Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng
Kết Quả Kiểm Tr...
Mộc Tiểu Phàm
2024-10-05 10:15:50
Ánh mắt Kim chưởng môn lóe lên một tia oán hận, nhưng lập tức biến mất không thấy, ông ta giả vờ rộng lượng nói:
" Nếu cả hai bên đều không có chứng cứ chứng minh bên kia ra tay trước, thì coi như đây là một cuộc giao thủ bình thường. Coi như là không đánh thì không quen biết, chuyện này bỏ qua đi. "
" Phụ thân " Kim Điềm Điềm không thể tin nổi nhìn phụ thân của nàng ta. Cái gì? Lại nói để cho nàng ta quên đi?
Kim chưởng môn đưa cho nữ nhi một ánh mắt, ý bảo nàng đừng nói chuyện, rồi tiếp tục nói: " Một thanh pháp khí thượng phẩm, Thiết Dực Môn chúng ta còn gánh vác nổi.
Điềm Điềm nhà chúng ta chịu chút ủy khuất còn chưa tính, thế nhưng vị Hạ cô nương này, tuổi còn nhỏ đã cầm một thanh thần binh như vậy, tùy ý hủy đi binh khí của người khác, tựa hồ, có chút không ổn đi?
Vạn nhất nếu làm bị thương người thì làm sao bây giờ? Binh khí loại này, vẫn phải chọn người có thể xứng đôi với nó sử dụng, mới là đúng đắn. "
Vòng qua một khúc cua lớn, trong lời ngoài lời, đơn giản chính là nói Hạ Nhất Y không xứng với thần binh "Hàn Lộ" này.
Kỷ Lãnh trầm mặc hồi lâu cuối cùng cũng mở miệng: " Hàn Lộ là do sư phụ tặng. Bất luận là căn cốt hay tính tương thích, sư muội đều xứng đôi với nó hơn bất kỳ người nào trong Thương Vũ môn. "
Hạ Nhất Y sững sờ chớp chớp mắt, không ngờ lúc này Kỷ Lãnh lại nói ra một câu như vậy. Bất quá, lời này nói không có nửa điểm bất công, chính là đang tự thuật sự thật, cũng phù hợp với tính cách của Kỷ Lãnh.
Thanh Vũ sư tổ tức đến gân xanh trên trán dầy đặc, cuối cùng không nhịn được nữa, đập mạnh vào tay vịn: " Ngươi đừng có mà quá đáng!
Năm đó nữ nhi của ngươi mới mười tuổi, ngươi đã tặng cho nó pháp khí thượng phẩm, khi đó sao ngươi không thấy có gì không thích hợp?! Sao ngươi không nghĩ rằng nữ nhi ngươi không xứng đáng với nó?! "
Quái thật! Quản trời quản đất mà dám quản đến lão phu! Lão phu muốn tiêu tiền cho Y Y thì ngươi quản được chắc?!
Kim chưởng môn nhẹ nhàng cười, nhìn sang Hạ Nhất Y.
Hạ Nhất Y lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Diễn biến sự việc, dường như ngày càng không giống như trong trí nhớ của nàng…
Kim chưởng môn: " Nàng ta thực sự không xứng. Bởi vì kết quả kiểm tra nhập môn của nàng ta, là giả. "
" Nếu cả hai bên đều không có chứng cứ chứng minh bên kia ra tay trước, thì coi như đây là một cuộc giao thủ bình thường. Coi như là không đánh thì không quen biết, chuyện này bỏ qua đi. "
" Phụ thân " Kim Điềm Điềm không thể tin nổi nhìn phụ thân của nàng ta. Cái gì? Lại nói để cho nàng ta quên đi?
Kim chưởng môn đưa cho nữ nhi một ánh mắt, ý bảo nàng đừng nói chuyện, rồi tiếp tục nói: " Một thanh pháp khí thượng phẩm, Thiết Dực Môn chúng ta còn gánh vác nổi.
Điềm Điềm nhà chúng ta chịu chút ủy khuất còn chưa tính, thế nhưng vị Hạ cô nương này, tuổi còn nhỏ đã cầm một thanh thần binh như vậy, tùy ý hủy đi binh khí của người khác, tựa hồ, có chút không ổn đi?
Vạn nhất nếu làm bị thương người thì làm sao bây giờ? Binh khí loại này, vẫn phải chọn người có thể xứng đôi với nó sử dụng, mới là đúng đắn. "
Vòng qua một khúc cua lớn, trong lời ngoài lời, đơn giản chính là nói Hạ Nhất Y không xứng với thần binh "Hàn Lộ" này.
Kỷ Lãnh trầm mặc hồi lâu cuối cùng cũng mở miệng: " Hàn Lộ là do sư phụ tặng. Bất luận là căn cốt hay tính tương thích, sư muội đều xứng đôi với nó hơn bất kỳ người nào trong Thương Vũ môn. "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Nhất Y sững sờ chớp chớp mắt, không ngờ lúc này Kỷ Lãnh lại nói ra một câu như vậy. Bất quá, lời này nói không có nửa điểm bất công, chính là đang tự thuật sự thật, cũng phù hợp với tính cách của Kỷ Lãnh.
Thanh Vũ sư tổ tức đến gân xanh trên trán dầy đặc, cuối cùng không nhịn được nữa, đập mạnh vào tay vịn: " Ngươi đừng có mà quá đáng!
Năm đó nữ nhi của ngươi mới mười tuổi, ngươi đã tặng cho nó pháp khí thượng phẩm, khi đó sao ngươi không thấy có gì không thích hợp?! Sao ngươi không nghĩ rằng nữ nhi ngươi không xứng đáng với nó?! "
Quái thật! Quản trời quản đất mà dám quản đến lão phu! Lão phu muốn tiêu tiền cho Y Y thì ngươi quản được chắc?!
Kim chưởng môn nhẹ nhàng cười, nhìn sang Hạ Nhất Y.
Hạ Nhất Y lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Diễn biến sự việc, dường như ngày càng không giống như trong trí nhớ của nàng…
Kim chưởng môn: " Nàng ta thực sự không xứng. Bởi vì kết quả kiểm tra nhập môn của nàng ta, là giả. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro