Sau Khi Ngủ Với Thầy Giáo Thầm Mến
.2: Ghen Tuông Và Tức Giận: Huyệt Thiếu Thao Nên Trống Rỗng? Nhanh Như Vậy...
Kiều Đồn Tiểu Nãi Cẩu
2024-07-11 19:30:22
“Anh… Anh buông tôi ra trước.”
Tống Tử Thiên khẩn trương muốn thoát ra, chân cô đạp trên nền gạch ướt đẫm bên dưới suýt chút nữa trượt chân nên Tạ Sở càng vội vàng ôm cô chặt hơn.
Ánh mắt nóng rực của nam sinh tràn đầy thâm tình, cơ ngực trần trụi lộ ra qua áo choàng tắm vừa cứng vừa nóng, Tống Tử Thiên cố gắng đẩy anh ta ra một cách khó khăn, bỗng nhiên cô thoáng thấy hình ảnh một người đàn ông cao lớn bên cạnh qua khóe mắt.
Thoạt nhìn, cô còn tưởng là những vị khách khác trong suối nước nóng, nhưng bóng dáng đó nhanh chóng đến gần cô, càng ngày càng trở nên quen thuộc.
“Thầy Tiêu, tại sao thầy lại ở đây?” Cuối cùng Tống Tử Thiên cũng nhìn rõ người đàn ông, cô mở to mắt và kêu lên.
Tạ Sở quay đầu lại nhìn, Tống Tử Thiên nhân cơ hội này thoát ra khỏi lồng ngực Tạ Sở và đứng vững.
“Tôi đến đây để đi nghỉ, thật trùng hợp, bạn học tiểu Tống cũng ở đây.”
Tiêu Minh đang mặc áo tắm, nhìn Tống Tử Thiên kề sát trong lồng ngực người khác thì đáy mắt lóe lên tia lửa. Nhưng cuối cùng anh vẫn chỉ lạnh lùng liếc nhìn họ một cái, vẻ mặt bình tĩnh.
Tạ Sở nhìn Tiêu Minh, sau đó lại nhìn Tống Tử Thiên. Tống Tử Thiên lúng túng nắm chặt góc áo, bầu không khí rất lạ.
“Không quấy rầy hai người.”
Ánh mắt Tiêu Minh nhàn nhạt lướt qua Tạ Sở, sau đó anh đi về phía bồn tắm bên trong.
“Tử Thiên, em cùng thầy ấy là…” Tiêu Minh vừa đi Tạ Sở lập tứ mở miệng hỏi.
“Tôi có chuyện muốn nói với thầy Tiêu.” Tống Tử Thiên cắt ngang câu hỏi của Tạ Sở và quay người lại chạy nhanh để đuổi kịp Tiêu Minh.
Khi tới bồn tắm bên trong, Tiêu Minh đã cởi áo choàng tắm và xuống nước. Tống Tử Thiên ghé vào bên cạnh bồn: “Thầy Tiêu, thầy… có rảnh không?”
“Xuống đi.” Tiêu Minh nói.
Tống Tử Thiên bước xuống bồn tắm, đi tới gần anh, tay Tiêu Minh từ dưới nước bèn giữ chặt tay cô: “Em muốn cùng tôi đến suối nước nóng, vậy mà em lại đi cùng một nam sinh khác?”
“Gần đây thầy không rảnh.” Tống Tử Thiên ủy khuất nói.
“Đó là thời gian làm việc, tôi có nói rằng cuối tuần không rảnh sao? Tôi đã xử lý hết công việc cuối tuần trong ngày vì muốn cuối tuần cùng em đi chơi. Kết quả thì em lại đến đây với một nam sinh khác?”
“Nhưng thầy không nói… Em cùng Tạ Sở chỉ là bạn bè bình thường.”
Tiêu Minh cười lạnh một tiếng: “Bạn bè bình thường cùng nhau tới suối nước nóng? Có lẽ nào, côn thịt của thầy Tiêu không thỏa mãn được em phải không? Nhanh như vậy đã bắt đầu câu dẫn người khác, huyệt thiếu thao nên trống rỗng?”
“Thầy… Thầy nói bậy bạ cái gì đó! Em còn chưa biết rõ chuyện của thầy cùng Quách Vi Vi đâu, dựa vào đâu mà thầy nói lời khó nghe như vậy với em!”
Tống Tử Thiên cực kỳ ủy khuất, vừa nãy khi cô thấy Tiêu Minh đến vốn có chút xấu hổ nhưng tại sao Tiêu Minh lại dùng những lời nói khó nghe như vậy để làm nhục cô.
Ánh mắt Tiêu Minh tối sầm lại, anh đột nhiên xoay người lại và nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Tống Tử Thiên, một tay còn lại thì kéo dây lưng áo choàng tắm của cô xuống.
“A… Không muốn!”
Tống Tử Thiên khẩn trương muốn thoát ra, chân cô đạp trên nền gạch ướt đẫm bên dưới suýt chút nữa trượt chân nên Tạ Sở càng vội vàng ôm cô chặt hơn.
Ánh mắt nóng rực của nam sinh tràn đầy thâm tình, cơ ngực trần trụi lộ ra qua áo choàng tắm vừa cứng vừa nóng, Tống Tử Thiên cố gắng đẩy anh ta ra một cách khó khăn, bỗng nhiên cô thoáng thấy hình ảnh một người đàn ông cao lớn bên cạnh qua khóe mắt.
Thoạt nhìn, cô còn tưởng là những vị khách khác trong suối nước nóng, nhưng bóng dáng đó nhanh chóng đến gần cô, càng ngày càng trở nên quen thuộc.
“Thầy Tiêu, tại sao thầy lại ở đây?” Cuối cùng Tống Tử Thiên cũng nhìn rõ người đàn ông, cô mở to mắt và kêu lên.
Tạ Sở quay đầu lại nhìn, Tống Tử Thiên nhân cơ hội này thoát ra khỏi lồng ngực Tạ Sở và đứng vững.
“Tôi đến đây để đi nghỉ, thật trùng hợp, bạn học tiểu Tống cũng ở đây.”
Tiêu Minh đang mặc áo tắm, nhìn Tống Tử Thiên kề sát trong lồng ngực người khác thì đáy mắt lóe lên tia lửa. Nhưng cuối cùng anh vẫn chỉ lạnh lùng liếc nhìn họ một cái, vẻ mặt bình tĩnh.
Tạ Sở nhìn Tiêu Minh, sau đó lại nhìn Tống Tử Thiên. Tống Tử Thiên lúng túng nắm chặt góc áo, bầu không khí rất lạ.
“Không quấy rầy hai người.”
Ánh mắt Tiêu Minh nhàn nhạt lướt qua Tạ Sở, sau đó anh đi về phía bồn tắm bên trong.
“Tử Thiên, em cùng thầy ấy là…” Tiêu Minh vừa đi Tạ Sở lập tứ mở miệng hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi có chuyện muốn nói với thầy Tiêu.” Tống Tử Thiên cắt ngang câu hỏi của Tạ Sở và quay người lại chạy nhanh để đuổi kịp Tiêu Minh.
Khi tới bồn tắm bên trong, Tiêu Minh đã cởi áo choàng tắm và xuống nước. Tống Tử Thiên ghé vào bên cạnh bồn: “Thầy Tiêu, thầy… có rảnh không?”
“Xuống đi.” Tiêu Minh nói.
Tống Tử Thiên bước xuống bồn tắm, đi tới gần anh, tay Tiêu Minh từ dưới nước bèn giữ chặt tay cô: “Em muốn cùng tôi đến suối nước nóng, vậy mà em lại đi cùng một nam sinh khác?”
“Gần đây thầy không rảnh.” Tống Tử Thiên ủy khuất nói.
“Đó là thời gian làm việc, tôi có nói rằng cuối tuần không rảnh sao? Tôi đã xử lý hết công việc cuối tuần trong ngày vì muốn cuối tuần cùng em đi chơi. Kết quả thì em lại đến đây với một nam sinh khác?”
“Nhưng thầy không nói… Em cùng Tạ Sở chỉ là bạn bè bình thường.”
Tiêu Minh cười lạnh một tiếng: “Bạn bè bình thường cùng nhau tới suối nước nóng? Có lẽ nào, côn thịt của thầy Tiêu không thỏa mãn được em phải không? Nhanh như vậy đã bắt đầu câu dẫn người khác, huyệt thiếu thao nên trống rỗng?”
“Thầy… Thầy nói bậy bạ cái gì đó! Em còn chưa biết rõ chuyện của thầy cùng Quách Vi Vi đâu, dựa vào đâu mà thầy nói lời khó nghe như vậy với em!”
Tống Tử Thiên cực kỳ ủy khuất, vừa nãy khi cô thấy Tiêu Minh đến vốn có chút xấu hổ nhưng tại sao Tiêu Minh lại dùng những lời nói khó nghe như vậy để làm nhục cô.
Ánh mắt Tiêu Minh tối sầm lại, anh đột nhiên xoay người lại và nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Tống Tử Thiên, một tay còn lại thì kéo dây lưng áo choàng tắm của cô xuống.
“A… Không muốn!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro