bao giờ nhìn thẳng vào hắn. Mỗi lần giao lưu trao đổi, lần nào nàng cũng cung kính cẩn thận.
Thần thái thiếu nữ được nhìn thấy khi hắn làm mèo, giống như một giấc mộng hư ảo.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro