Sau Khi Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ
Hôm Nay Không C...
2024-12-31 02:44:17
Lúc này không cần Tần Lục Ngôn động thủ, Trì Hoan đã với tay cầm điện thoại lên.
Trên màn hình, ba chữ "Vương Vi Vi" không ngừng nhấp nháy.
Trì Hoan liếc mắt, "Ồ... Lại là vợ yêu..."
Tần Lục Ngôn một tay cầm điện thoại định tắt máy, Trì Hoan cướp lấy trước khi anh tắt máy, ấn nghe.
"Lục Ngôn..."
Tần Lục Ngôn cau mày định tắt máy, Trì Hoan giật điện thoại ném vào ghế phụ.
"Ưm..."
Trong không gian nhỏ hẹp, hai cơ thể gần như trần truồng dính chặt vào nhau, tiếng rên rỉ này của Trì Hoan, truyền thẳng đến đầu dây bên kia.
"Lục Ngôn!?"
Nghe giọng điệu Vương Vi Vi rõ ràng thay đổi, Trì Hoan liền bất động, nằm bên tai Tần Lục Ngôn thấp giọng nói: "Thao tôi... Ưm ưm..."
Nghe những lời này, Tần Lục Ngôn nhẫn nhịn cả buổi mới có thể đè Trì Hoan xuống dưới thân một lần nữa, nâng cao dương vật lên hung hăng cắm vào.
"Lục Ngôn!? Lục Ngôn..."
Giọng nói của Vương Vi Vi không ngừng truyền đến từ điện thoại, phía sau Trì Hoan căng cứng, tiểu huyệt quấn chặt lấy dương vật ra ra vào vào trong cơ thể cô.
"Chuyện gì?!"
Tần Lục Ngôn khàn giọng trả lời, không ai biết anh gần như sắp bị khoái cảm tra tấn đến phát điên, cường độ mạnh bạo làm cho thân xe rung lắc không ngừng.
Vương Vi Vi nghe đầu dây bên kia mơ hồ không rõ, khẽ giật mình.
Nhưng cũng không dám mở miệng hỏi giờ phút này người đàn ông đang làm gì.
Ngón tay nắm chặt thành quyền, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, như không có chuyện gì hỏi: "Không có gì, chỉ là hai ngày nữa sinh nhật của bà nội... Chúng ta tặng gì đây?"
Tần Lục Ngôn không chút suy nghĩ trả lời: "Việc này không cần em lo, quà anh mua xong rồi, để Giang Ly mang về là được..."
"Lục Ngôn... Em biết bà không thích em... Nhưng mà..."
Trì Hoan gác hai chân lên eo người đàn ông, hai tay tự xoa nắn ngực, "Chồng ơi... Huyệt nhỏ ngứa quá..."
Dáng vẻ phóng đãng này khiến mắt Tần Lục Ngôn đỏ ngầu lên.
Tần Lục Ngôn ôm eo cô, thân thể nặng nề đè lên người cô, dùng sức thúc hông.
"A... Ưm... Tần... ư... Thao chết tôi... A..."
Trì Hoan cố ý nghẹn cuống họng, rên rỉ khe khẽ, khiến động tác của Tần Lục Ngôn mạnh thêm vài phần.
Vương Vi Vi nói được nửa câu, nghe tiếng nam nữ rên rỉ cùng lúc, trong nháy mắt quên mất mình muốn nói gì.
Tần Lục Ngôn không quan tâm đến điện thoại, chỉ không ngừng ấn eo Trì Hoan hung hăng thao.
Ngay khi động tác của người đàn ông dần tăng tốc, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn.
Trì Hoan đột nhiên thay đổi sắc mặt, "Hôm nay không cho phép bắn vào trong..."
Tần Lục Ngôn sắp đến đỉnh điểm, bị Trì Hoan dội một gáo nước lạnh.
Nếu trước đó chưa từng nếm thử cảm giác vừa mềm mại vừa ấm áp khi bắn vào trong tiểu huyệt này, Tần Lục Ngôn còn có thể khống chế rút ra.
Nhưng bây giờ...
"Ư..."
Tần Lục Ngôn mặc kệ, tiếp tục tăng tốc: "Cũng không phải chưa từng bắn vào..."
Trì Hoan co rút tiểu huyệt lại, chân chậm rãi cọ xát vào đùi Tần Lục Ngôn: "Anh làm tôi tức giận..."
"Một giây trước còn đang 'Chồng yêu', một giây sau đã không cho tôi bắn vào!" Tần Lục Ngôn ấn eo cô, sắc mặt nhịn có chút khó coi.
"Nếu hôm nay anh bắn vào, qua hai tuần nữa tôi sẽ cầm phiếu khám thai đi tìm Vương Vi Vi... Để cho cô ta nuôi con riêng cho hai chúng ta..."
Đột nhiên, Trì Hoan kêu lên một tiếng, sức lực người đàn ông trên người rõ ràng mạnh hơn chút ít.
Tần Lục Ngôn nghiến răng, trên cổ Trì Hoan cũng để lại một dấu hôn đỏ tươi.
"Vương Vi Vi đắc tội với em, em tính lên đầu tôi?!"
Quát xong, đột nhiên rút gậy thịt ra, vuốt vuốt thật nhanh, cuối cùng bắn toàn bộ lên bụng trắng nõn của Trì Hoan.
Trì Hoan bị dòng tinh dịch nóng trên bụng làm phỏng, trong hoa huyệt không tự chủ tiết ra một chút dâm dịch, "Cũng bởi vì cô ta đắc tội với tôi, tôi mới cần cô ta nuôi... Hơn nữa đứa nhỏ nếu theo tôi thì danh bất chính ngôn bất thuận, bị người ta gọi là con riêng... Khó nghe biết bao nhiêu?!"
"A..."
Tần Lục Ngôn dùng dương vật còn cứng cọ xát lên tiểu huyệt, "Em chắc chắn cô ta sẽ không ly hôn với tôi như vậy!?"
Trì Hoan nâng mông lên dùng hoa huyệt ướt đẫm dâm dịch, lại nuốt gậy thịt vào: "Ừm... đã bắn xong rồi... Sao còn lớn như vậy..."
"Dâm đãng!"
Tần Lục Ngôn nhìn thấy cảnh này, trên trán nổi đầy gân xanh, eo hạ xuống, một lần nữa thúc hông.
Hai chân Trì Hoan lại quấn lấy anh, đưa tay bôi tất cả những thứ trắng đục trên bụng lên dương vật của Tần Lục Ngôn, ánh mắt quyến rũ nhìn người đàn ông: "Ừm... Lần này, chú Tần có thể bắn vào..."
Nghe vậy, Tần Lục Ngôn tức ngực không thể tiếp tục, hai tay nâng mông Trì Hoan làm bừa.
"Chơi ông đây?"
"A... A a... Tôi, nào có... Ư... sâu hơn chút nữa..." Trì Hoan nằm dưới thân Tần Lục Ngôn, trong hoa huyệt có vật lớn ra ra vào vào, không còn cố ý đè nén tiếng rên rỉ thở dốc như vừa rồi.
Lần này, Trì Hoan hoàn toàn buông lỏng cổ họng.
Trên màn hình, ba chữ "Vương Vi Vi" không ngừng nhấp nháy.
Trì Hoan liếc mắt, "Ồ... Lại là vợ yêu..."
Tần Lục Ngôn một tay cầm điện thoại định tắt máy, Trì Hoan cướp lấy trước khi anh tắt máy, ấn nghe.
"Lục Ngôn..."
Tần Lục Ngôn cau mày định tắt máy, Trì Hoan giật điện thoại ném vào ghế phụ.
"Ưm..."
Trong không gian nhỏ hẹp, hai cơ thể gần như trần truồng dính chặt vào nhau, tiếng rên rỉ này của Trì Hoan, truyền thẳng đến đầu dây bên kia.
"Lục Ngôn!?"
Nghe giọng điệu Vương Vi Vi rõ ràng thay đổi, Trì Hoan liền bất động, nằm bên tai Tần Lục Ngôn thấp giọng nói: "Thao tôi... Ưm ưm..."
Nghe những lời này, Tần Lục Ngôn nhẫn nhịn cả buổi mới có thể đè Trì Hoan xuống dưới thân một lần nữa, nâng cao dương vật lên hung hăng cắm vào.
"Lục Ngôn!? Lục Ngôn..."
Giọng nói của Vương Vi Vi không ngừng truyền đến từ điện thoại, phía sau Trì Hoan căng cứng, tiểu huyệt quấn chặt lấy dương vật ra ra vào vào trong cơ thể cô.
"Chuyện gì?!"
Tần Lục Ngôn khàn giọng trả lời, không ai biết anh gần như sắp bị khoái cảm tra tấn đến phát điên, cường độ mạnh bạo làm cho thân xe rung lắc không ngừng.
Vương Vi Vi nghe đầu dây bên kia mơ hồ không rõ, khẽ giật mình.
Nhưng cũng không dám mở miệng hỏi giờ phút này người đàn ông đang làm gì.
Ngón tay nắm chặt thành quyền, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, như không có chuyện gì hỏi: "Không có gì, chỉ là hai ngày nữa sinh nhật của bà nội... Chúng ta tặng gì đây?"
Tần Lục Ngôn không chút suy nghĩ trả lời: "Việc này không cần em lo, quà anh mua xong rồi, để Giang Ly mang về là được..."
"Lục Ngôn... Em biết bà không thích em... Nhưng mà..."
Trì Hoan gác hai chân lên eo người đàn ông, hai tay tự xoa nắn ngực, "Chồng ơi... Huyệt nhỏ ngứa quá..."
Dáng vẻ phóng đãng này khiến mắt Tần Lục Ngôn đỏ ngầu lên.
Tần Lục Ngôn ôm eo cô, thân thể nặng nề đè lên người cô, dùng sức thúc hông.
"A... Ưm... Tần... ư... Thao chết tôi... A..."
Trì Hoan cố ý nghẹn cuống họng, rên rỉ khe khẽ, khiến động tác của Tần Lục Ngôn mạnh thêm vài phần.
Vương Vi Vi nói được nửa câu, nghe tiếng nam nữ rên rỉ cùng lúc, trong nháy mắt quên mất mình muốn nói gì.
Tần Lục Ngôn không quan tâm đến điện thoại, chỉ không ngừng ấn eo Trì Hoan hung hăng thao.
Ngay khi động tác của người đàn ông dần tăng tốc, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn.
Trì Hoan đột nhiên thay đổi sắc mặt, "Hôm nay không cho phép bắn vào trong..."
Tần Lục Ngôn sắp đến đỉnh điểm, bị Trì Hoan dội một gáo nước lạnh.
Nếu trước đó chưa từng nếm thử cảm giác vừa mềm mại vừa ấm áp khi bắn vào trong tiểu huyệt này, Tần Lục Ngôn còn có thể khống chế rút ra.
Nhưng bây giờ...
"Ư..."
Tần Lục Ngôn mặc kệ, tiếp tục tăng tốc: "Cũng không phải chưa từng bắn vào..."
Trì Hoan co rút tiểu huyệt lại, chân chậm rãi cọ xát vào đùi Tần Lục Ngôn: "Anh làm tôi tức giận..."
"Một giây trước còn đang 'Chồng yêu', một giây sau đã không cho tôi bắn vào!" Tần Lục Ngôn ấn eo cô, sắc mặt nhịn có chút khó coi.
"Nếu hôm nay anh bắn vào, qua hai tuần nữa tôi sẽ cầm phiếu khám thai đi tìm Vương Vi Vi... Để cho cô ta nuôi con riêng cho hai chúng ta..."
Đột nhiên, Trì Hoan kêu lên một tiếng, sức lực người đàn ông trên người rõ ràng mạnh hơn chút ít.
Tần Lục Ngôn nghiến răng, trên cổ Trì Hoan cũng để lại một dấu hôn đỏ tươi.
"Vương Vi Vi đắc tội với em, em tính lên đầu tôi?!"
Quát xong, đột nhiên rút gậy thịt ra, vuốt vuốt thật nhanh, cuối cùng bắn toàn bộ lên bụng trắng nõn của Trì Hoan.
Trì Hoan bị dòng tinh dịch nóng trên bụng làm phỏng, trong hoa huyệt không tự chủ tiết ra một chút dâm dịch, "Cũng bởi vì cô ta đắc tội với tôi, tôi mới cần cô ta nuôi... Hơn nữa đứa nhỏ nếu theo tôi thì danh bất chính ngôn bất thuận, bị người ta gọi là con riêng... Khó nghe biết bao nhiêu?!"
"A..."
Tần Lục Ngôn dùng dương vật còn cứng cọ xát lên tiểu huyệt, "Em chắc chắn cô ta sẽ không ly hôn với tôi như vậy!?"
Trì Hoan nâng mông lên dùng hoa huyệt ướt đẫm dâm dịch, lại nuốt gậy thịt vào: "Ừm... đã bắn xong rồi... Sao còn lớn như vậy..."
"Dâm đãng!"
Tần Lục Ngôn nhìn thấy cảnh này, trên trán nổi đầy gân xanh, eo hạ xuống, một lần nữa thúc hông.
Hai chân Trì Hoan lại quấn lấy anh, đưa tay bôi tất cả những thứ trắng đục trên bụng lên dương vật của Tần Lục Ngôn, ánh mắt quyến rũ nhìn người đàn ông: "Ừm... Lần này, chú Tần có thể bắn vào..."
Nghe vậy, Tần Lục Ngôn tức ngực không thể tiếp tục, hai tay nâng mông Trì Hoan làm bừa.
"Chơi ông đây?"
"A... A a... Tôi, nào có... Ư... sâu hơn chút nữa..." Trì Hoan nằm dưới thân Tần Lục Ngôn, trong hoa huyệt có vật lớn ra ra vào vào, không còn cố ý đè nén tiếng rên rỉ thở dốc như vừa rồi.
Lần này, Trì Hoan hoàn toàn buông lỏng cổ họng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro