Sau Khi Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ
Tôi Chỉ Cho Em...
2024-12-31 02:44:17
Vương Vi Vi nhớ lại năm đó sau khi biết mình yêu Trì Chấn, cô ta vì thăm dò Trì Chấn, mà đã cho Tần Lục Ngôn đang theo đuổi mình cơ hội.
Hai năm hôn nhân, Tần Lục Ngôn chung thủy, thậm chí rất tốt với cô ta, cô ta đều biết...
Cô ta tin Tần Lục Ngôn sẽ không ngoại tình... Cô ta tin anh, như Tần Lục Ngôn tin cô ta.
Nhưng chính vì sự tin tưởng này của Tần Lục Ngôn, mới khiến anh dung túng cho cô ta qua lại với Trì Chấn sau khi kết hôn.
Cô ta thừa nhận mình không muốn rời xa Tần Lục Ngôn, cô ta không muốn từ bỏ anh, nhưng cô ta cũng không thể quên Trì Chấn.
Tần Lục Ngôn chỉ có thể mang đến cho cô ta sự quan tâm và an ủi về tinh thần, nhưng Trì Chấn đã hòa vào linh hồn cô ta.
Cô ta thích Tần Lục Ngôn, nhưng cô ta cũng yêu Trì Chấn...
Cô ta sẽ không từ bỏ ai trong hai người đàn ông này, dù có chuyện gì xảy ra.
Nghĩ vậy, Vương Vi Vi thở phào nhẹ nhõm.
Tần Lục Ngôn chỉ là một người đàn ông bình thường không có bối cảnh, Trì Hoan kiêu ngạo như vậy, sao có thể hạ mình xen vào hôn nhân của cô ta, mơ ước người đàn ông của cô ta.
Giống như năm đó, người cô ta thích, đi theo làm tùy tùng cho Trì Hoan, nịnh nọt lấy lòng.
Còn cô ta thì sao? Cô ta bị anh ta sỉ nhục trước mặt mọi người, bị xem như kẻ biến thái ghê tởm, bất luận cô ta đi đến đâu cũng là sự chế giễu và cười nhạo.
Tất cả đều do Trì Hoan gây ra, sau khi cô ta lên giường với Trì Chấn, thì vênh váo ra nước ngoài.
Sự sỉ nhục và khó xử của cô ta cứ thế bị xóa bỏ.
Cô ta hận Trì Hoan... Nhưng cô ta càng hận mình hơn...
*
Sau khi thấy Vương Vi Vi rời đi, Trì Hoan mới bảo Tần Lục Ngôn bế cô về phòng.
"A... Toàn thân đều là mồ hôi, khó chịu quá... Đi tắm..."
Trì Hoan mệt mỏi dựa vào vai Tần Lục Ngôn, phân phó: "Tôi muốn dùng bồn tắm lớn, anh đi xả nước ấm trước đi..."
Tần Lục Ngôn một tay ôm cô, cam chịu nghe lời.
Cơ thể trần trụi của hai người phản chiếu trong gương phòng tắm, Tần Lục Ngôn vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy thân thể trắng hồng của cô.
Con ngươi Tần Lục Ngôn giật giật, ôm cô lên trên bồn rửa mặt, "Còn chút thời gian, làm thêm hiệp nữa?!"
Nghe vậy, Trì Hoan trừng mắt nhìn người đàn ông, một tay nâng cằm lên: "Hôm nay anh còn dám đụng vào tôi một chút, tôi lập tức gọi điện thoại cho Tống Lan nói anh cưỡng bức tôi... Không tin thử xem?"
Tần Lục Ngôn đỡ dương vật đi vào âm đạo của cô, dừng lại một chút: "Tôi cưỡng bức em? Người vừa rồi ở ban công kêu la không phải em sao?"
Trì Hoan cong môi: "Ai có thể chứng minh?! Chẳng lẽ anh muốn đi tìm Vương Vi Vi, muốn cô ta nói với người khác, là người phụ nữ này đã lên giường với chồng mình... Lại còn để chồng tôi bắn bên trong... Chồng tôi là người vừa đáng thương vừa vô tội... Đều là do người phụ nữ này không biết xấu hổ câu dẫn chồng tôi?"
"Anh cảm thấy... Vương Vi Vi, cô ta dám sao?!"
"Chậc..." Tần Lục Ngôn khẽ cười một tiếng, dương vật sưng to cọ cọ ở cửa huyệt của Trì Hoan, cuối cùng vẫn không tiến vào.
Trì Hoan cũng không thèm để ý, lắc lắc cổ, dịu dàng nói: "Vai thật đau... Anh Tần xoa bóp cho tôi nhé... A... Còn có đùi... Thật khó chịu..."
Tần Lục Ngôn nhướng mày, "Vừa uy hiếp tôi xong, giờ lại sai khiến tôi? Coi tôi là gì hả?"
Trì Hoan vô lực tựa vào người Tần Lục Ngôn, "Xem anh là "anh Tần" á..."
Một tiếng "anh Tần" này ngọt ngào, quyến rũ. Cứ thế khiến anh nghe ra hương vị "Tình anh em".
"Vừa rồi còn gọi chú Tần, bây giờ lại thành anh Tần?"
Trì Hoan đẩy người đàn ông ra, mũi chân thuận theo bắp đùi anh đi lên, nhẹ nhàng điểm vào dương vật to lớn của anh.
"Đó còn không phải do 'anh nhỏ Tần' phục vụ rất thoải mái sao... Tự nhiên liền thăng cấp..."
"..." Tần Lục Ngôn túm lấy chân đang làm loạn của Trì Hoan, trầm giọng nói: "Em đã nghĩ kỹ chưa."
Tần Lục Ngôn nghiêm mặt, hai mắt nhìn chằm chằm Trì Hoan: "Tôi chỉ cho em cơ hội hối hận lần này..."
Một chân khác của Trì Hoan nhấc lên, hai chân hơi mở ra, trong âm đạo hơi sưng chảy ra một chất lỏng đục ngầu.
"A... Cái này, còn có cơ hội hối hận sao?"
Tần Lục Ngôn nhìn thấy cảnh này, ánh mắt nóng lên, vươn tay ra móc móc, lấy ra từng chút dịch nhờn.
"Có thể uống thuốc..."
"Chậc... Anh Tần thật cặn bã..." Trì Hoan khép hoa huyệt lại, mắt quyến rũ nhìn người đàn ông: "Tôi chưa từng uống thuốc."
Cô chỉ tiêm thuốc tránh thai dài hạn...
————————————————
Hai năm hôn nhân, Tần Lục Ngôn chung thủy, thậm chí rất tốt với cô ta, cô ta đều biết...
Cô ta tin Tần Lục Ngôn sẽ không ngoại tình... Cô ta tin anh, như Tần Lục Ngôn tin cô ta.
Nhưng chính vì sự tin tưởng này của Tần Lục Ngôn, mới khiến anh dung túng cho cô ta qua lại với Trì Chấn sau khi kết hôn.
Cô ta thừa nhận mình không muốn rời xa Tần Lục Ngôn, cô ta không muốn từ bỏ anh, nhưng cô ta cũng không thể quên Trì Chấn.
Tần Lục Ngôn chỉ có thể mang đến cho cô ta sự quan tâm và an ủi về tinh thần, nhưng Trì Chấn đã hòa vào linh hồn cô ta.
Cô ta thích Tần Lục Ngôn, nhưng cô ta cũng yêu Trì Chấn...
Cô ta sẽ không từ bỏ ai trong hai người đàn ông này, dù có chuyện gì xảy ra.
Nghĩ vậy, Vương Vi Vi thở phào nhẹ nhõm.
Tần Lục Ngôn chỉ là một người đàn ông bình thường không có bối cảnh, Trì Hoan kiêu ngạo như vậy, sao có thể hạ mình xen vào hôn nhân của cô ta, mơ ước người đàn ông của cô ta.
Giống như năm đó, người cô ta thích, đi theo làm tùy tùng cho Trì Hoan, nịnh nọt lấy lòng.
Còn cô ta thì sao? Cô ta bị anh ta sỉ nhục trước mặt mọi người, bị xem như kẻ biến thái ghê tởm, bất luận cô ta đi đến đâu cũng là sự chế giễu và cười nhạo.
Tất cả đều do Trì Hoan gây ra, sau khi cô ta lên giường với Trì Chấn, thì vênh váo ra nước ngoài.
Sự sỉ nhục và khó xử của cô ta cứ thế bị xóa bỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ta hận Trì Hoan... Nhưng cô ta càng hận mình hơn...
*
Sau khi thấy Vương Vi Vi rời đi, Trì Hoan mới bảo Tần Lục Ngôn bế cô về phòng.
"A... Toàn thân đều là mồ hôi, khó chịu quá... Đi tắm..."
Trì Hoan mệt mỏi dựa vào vai Tần Lục Ngôn, phân phó: "Tôi muốn dùng bồn tắm lớn, anh đi xả nước ấm trước đi..."
Tần Lục Ngôn một tay ôm cô, cam chịu nghe lời.
Cơ thể trần trụi của hai người phản chiếu trong gương phòng tắm, Tần Lục Ngôn vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy thân thể trắng hồng của cô.
Con ngươi Tần Lục Ngôn giật giật, ôm cô lên trên bồn rửa mặt, "Còn chút thời gian, làm thêm hiệp nữa?!"
Nghe vậy, Trì Hoan trừng mắt nhìn người đàn ông, một tay nâng cằm lên: "Hôm nay anh còn dám đụng vào tôi một chút, tôi lập tức gọi điện thoại cho Tống Lan nói anh cưỡng bức tôi... Không tin thử xem?"
Tần Lục Ngôn đỡ dương vật đi vào âm đạo của cô, dừng lại một chút: "Tôi cưỡng bức em? Người vừa rồi ở ban công kêu la không phải em sao?"
Trì Hoan cong môi: "Ai có thể chứng minh?! Chẳng lẽ anh muốn đi tìm Vương Vi Vi, muốn cô ta nói với người khác, là người phụ nữ này đã lên giường với chồng mình... Lại còn để chồng tôi bắn bên trong... Chồng tôi là người vừa đáng thương vừa vô tội... Đều là do người phụ nữ này không biết xấu hổ câu dẫn chồng tôi?"
"Anh cảm thấy... Vương Vi Vi, cô ta dám sao?!"
"Chậc..." Tần Lục Ngôn khẽ cười một tiếng, dương vật sưng to cọ cọ ở cửa huyệt của Trì Hoan, cuối cùng vẫn không tiến vào.
Trì Hoan cũng không thèm để ý, lắc lắc cổ, dịu dàng nói: "Vai thật đau... Anh Tần xoa bóp cho tôi nhé... A... Còn có đùi... Thật khó chịu..."
Tần Lục Ngôn nhướng mày, "Vừa uy hiếp tôi xong, giờ lại sai khiến tôi? Coi tôi là gì hả?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trì Hoan vô lực tựa vào người Tần Lục Ngôn, "Xem anh là "anh Tần" á..."
Một tiếng "anh Tần" này ngọt ngào, quyến rũ. Cứ thế khiến anh nghe ra hương vị "Tình anh em".
"Vừa rồi còn gọi chú Tần, bây giờ lại thành anh Tần?"
Trì Hoan đẩy người đàn ông ra, mũi chân thuận theo bắp đùi anh đi lên, nhẹ nhàng điểm vào dương vật to lớn của anh.
"Đó còn không phải do 'anh nhỏ Tần' phục vụ rất thoải mái sao... Tự nhiên liền thăng cấp..."
"..." Tần Lục Ngôn túm lấy chân đang làm loạn của Trì Hoan, trầm giọng nói: "Em đã nghĩ kỹ chưa."
Tần Lục Ngôn nghiêm mặt, hai mắt nhìn chằm chằm Trì Hoan: "Tôi chỉ cho em cơ hội hối hận lần này..."
Một chân khác của Trì Hoan nhấc lên, hai chân hơi mở ra, trong âm đạo hơi sưng chảy ra một chất lỏng đục ngầu.
"A... Cái này, còn có cơ hội hối hận sao?"
Tần Lục Ngôn nhìn thấy cảnh này, ánh mắt nóng lên, vươn tay ra móc móc, lấy ra từng chút dịch nhờn.
"Có thể uống thuốc..."
"Chậc... Anh Tần thật cặn bã..." Trì Hoan khép hoa huyệt lại, mắt quyến rũ nhìn người đàn ông: "Tôi chưa từng uống thuốc."
Cô chỉ tiêm thuốc tránh thai dài hạn...
————————————————
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro