Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng
Ngươi Nên Gọi T...
Mộc Tiểu Phàm
2024-10-05 10:15:50
Chỉ có Kỷ Lãnh là không nói lời nào, đôi mắt màu lưu ly lẳng lặng chăm chút nhìn Hạ Nhất Y, chờ nàng mở miệng.
Liễu Vân Thư thấy sư phụ bên này rõ ràng không nói lý lẽ, các sư huynh bên kia lại bỏ đá xuống giếng, lập tức đổi phương hướng đi tìm Hạ Nhất Y, đáng thương hề hề nói:
" Sư muội ngươi nghe ta nói, chuyện luyện kiếm này hẳn là sáng sớm nên luyện, cho nên tốt nhất là buổi sáng luyện kiếm, buổi chiều học y thuật. Đây mới là an bài tốt nhất.
Sư huynh ngươi buổi tối phải luyện dược, đặc biệt vất vả, buổi sáng căn bản là không dậy nổi, vì vậy...... "
Hạ Nhất Y bên này vừa nghe đến Thanh Vũ sư tổ an bài đều mơ hồ, căn bản không để ý tới Liễu Vân Thư, khiếp sợ nhìn Thanh Vũ sư tổ, liên tục khoát tay: " Sư...... Sư phụ, Con...... Con làm phiền chưởng môn thì thật không tốt a, chưởng môn bận rộn như vậy......
Hơn nữa, con đối với chuyện học kiếm này cũng không phải đặc biệt nhiệt tình. Thật sự không cần làm phiền chưởng môn! "
Thanh Vũ sư tổ nhìn nàng với vẻ khó hiểu: " Không thích học kiếm, nhưng ta thấy con rất thích Hàn Lộ a? "
Hạ Nhất Y: " ...... "
Nàng nên nói như thế nào đây, nói rằng nàng chỉ đơn thuần là thích kiếm? Nhưng không thích luyện kiếm?
- Nghe cũng rất không có sức thuyết phục a!
Thanh Vũ sư tổ tiếp tục nói: " Hơn nữa, đệ tử Thương Vũ môn ta, sao có thể không biết kiếm thuật chứ? Cho dù là lão Thất, mặc dù trong mấy sư huynh đệ của hắn, kiếm thuật của hắn là kém cỏi nhất, không lên được mặt bàn, làm cho lão phu không thể nhịn được nữa. Nhưng năng lực tự vệ vẫn phải có. "
Vô tội bị liên lụy Liễu Vân Thư: ... ta là kém cỏi nhất, kỳ thật chuyện này cũng không cần lấy ta ra một mực cường điệu đâu...
Hạ Nhất Y trong lòng thầm than, xem ra chuyện luyện kiếm này là trốn không thoát.
Kỳ thật kiếp trước nàng cũng học qua kiếm thuật, bất quá chính là đi theo đệ tử khác tùy tiện học, luyện đến mức độ như thế nào chính nàng cũng không rõ ràng lắm.
Ưu điểm của nàng là trí nhớ tốt, lại hiểu được tùy cơ ứng biến, hơn nữa thêm một chút vận khí, bằng không lúc trước cũng không có khả năng giết được Hàn Sương Kỳ Lân.
Chỉ là kiếm thuật mà thôi, dù sao theo ai cũng có thể học, làm gì nhất định phải là Kỷ Lãnh chứ?
Nàng nghĩ nghĩ, lướt qua Liễu Vân Thư, dùng ánh mắt mong mỏi nhìn Kỷ Lãnh.
Hạ Nhất Y cố gắng làm cho thanh âm của mình nghe vừa có thành ý lại có sức thuyết phục: " Nếu quả thật muốn học kiếm, cũng không cần chưởng môn tự mình dạy ta, ta tùy tiện tìm người đi theo luyện là được.
Chưởng môn bận rộn như vậy, lãng phí thời gian ở trên người ta, ta thật sự cảm thấy lương tâm bất an. "
Không chỉ là vấn đề về lương tâm, mà nàng còn cảm thấy phi thường chán ghét!
Vừa nghĩ tới người này đã từng dạy Hạ Mộng Oánh, hiện tại lại đến dạy nàng, nàng liền cả người không được tự nhiên!
Liễu Vân Thư thấy sư phụ bên này rõ ràng không nói lý lẽ, các sư huynh bên kia lại bỏ đá xuống giếng, lập tức đổi phương hướng đi tìm Hạ Nhất Y, đáng thương hề hề nói:
" Sư muội ngươi nghe ta nói, chuyện luyện kiếm này hẳn là sáng sớm nên luyện, cho nên tốt nhất là buổi sáng luyện kiếm, buổi chiều học y thuật. Đây mới là an bài tốt nhất.
Sư huynh ngươi buổi tối phải luyện dược, đặc biệt vất vả, buổi sáng căn bản là không dậy nổi, vì vậy...... "
Hạ Nhất Y bên này vừa nghe đến Thanh Vũ sư tổ an bài đều mơ hồ, căn bản không để ý tới Liễu Vân Thư, khiếp sợ nhìn Thanh Vũ sư tổ, liên tục khoát tay: " Sư...... Sư phụ, Con...... Con làm phiền chưởng môn thì thật không tốt a, chưởng môn bận rộn như vậy......
Hơn nữa, con đối với chuyện học kiếm này cũng không phải đặc biệt nhiệt tình. Thật sự không cần làm phiền chưởng môn! "
Thanh Vũ sư tổ nhìn nàng với vẻ khó hiểu: " Không thích học kiếm, nhưng ta thấy con rất thích Hàn Lộ a? "
Hạ Nhất Y: " ...... "
Nàng nên nói như thế nào đây, nói rằng nàng chỉ đơn thuần là thích kiếm? Nhưng không thích luyện kiếm?
- Nghe cũng rất không có sức thuyết phục a!
Thanh Vũ sư tổ tiếp tục nói: " Hơn nữa, đệ tử Thương Vũ môn ta, sao có thể không biết kiếm thuật chứ? Cho dù là lão Thất, mặc dù trong mấy sư huynh đệ của hắn, kiếm thuật của hắn là kém cỏi nhất, không lên được mặt bàn, làm cho lão phu không thể nhịn được nữa. Nhưng năng lực tự vệ vẫn phải có. "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vô tội bị liên lụy Liễu Vân Thư: ... ta là kém cỏi nhất, kỳ thật chuyện này cũng không cần lấy ta ra một mực cường điệu đâu...
Hạ Nhất Y trong lòng thầm than, xem ra chuyện luyện kiếm này là trốn không thoát.
Kỳ thật kiếp trước nàng cũng học qua kiếm thuật, bất quá chính là đi theo đệ tử khác tùy tiện học, luyện đến mức độ như thế nào chính nàng cũng không rõ ràng lắm.
Ưu điểm của nàng là trí nhớ tốt, lại hiểu được tùy cơ ứng biến, hơn nữa thêm một chút vận khí, bằng không lúc trước cũng không có khả năng giết được Hàn Sương Kỳ Lân.
Chỉ là kiếm thuật mà thôi, dù sao theo ai cũng có thể học, làm gì nhất định phải là Kỷ Lãnh chứ?
Nàng nghĩ nghĩ, lướt qua Liễu Vân Thư, dùng ánh mắt mong mỏi nhìn Kỷ Lãnh.
Hạ Nhất Y cố gắng làm cho thanh âm của mình nghe vừa có thành ý lại có sức thuyết phục: " Nếu quả thật muốn học kiếm, cũng không cần chưởng môn tự mình dạy ta, ta tùy tiện tìm người đi theo luyện là được.
Chưởng môn bận rộn như vậy, lãng phí thời gian ở trên người ta, ta thật sự cảm thấy lương tâm bất an. "
Không chỉ là vấn đề về lương tâm, mà nàng còn cảm thấy phi thường chán ghét!
Vừa nghĩ tới người này đã từng dạy Hạ Mộng Oánh, hiện tại lại đến dạy nàng, nàng liền cả người không được tự nhiên!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro