Kịch Bản: Gia S...
Nhất Kiện Sam
2024-08-07 22:39:05
"A, thầy không được...” Hứa Mạt Mạt phản kháng động tác của người đàn ông, đáng tiếc sức lực nam nữ chênh lệch, cô chỉ đành tuân theo lời đối phương. Bàn tay Phó Tự Phàm di chuyển trên hạt đậu nhỏ theo một vòng tròn, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng mân mê hạt đậu nhỏ bé như thể đang vuốt ve viên đá quý.
Gò má cô gái ửng hồng trước khoái cảm tràn lan giữa hai chân, đuôi mắt ẩn chứa vẻ quyến rũ chết người. Mặc dù khán giả trong buổi livestream không nhìn thấy nửa người dưới nhưng chỉ riêng phía trên của hai người thôi cũng đủ khiến bọn họ suy nghĩ vẩn vơ.
Lúc khoái cảm xông lên đỉnh đầu khiến đầu óc Hứa Mạt Mạt mơ màng choáng váng, Phó Tự Phàm hung ác đè lên âm vật thiếu nữ, nói: “Tập trung."
"Ưm...." Cô biết nếu bản thân cứ tiếp tục bị phân tâm, hành động của người đàn ông phía sau sẽ càng thêm quá đáng. Vì thế, cô chỉ có thể dùng ngón tay mềm mại siết chặt cây bút, viết bài một cách cực nhọc. Khi viết được một nửa, cô cảm nhận được đầu ngón tay Phó Tự Phàm chen vào huyệt nhỏ, cô sợ hãi nắm chặt tay đối phương. Ai ngờ được, người đàn ông chỉ thúc giục cô gái tiếp tục làm bài tập, ngón tay không chút do dự tiến vào hành lang chật hẹp, vì có dâm thủy bôi trơn nên ngón tay dễ dàng cắm vào huyệt nhỏ.
"Khi nào em viết xong thì tôi sẽ ngừng lại, được không?"
Nghe theo Phó Tự Phàm, Hứa Mạt Mạt bắt đầu viết tiếp nhưng đề bài này thật sự rất phức tạp, Phó Tự Phàm nói hồi lâu mà cô vẫn chưa giải xong, người đàn ông thuận thế cắm thêm ngón tay thứ hai, Hứa Mạt Mạt cảm thấy nơi riêng tư của mình bị người đàn ông chơi đùa một cách tàn nhẫn.
Đến khi gian nan giải xong câu hỏi này, Hứa Mạt Mạt lại nghe Phó Tự Phàm nói: “Đề này còn một cách giải khác, tương đối đơn giản.” Sau đó, ngón tay thứ ba của anh ấy cắm vào huyệt, nơi riêng tư nhất của cô gái liền được lấp đầy bởi người đàn ông.
"Thầy ơi, không được đâu, huyệt nhỏ của em không chịu được..." Hứa Mạt Mạt bị cảm giác căng đầy bên dưới dọa sợ, khóc lóc van nài.
Người đàn ông cũng không khuyên cô, chỉ liên tục ra ra vào vào hoa huyệt, bàn tay còn lại nắm tay Hứa Mạt Mạt để dạy cô làm bài. Rốt cụộc cũng hoàn thành đề này, anh ấy tuân thủ lời hứa rời khỏi hoa huyệt cô. Hứa Mạt Mạt còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì chợt nghe Phó Tự Phàm nói: "Được rồi, kế tiếp tôi muốn sử dụng biện pháp cuối cùng, mong bạn học Hứa đừng phản kháng.”
Hứa Mạt Mạt nhìn thấy Phó Tự Phàm kéo khóa kéo xuống phóng thích dục vọng của mình ra, đặt gậy thịt ngay trước miệng huyệt, Hứa Mạt Mạt khóc lóc nài nỉ: "Hức... Thầy Phó... Em sẽ học tập chăm chỉ, thầy đừng trừng phạt em..."
Phó Tự Phàm dịu dàng vén sợi tóc rơi ra sau tai Hứa Mạt Mạt, giọng điệu ôn hòa nhưng lời nói lại rất vô tình: "Không được đâu, nếu lần nào cũng bỏ qua cho em thì em sẽ không nghe lời. Không sao cả, chỉ cần em làm bài đúng thì thầy sẽ đối xử với hoa huyệt xử nữ của em thật cẩn thận.”
Sau đó, Phó Tự Phàm siết lấy eo thiếu nữ, nâng cô lên, quy đầu kẹt trước miệng huyệt. Theo động tác tay của người đàn ông, gậy thịt dần dần len lỏi vào hoa huyệt của Hứa Mạt Mạt cho đến khi nơi riêng tư của hai người kết hợp chặt chẽ.
"Hu hu... Thầy... Không muốn, em rất đau..." Hứa Mạt Mạt vẫn không ngừng xin tha.
"Cô bé ngoan đừng sợ nhé, tiếp tục làm bài nào! Nếu làm không được, tôi sẽ trừng phạt em.” Lúc nói lời này, Phó Tự Phàm bắt đầu đẩy gậy thịt chậm rãi di chuyển trong huyệt nhỏ vừa mới được khai phá, hệt như muốn cẩn thận thăm dò mọi bộ phận trong cơ thể thiếu nữ. Gậy thịt của người đàn ông tách mở ra từng nếp nhăn trong hành lang mà nó vừa đi qua, cố hết sức khai mở hành lang chật chội vô hạn.
Hoảng sợ trước lời nói của người đàn ông, Hứa Mạt Mạt chỉ có thể vừa rên rỉ vừa làm bài tập, người đàn ông tỉ mỉ giảng bài bên tai cô, mỗi khi nói đến chỗ trọng điểm, anh ấy sẽ dùng gậy thịt đâm mạnh bên trong.
Gò má cô gái ửng hồng trước khoái cảm tràn lan giữa hai chân, đuôi mắt ẩn chứa vẻ quyến rũ chết người. Mặc dù khán giả trong buổi livestream không nhìn thấy nửa người dưới nhưng chỉ riêng phía trên của hai người thôi cũng đủ khiến bọn họ suy nghĩ vẩn vơ.
Lúc khoái cảm xông lên đỉnh đầu khiến đầu óc Hứa Mạt Mạt mơ màng choáng váng, Phó Tự Phàm hung ác đè lên âm vật thiếu nữ, nói: “Tập trung."
"Ưm...." Cô biết nếu bản thân cứ tiếp tục bị phân tâm, hành động của người đàn ông phía sau sẽ càng thêm quá đáng. Vì thế, cô chỉ có thể dùng ngón tay mềm mại siết chặt cây bút, viết bài một cách cực nhọc. Khi viết được một nửa, cô cảm nhận được đầu ngón tay Phó Tự Phàm chen vào huyệt nhỏ, cô sợ hãi nắm chặt tay đối phương. Ai ngờ được, người đàn ông chỉ thúc giục cô gái tiếp tục làm bài tập, ngón tay không chút do dự tiến vào hành lang chật hẹp, vì có dâm thủy bôi trơn nên ngón tay dễ dàng cắm vào huyệt nhỏ.
"Khi nào em viết xong thì tôi sẽ ngừng lại, được không?"
Nghe theo Phó Tự Phàm, Hứa Mạt Mạt bắt đầu viết tiếp nhưng đề bài này thật sự rất phức tạp, Phó Tự Phàm nói hồi lâu mà cô vẫn chưa giải xong, người đàn ông thuận thế cắm thêm ngón tay thứ hai, Hứa Mạt Mạt cảm thấy nơi riêng tư của mình bị người đàn ông chơi đùa một cách tàn nhẫn.
Đến khi gian nan giải xong câu hỏi này, Hứa Mạt Mạt lại nghe Phó Tự Phàm nói: “Đề này còn một cách giải khác, tương đối đơn giản.” Sau đó, ngón tay thứ ba của anh ấy cắm vào huyệt, nơi riêng tư nhất của cô gái liền được lấp đầy bởi người đàn ông.
"Thầy ơi, không được đâu, huyệt nhỏ của em không chịu được..." Hứa Mạt Mạt bị cảm giác căng đầy bên dưới dọa sợ, khóc lóc van nài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người đàn ông cũng không khuyên cô, chỉ liên tục ra ra vào vào hoa huyệt, bàn tay còn lại nắm tay Hứa Mạt Mạt để dạy cô làm bài. Rốt cụộc cũng hoàn thành đề này, anh ấy tuân thủ lời hứa rời khỏi hoa huyệt cô. Hứa Mạt Mạt còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì chợt nghe Phó Tự Phàm nói: "Được rồi, kế tiếp tôi muốn sử dụng biện pháp cuối cùng, mong bạn học Hứa đừng phản kháng.”
Hứa Mạt Mạt nhìn thấy Phó Tự Phàm kéo khóa kéo xuống phóng thích dục vọng của mình ra, đặt gậy thịt ngay trước miệng huyệt, Hứa Mạt Mạt khóc lóc nài nỉ: "Hức... Thầy Phó... Em sẽ học tập chăm chỉ, thầy đừng trừng phạt em..."
Phó Tự Phàm dịu dàng vén sợi tóc rơi ra sau tai Hứa Mạt Mạt, giọng điệu ôn hòa nhưng lời nói lại rất vô tình: "Không được đâu, nếu lần nào cũng bỏ qua cho em thì em sẽ không nghe lời. Không sao cả, chỉ cần em làm bài đúng thì thầy sẽ đối xử với hoa huyệt xử nữ của em thật cẩn thận.”
Sau đó, Phó Tự Phàm siết lấy eo thiếu nữ, nâng cô lên, quy đầu kẹt trước miệng huyệt. Theo động tác tay của người đàn ông, gậy thịt dần dần len lỏi vào hoa huyệt của Hứa Mạt Mạt cho đến khi nơi riêng tư của hai người kết hợp chặt chẽ.
"Hu hu... Thầy... Không muốn, em rất đau..." Hứa Mạt Mạt vẫn không ngừng xin tha.
"Cô bé ngoan đừng sợ nhé, tiếp tục làm bài nào! Nếu làm không được, tôi sẽ trừng phạt em.” Lúc nói lời này, Phó Tự Phàm bắt đầu đẩy gậy thịt chậm rãi di chuyển trong huyệt nhỏ vừa mới được khai phá, hệt như muốn cẩn thận thăm dò mọi bộ phận trong cơ thể thiếu nữ. Gậy thịt của người đàn ông tách mở ra từng nếp nhăn trong hành lang mà nó vừa đi qua, cố hết sức khai mở hành lang chật chội vô hạn.
Hoảng sợ trước lời nói của người đàn ông, Hứa Mạt Mạt chỉ có thể vừa rên rỉ vừa làm bài tập, người đàn ông tỉ mỉ giảng bài bên tai cô, mỗi khi nói đến chỗ trọng điểm, anh ấy sẽ dùng gậy thịt đâm mạnh bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro