Sau Khi Sống Lại, Bà Cô Huyền Môn Phong Thần
Chương 17
2024-11-13 22:32:15
Cô Vân Tập “phì” một tiếng: “Cô nguyền rủa người khác như vậy đấy à?”
Cậu ta đẹp trai, lại có tiền, phụ nữ nào nỡ bỏ rơi cậu ta chứ? Hơn nữa, mối quan hệ giữa cậu ta và bạn gái rất tốt, đã hẹn nhau sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, không thể nào chia tay được.
“Ting ting...”
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Hoắc Yến Thanh hứng thú nhếch miệng cười: “Người sắp bỏ rơi anh gọi đến đòi chia tay rồi này.”
Cô Vân Tập lườm cô một cái, cầm điện thoại lên nhìn, quả nhiên là bạn gái gọi đến, lập tức nghe máy: “Phương Thi.”
Đối phương im lặng một lúc rồi mới mở lời: “Anh Tập, mình chia tay đi.”
Con ngươi của Cô Vân Tập co lại, không thể tin nổi mở to mắt, thật là xúi quẩy, Hoắc Yến Thanh là con quạ đen sao?
***
Lời tác giả: Hãy lưu truyện, bình chọn cho truyện nha, yêu yêu mấy cục cưng nhiều.
Lúc Cô Vân Tập đang nghe điện thoại, Hoắc Yến Thanh phát hiện có người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Cô quay đầu lại, chỉ thấy cánh cửa nhà thím Bao hé ra một khe hở rộng chừng ba ngón tay, một đôi mắt đầy ghen tị và độc địa đang xuyên qua khe cửa, chăm chăm theo dõi nhất cử nhất động của Hoắc Yến Thanh.
Nếu là người nhát gan chắc chắn sẽ bị ánh mắt này dọa cho khiếp vía, mà chủ nhân của đôi mắt đó không ai khác chính là Trần Xuân Trúc, con gái của thím Bao.
Ban đầu, cô ta chỉ ra ngoài để xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại bắt gặp Hoắc Yến Thanh đang nói cười với ba người đàn ông còn đẹp trai hơn cả anh A Lý, khiến sự ghen tị trong lòng cô ta hoàn toàn bùng nổ.
Hoắc Yến Thanh chẳng qua chỉ là một con điếm lẳng lơ đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông, dựa vào đâu mà cô lại được nhiều người đàn ông yêu thích đến vậy.
Đám đàn ông đó đều mù hết rồi, bỏ qua một cô gái trinh trắng như cô ta mà lại chọn một kẻ điên loạn. Bọn họ đúng là có bệnh, giống hệt như Hoắc Yến Thanh, có bệnh thì nên chết đi, tất cả đều nên chết hết đi.
Lòng ghen tị của Trần Xuân Trúc lập tức bùng lên đến đỉnh điểm, tròng trắng của cô ta đầy những tia máu, hoàn toàn không nhận ra rằng gương mặt mình đã trở nên vô cùng xấu xí vì ghen ghét.
Hoắc Yến Thanh bước về phía cô ta.
"Cạch..."
Trần Xuân Trúc sợ cô sẽ bắt mình đi gặp Quỷ Vương, vội vàng đóng sập cửa lại.
Thím Bao vừa từ bên ngoài trở về thì nhìn thấy cảnh này, vội vã chạy tới chắn trước cửa.
Cậu ta đẹp trai, lại có tiền, phụ nữ nào nỡ bỏ rơi cậu ta chứ? Hơn nữa, mối quan hệ giữa cậu ta và bạn gái rất tốt, đã hẹn nhau sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, không thể nào chia tay được.
“Ting ting...”
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Hoắc Yến Thanh hứng thú nhếch miệng cười: “Người sắp bỏ rơi anh gọi đến đòi chia tay rồi này.”
Cô Vân Tập lườm cô một cái, cầm điện thoại lên nhìn, quả nhiên là bạn gái gọi đến, lập tức nghe máy: “Phương Thi.”
Đối phương im lặng một lúc rồi mới mở lời: “Anh Tập, mình chia tay đi.”
Con ngươi của Cô Vân Tập co lại, không thể tin nổi mở to mắt, thật là xúi quẩy, Hoắc Yến Thanh là con quạ đen sao?
***
Lời tác giả: Hãy lưu truyện, bình chọn cho truyện nha, yêu yêu mấy cục cưng nhiều.
Lúc Cô Vân Tập đang nghe điện thoại, Hoắc Yến Thanh phát hiện có người đang nhìn chằm chằm vào mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô quay đầu lại, chỉ thấy cánh cửa nhà thím Bao hé ra một khe hở rộng chừng ba ngón tay, một đôi mắt đầy ghen tị và độc địa đang xuyên qua khe cửa, chăm chăm theo dõi nhất cử nhất động của Hoắc Yến Thanh.
Nếu là người nhát gan chắc chắn sẽ bị ánh mắt này dọa cho khiếp vía, mà chủ nhân của đôi mắt đó không ai khác chính là Trần Xuân Trúc, con gái của thím Bao.
Ban đầu, cô ta chỉ ra ngoài để xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại bắt gặp Hoắc Yến Thanh đang nói cười với ba người đàn ông còn đẹp trai hơn cả anh A Lý, khiến sự ghen tị trong lòng cô ta hoàn toàn bùng nổ.
Hoắc Yến Thanh chẳng qua chỉ là một con điếm lẳng lơ đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông, dựa vào đâu mà cô lại được nhiều người đàn ông yêu thích đến vậy.
Đám đàn ông đó đều mù hết rồi, bỏ qua một cô gái trinh trắng như cô ta mà lại chọn một kẻ điên loạn. Bọn họ đúng là có bệnh, giống hệt như Hoắc Yến Thanh, có bệnh thì nên chết đi, tất cả đều nên chết hết đi.
Lòng ghen tị của Trần Xuân Trúc lập tức bùng lên đến đỉnh điểm, tròng trắng của cô ta đầy những tia máu, hoàn toàn không nhận ra rằng gương mặt mình đã trở nên vô cùng xấu xí vì ghen ghét.
Hoắc Yến Thanh bước về phía cô ta.
"Cạch..."
Trần Xuân Trúc sợ cô sẽ bắt mình đi gặp Quỷ Vương, vội vàng đóng sập cửa lại.
Thím Bao vừa từ bên ngoài trở về thì nhìn thấy cảnh này, vội vã chạy tới chắn trước cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro