Sau Khi Say Rượu Tôi Vào Nhầm Nhà Hàng Xóm
Báo Cảnh Sát
Thanh Thanh Mạn
2024-10-26 17:11:25
Nửa giờ sau, dược phát huy tác dụng, Liễu Nhứ say rượu cũng dần dần tỉnh lại.
Sau khi tỉnh táo lại, cô bắt đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh, nhận ra rằng mình đã được đưa đến đồn cảnh sát. Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hai cảnh sát đối diện, trong lòng Liễu Nhứ có chút sợ hãi.
Cô quay đầu nhìn Mạnh Lễ sắc mặt xanh mét đang ngồi ở một bên, sau đó quay đầu lại, nhìn hai cảnh sát phía trước, yếu ớt hỏi: "Xin hỏi, tôi đã phạm tội gì?"
Cảnh sát A: "Vị tiên sinh này báo cảnh sát, nói cô đã đột nhập vào nhà dân, dâm ô đối với anh ta, sau đó lại thực hiện hành vi cố ý gây thương tích."
Liễu Nhứ cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra, từ khi Cù Dương đưa cô trở lại tiểu khu, vào thang máy, mở cửa, một màn kế tiếp phát sinh bắt đầu hiện lên trong đầu cô.
Nhớ tới bản thân đem tính khí một người đàn ông xa lạ ngậm vào miệng liếm hút, Liễu Nhứ hai tai đỏ bừng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời xấu hổ vô cùng.
Cô lấy ra chìa khóa nhà mình ra để trên mặt bàn, ấp úng giải thích: "Hình như tôi đi nhầm tầng, mở nhầm cửa, không phải cố ý xông vào nhà của vị tiên sinh này."
Đi nhầm tầng?
Hai cảnh sát liếc nhìn nhau và bắt đầu thẩm vấn.
Cảnh sát A hỏi Liễu Nhứ: "Cô gái, cô sống ở đâu?"
"Số nhà 801, tòa mười, tiểu khu Hoa Uyển."
Cảnh sát B hỏi Mạnh Lễ: “Tiên sinh, anh sống ở đâu?"
"Số nhà 901, tòa mười, tiểu khu Hoa Uyển."
Cảnh sát A tiếp tục hỏi Liễu Nhứ: "Cô gái, cô có chắc là dùng chìa khóa nhà mình mở cửa nhà vị tiên sinh này không?"
Liễu Nhứ gật đầu: "Đúng vậy."
Mạnh Lễ không tin, anh trừng mắt nhìn Liễu Nhứ một cái: "Chuyện hoang đường, chìa khóa nhà cô sao có thể mở được cửa nhà tôi. Người phụ nữ điên này đừng có nói dối, cô khẳng định là cố ý xông vào nhà dân."
Cảnh sát B trấn an Mạnh Lễ: "Tiên sinh đừng kích động, sau khi chúng tôi hỏi rõ ràng, sẽ tiến hành xác minh."
Cảnh sát A lại hỏi Liễu Nhứ: "Vị tiên sinh này nói sau khi vào nhà, cô đã tiến hành dâm ô với anh, sau đó còn cắn bị thương hạ thân của anh, việc này có đúng hay không?"
Liễu Nhứ xấu hổ cúi đầu, ấp úng nói: "Lúc ấy tôi say rượu, còn cho rằng đang ở nhà mình, cho rằng vị tiên sinh này là một người bạn quen biết của tôi, sau đó liền đem anh ta... Tôi cứ tưởng đang mơ, ở trong mộng cắn người sẽ không đau, liền cắn anh ta một cái..."
Sau khi tỉnh táo lại, cô bắt đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh, nhận ra rằng mình đã được đưa đến đồn cảnh sát. Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hai cảnh sát đối diện, trong lòng Liễu Nhứ có chút sợ hãi.
Cô quay đầu nhìn Mạnh Lễ sắc mặt xanh mét đang ngồi ở một bên, sau đó quay đầu lại, nhìn hai cảnh sát phía trước, yếu ớt hỏi: "Xin hỏi, tôi đã phạm tội gì?"
Cảnh sát A: "Vị tiên sinh này báo cảnh sát, nói cô đã đột nhập vào nhà dân, dâm ô đối với anh ta, sau đó lại thực hiện hành vi cố ý gây thương tích."
Liễu Nhứ cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra, từ khi Cù Dương đưa cô trở lại tiểu khu, vào thang máy, mở cửa, một màn kế tiếp phát sinh bắt đầu hiện lên trong đầu cô.
Nhớ tới bản thân đem tính khí một người đàn ông xa lạ ngậm vào miệng liếm hút, Liễu Nhứ hai tai đỏ bừng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời xấu hổ vô cùng.
Cô lấy ra chìa khóa nhà mình ra để trên mặt bàn, ấp úng giải thích: "Hình như tôi đi nhầm tầng, mở nhầm cửa, không phải cố ý xông vào nhà của vị tiên sinh này."
Đi nhầm tầng?
Hai cảnh sát liếc nhìn nhau và bắt đầu thẩm vấn.
Cảnh sát A hỏi Liễu Nhứ: "Cô gái, cô sống ở đâu?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Số nhà 801, tòa mười, tiểu khu Hoa Uyển."
Cảnh sát B hỏi Mạnh Lễ: “Tiên sinh, anh sống ở đâu?"
"Số nhà 901, tòa mười, tiểu khu Hoa Uyển."
Cảnh sát A tiếp tục hỏi Liễu Nhứ: "Cô gái, cô có chắc là dùng chìa khóa nhà mình mở cửa nhà vị tiên sinh này không?"
Liễu Nhứ gật đầu: "Đúng vậy."
Mạnh Lễ không tin, anh trừng mắt nhìn Liễu Nhứ một cái: "Chuyện hoang đường, chìa khóa nhà cô sao có thể mở được cửa nhà tôi. Người phụ nữ điên này đừng có nói dối, cô khẳng định là cố ý xông vào nhà dân."
Cảnh sát B trấn an Mạnh Lễ: "Tiên sinh đừng kích động, sau khi chúng tôi hỏi rõ ràng, sẽ tiến hành xác minh."
Cảnh sát A lại hỏi Liễu Nhứ: "Vị tiên sinh này nói sau khi vào nhà, cô đã tiến hành dâm ô với anh, sau đó còn cắn bị thương hạ thân của anh, việc này có đúng hay không?"
Liễu Nhứ xấu hổ cúi đầu, ấp úng nói: "Lúc ấy tôi say rượu, còn cho rằng đang ở nhà mình, cho rằng vị tiên sinh này là một người bạn quen biết của tôi, sau đó liền đem anh ta... Tôi cứ tưởng đang mơ, ở trong mộng cắn người sẽ không đau, liền cắn anh ta một cái..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro