Sau Khi Ngủ Với Thầy Giáo Thầm Mến
Dục Vọng Thăng Cấp
Kiều Đồn Tiểu Nãi Cẩu
2024-07-11 19:30:22
“...”
Trong nháy mắt, Tống Tử Thiên bị Tiêu Minh nắm cổ tay, nhìn ánh mắt ấm áp quan tâm của Tiêu Minh, cô hoàn toàn hóa đá, não cũng không kịp suy nghĩ. Thậm chí cô còn quên cả cách thở như thế nào.
Ngay giây tiếp theo, Tiêu Minh thả tay ra, nâng cánh tay lên. Anh áp mu bàn tay lên trán Tống Tử Thiên giống như đang kiểm tra nhiệt độ.
Sau khi xúc động một hồi thì Tống Tử Thiên đột nhiên bừng tỉnh.
“Không, không cần, em quay về uống thuốc là được thôi, tạm biệt thầy Tiêu!”
Cô bước ra khỏi căn hộ của Tiêu Minh như muốn trốn đi thật nhanh, trái tim đập thình thịch.
Bàn tay đó… tay phải của thầy Tiêu, vừa rồi nó còn vuốt ve lên dương vật của thầy Tiêu, bây giờ lại chạm vào cô!
Trời ơi, thật xấu hổ… Tống Tử Thiên sắp ngất đi vì cảm giác xấu hổ này, dâm thủy trong hoa huyệt tuôn ra khiến quần cô ướt đẫm. Cô sợ rằng nếu mình không đi thì cô sẽ làm dơ cái ghế tựa của thầy Tiêu.
Trở lại ký túc xá, cô liền trốn vào trong chiếc màn. Tống Tử Thiên bí mật cởi chiếc quần lót ướt sũng ra, lại cầm một chiếc sạch sẽ để thay.
Tuy nhiên, trong đầu cô chợt hiện lên vẻ mặt của thầy Tiêu khi tự an ủi, lông mày dài đen nhánh hơi nhíu lại, môi hơi mím, cơ bụng dưới cũng căng chặt…
Tống Tử Thiên ném quần lót đi, ngồi ở trên giường xoa nơi ở giữa hai chân.
Cô cẩn thận nhìn hoa huyệt hồng nhạt của mình. Trước đây nó không hề dâm mỹ như vậy, lông tơ thưa thớt, miệng huyệt mảnh mai hồng hào và đầy đặn bị chính dâm thủy của cô tiết ra bao phủ.
Khe huyệt chặt chẽ, âm vật bên trên được bảo vệ và che chở bởi phần thịt mỏng.
Rõ ràng là thân thể chưa từng nếm qua mùi vị của đàn ông, sao bây giờ lại có thể dâm đãng như vậy? Gặp được người mình thích sẽ có cảm giác thế này sao?
Đỏ mặt suy nghĩ một hồi, Tống Tử Thiên cắn đôi môi đầy đặn đến ửng hồng. Cô lẳng lặng cho tay xuống phía dưới, bàn tay trắng nõn khép lại che đi tiểu huyệt kia.
Những nơi không thường xuyên được chạm vào lại nhạy cảm khác thường, âm vật nhỏ rung lên dữ dội khi ngón tay của Tống Tử Thiên chạm vào nó, chỉ xoa nhẹ hai cái liền ửng đỏ.
Đầu ngón tay dính đầy dâm dịch bóng loáng, lần đầu tiên cô chạm nhẹ vào âm vật của mình hai lần, sau khi cảm nhận được khoái cảm tê rần, cô không kìm được nữa, nhắm mắt lại lại tưởng tượng rằng đó là ngón tay của thầy Tiêu đang xoa nắn âm vật của mình.
Tay còn lại của cô thò vào trong áo, cởi bỏ áo lót, xoa mạnh bộ ngực đầy đặn bên trong. Chỉ một lát sau cô đã ngâm nga một tiếng ngọt ngào, đưa chính bản thân đạt cực khoái.
Chỉ sau một lần âm đế cao trào, Tống Tử Thiên lại càng cảm thấy trống rỗng. Cô rút ra hai tờ giấy ra lau qua một chút hoa huyệt đã ướt đến đầm đìa.
“Ưm.”
Tống Tử Thiên không nghĩ tới tờ khăn giấy thô ráp sẽ mang đến kích thích như vậy. Cô choáng váng khi nghe mình phát ra âm thanh xấu hổ đó, nhưng dâm thủy trong hoa huyệt lại cảng chảy ra nhiều hơn.
Thầy Tiêu sẽ thích cơ thể của cô không?
Không còn kìm chế được bản thân, Tống Tử Thiên dùng hai ngón tay trái mở ra âm hộ non nớt đã bị cọ xát đỏ ửng của mình, những mép thịt mở ra giữa những ngón tay, tỏa ra mùi hương của xử nữ.
Ngón giữa của bàn tay phải chạm vài lần trên mép thịt mềm tiếp xúc với không khí, sau đó đột nhiên cắm vào trong lỗ nhỏ đang phun nước kia.
“A!”
Tống Tử Thiên nhắm hai mắt, sau đó lại cho thêm một ngón tay vào hoa huyệt.
Tiểu huyệt bị hai ngón tay cắm đến nước văng tứ tung, men theo vách tường co rút lên xuống nhịp nhàng.
Bạn cùng phòng vẫn chưa trở về, cô rên lên vài tiếng đơn giản.
“Thầy Tiêu… ưm, ngứa quá, em rất muốn… muốn cái kia của thầy… cắm em… a… em thích thầy Tiêu…”
Cơ thể cô mẫn cảm nên không chịu được đùa bỡn, Tống Tử Thiên bị chính ngón tay tinh tế của mình cắm đến cao trào, cả người run rẩy. Eo nhỏ, mông vểnh của cô không ngừng vặn vẹo, trong miệng cũng không nhịn được rên rỉ gọi thầy Tiêu, giống như dương vật của thầy Tiêu đang đâm cô.
“A… Thầy Tiêu, thầy cũng thích em được không…”
Sau khi cao trào, Tống Tử Thiên yếu ớt nằm xuống giường rên nhẹ.
Nếu có người bên cửa sổ thì sẽ có thể nhìn xuyên qua màn của cô và ngay lập tức thấy một người phụ nữ xinh đẹp trần trụi, hai chân mở rộng, tiểu huyệt đỏ bừng đang mút chặt hai ngón tay của chính cô.
Một cặp nhũ hoa đầy đặn trơ trọi trước ngực cô, viên anh đào run rẩy treo trên bầu ngực chờ đợi người tới hái.
Sau khi vất vả trải qua một đêm dài, Tống Tử Thiên vẫn rất bồn chồn. Sáng ngày hôm sau, cô không có tâm trạng nghe giảng bài, đầu óc cô chỉ toàn là hình ảnh thầy Tiêu tối hôm qua.
Cơ bắp của thầy Tiêu khi chạy trên máy chạy bộ, thầy Tiêu thở gấp khi thủ dâm trong phòng tắm, thằng bé của thầy Tiêu lộ ra khi giảng bài… cái trước cái sau càng gợi cảm.
Đã quá, cái này gọi là… qua ngày hiểu rõ sao.
Tống Tử Thiên rối rắm, cuối cùng lấy hết can đảm gọi điện thoại cho thầy Tiêu để hẹn thầy ấy tiếp tục chủ đề chưa hoàn thành lần trước.
“Được, buổi trưa đến văn phòng của tôi.”
Không biết có phải do trải qua tín hiệu đã xử lý hay không mà giọng của Tiêu Minh ở đầu bên kia điện thoại khá trầm và khàn lại xen lẫn với tiếng lật giấy khiến cả người Tống Tử Thiên nổi da gà.
Làm sao bây giờ, phía dưới của cô lại ướt, quần lót tối hôm qua còn phơi chưa khô, cô có nên lót hẳn băng vệ sinh ở dưới không…
Kể từ lúc hẹn với thầy Tiêu, Tống Tử Thiên liền bắt đầu ước mong thời gian buổi sáng nhanh qua đi. Thật vất vả mới đến giờ ăn cơm trưa, cô không bỏ lỡ một phút nào mà liền cầm sách lên đi tới bên ngoài văn phòng của Tiêu Minh.
Cửa văn phòng cũng không khóa, Tống Tử Thiên định gõ cửa nhưng lại nghe thấy âm thanh khác thường truyền ra từ bên trong.
Cô ngẩn ra, nắm tay chuẩn bị gõ cửa lật lại thành lòng bàn tay lén lút đẩy cửa ra.
Cảnh tượng trước mắt khiến đồng tử cô co rụt lại mà khiếp sợ, sắc mặt vừa rồi còn vui vẻ rạo rực lúc này trở nên tái nhợt đến khó tin.
Trong nháy mắt, Tống Tử Thiên bị Tiêu Minh nắm cổ tay, nhìn ánh mắt ấm áp quan tâm của Tiêu Minh, cô hoàn toàn hóa đá, não cũng không kịp suy nghĩ. Thậm chí cô còn quên cả cách thở như thế nào.
Ngay giây tiếp theo, Tiêu Minh thả tay ra, nâng cánh tay lên. Anh áp mu bàn tay lên trán Tống Tử Thiên giống như đang kiểm tra nhiệt độ.
Sau khi xúc động một hồi thì Tống Tử Thiên đột nhiên bừng tỉnh.
“Không, không cần, em quay về uống thuốc là được thôi, tạm biệt thầy Tiêu!”
Cô bước ra khỏi căn hộ của Tiêu Minh như muốn trốn đi thật nhanh, trái tim đập thình thịch.
Bàn tay đó… tay phải của thầy Tiêu, vừa rồi nó còn vuốt ve lên dương vật của thầy Tiêu, bây giờ lại chạm vào cô!
Trời ơi, thật xấu hổ… Tống Tử Thiên sắp ngất đi vì cảm giác xấu hổ này, dâm thủy trong hoa huyệt tuôn ra khiến quần cô ướt đẫm. Cô sợ rằng nếu mình không đi thì cô sẽ làm dơ cái ghế tựa của thầy Tiêu.
Trở lại ký túc xá, cô liền trốn vào trong chiếc màn. Tống Tử Thiên bí mật cởi chiếc quần lót ướt sũng ra, lại cầm một chiếc sạch sẽ để thay.
Tuy nhiên, trong đầu cô chợt hiện lên vẻ mặt của thầy Tiêu khi tự an ủi, lông mày dài đen nhánh hơi nhíu lại, môi hơi mím, cơ bụng dưới cũng căng chặt…
Tống Tử Thiên ném quần lót đi, ngồi ở trên giường xoa nơi ở giữa hai chân.
Cô cẩn thận nhìn hoa huyệt hồng nhạt của mình. Trước đây nó không hề dâm mỹ như vậy, lông tơ thưa thớt, miệng huyệt mảnh mai hồng hào và đầy đặn bị chính dâm thủy của cô tiết ra bao phủ.
Khe huyệt chặt chẽ, âm vật bên trên được bảo vệ và che chở bởi phần thịt mỏng.
Rõ ràng là thân thể chưa từng nếm qua mùi vị của đàn ông, sao bây giờ lại có thể dâm đãng như vậy? Gặp được người mình thích sẽ có cảm giác thế này sao?
Đỏ mặt suy nghĩ một hồi, Tống Tử Thiên cắn đôi môi đầy đặn đến ửng hồng. Cô lẳng lặng cho tay xuống phía dưới, bàn tay trắng nõn khép lại che đi tiểu huyệt kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những nơi không thường xuyên được chạm vào lại nhạy cảm khác thường, âm vật nhỏ rung lên dữ dội khi ngón tay của Tống Tử Thiên chạm vào nó, chỉ xoa nhẹ hai cái liền ửng đỏ.
Đầu ngón tay dính đầy dâm dịch bóng loáng, lần đầu tiên cô chạm nhẹ vào âm vật của mình hai lần, sau khi cảm nhận được khoái cảm tê rần, cô không kìm được nữa, nhắm mắt lại lại tưởng tượng rằng đó là ngón tay của thầy Tiêu đang xoa nắn âm vật của mình.
Tay còn lại của cô thò vào trong áo, cởi bỏ áo lót, xoa mạnh bộ ngực đầy đặn bên trong. Chỉ một lát sau cô đã ngâm nga một tiếng ngọt ngào, đưa chính bản thân đạt cực khoái.
Chỉ sau một lần âm đế cao trào, Tống Tử Thiên lại càng cảm thấy trống rỗng. Cô rút ra hai tờ giấy ra lau qua một chút hoa huyệt đã ướt đến đầm đìa.
“Ưm.”
Tống Tử Thiên không nghĩ tới tờ khăn giấy thô ráp sẽ mang đến kích thích như vậy. Cô choáng váng khi nghe mình phát ra âm thanh xấu hổ đó, nhưng dâm thủy trong hoa huyệt lại cảng chảy ra nhiều hơn.
Thầy Tiêu sẽ thích cơ thể của cô không?
Không còn kìm chế được bản thân, Tống Tử Thiên dùng hai ngón tay trái mở ra âm hộ non nớt đã bị cọ xát đỏ ửng của mình, những mép thịt mở ra giữa những ngón tay, tỏa ra mùi hương của xử nữ.
Ngón giữa của bàn tay phải chạm vài lần trên mép thịt mềm tiếp xúc với không khí, sau đó đột nhiên cắm vào trong lỗ nhỏ đang phun nước kia.
“A!”
Tống Tử Thiên nhắm hai mắt, sau đó lại cho thêm một ngón tay vào hoa huyệt.
Tiểu huyệt bị hai ngón tay cắm đến nước văng tứ tung, men theo vách tường co rút lên xuống nhịp nhàng.
Bạn cùng phòng vẫn chưa trở về, cô rên lên vài tiếng đơn giản.
“Thầy Tiêu… ưm, ngứa quá, em rất muốn… muốn cái kia của thầy… cắm em… a… em thích thầy Tiêu…”
Cơ thể cô mẫn cảm nên không chịu được đùa bỡn, Tống Tử Thiên bị chính ngón tay tinh tế của mình cắm đến cao trào, cả người run rẩy. Eo nhỏ, mông vểnh của cô không ngừng vặn vẹo, trong miệng cũng không nhịn được rên rỉ gọi thầy Tiêu, giống như dương vật của thầy Tiêu đang đâm cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“A… Thầy Tiêu, thầy cũng thích em được không…”
Sau khi cao trào, Tống Tử Thiên yếu ớt nằm xuống giường rên nhẹ.
Nếu có người bên cửa sổ thì sẽ có thể nhìn xuyên qua màn của cô và ngay lập tức thấy một người phụ nữ xinh đẹp trần trụi, hai chân mở rộng, tiểu huyệt đỏ bừng đang mút chặt hai ngón tay của chính cô.
Một cặp nhũ hoa đầy đặn trơ trọi trước ngực cô, viên anh đào run rẩy treo trên bầu ngực chờ đợi người tới hái.
Sau khi vất vả trải qua một đêm dài, Tống Tử Thiên vẫn rất bồn chồn. Sáng ngày hôm sau, cô không có tâm trạng nghe giảng bài, đầu óc cô chỉ toàn là hình ảnh thầy Tiêu tối hôm qua.
Cơ bắp của thầy Tiêu khi chạy trên máy chạy bộ, thầy Tiêu thở gấp khi thủ dâm trong phòng tắm, thằng bé của thầy Tiêu lộ ra khi giảng bài… cái trước cái sau càng gợi cảm.
Đã quá, cái này gọi là… qua ngày hiểu rõ sao.
Tống Tử Thiên rối rắm, cuối cùng lấy hết can đảm gọi điện thoại cho thầy Tiêu để hẹn thầy ấy tiếp tục chủ đề chưa hoàn thành lần trước.
“Được, buổi trưa đến văn phòng của tôi.”
Không biết có phải do trải qua tín hiệu đã xử lý hay không mà giọng của Tiêu Minh ở đầu bên kia điện thoại khá trầm và khàn lại xen lẫn với tiếng lật giấy khiến cả người Tống Tử Thiên nổi da gà.
Làm sao bây giờ, phía dưới của cô lại ướt, quần lót tối hôm qua còn phơi chưa khô, cô có nên lót hẳn băng vệ sinh ở dưới không…
Kể từ lúc hẹn với thầy Tiêu, Tống Tử Thiên liền bắt đầu ước mong thời gian buổi sáng nhanh qua đi. Thật vất vả mới đến giờ ăn cơm trưa, cô không bỏ lỡ một phút nào mà liền cầm sách lên đi tới bên ngoài văn phòng của Tiêu Minh.
Cửa văn phòng cũng không khóa, Tống Tử Thiên định gõ cửa nhưng lại nghe thấy âm thanh khác thường truyền ra từ bên trong.
Cô ngẩn ra, nắm tay chuẩn bị gõ cửa lật lại thành lòng bàn tay lén lút đẩy cửa ra.
Cảnh tượng trước mắt khiến đồng tử cô co rụt lại mà khiếp sợ, sắc mặt vừa rồi còn vui vẻ rạo rực lúc này trở nên tái nhợt đến khó tin.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro