Thăm Hỏi 2
Nhất Kiện Sam
2024-08-07 22:39:05
Trước đó Lâm Khải Thanh cũng đã hỏi Hứa Mạt Mạt xem cô không ăn được món nào. Tất cả những món ăn trên bàn đều là những món cô thích ăn, khi cô giơ đũa gắp miếng thịt hầm cho vào miệng, trong nháy mắt lập tức bị vị ngon trong khoang miệng chinh phục. Vẻ mặt của cô gái hài lòng, Lâm Khải Thanh gắp bong bóng cá bỏ vào bát của Hứa Mạt Mạt, Hứa Mạt Mạt cũng đáp lại nhanh chóng múc cho Lâm Khải Thanh một chén canh.
Trong bữa ăn, Lâm Khải Thanh hỏi Hứa Mạt Mạt tại sao lại nhận lời tham gia chương trình tạp kỹ này.
"Ừm, em cũng không còn cách nào khác, nếu không nhận lời tham gia chương trình tạp kỹ này, em cũng chỉ có thể ăn bánh mì mà thôi." Hứa Mạt Mạt nói đùa.
"Dựa vào điều kiện về ngoại hình của em không cần phải làm như vậy, nếu như muốn tham gia diễn xuất, ít nhất cũng có thể nhận được một vài vai phụ."Lâm Khải Thanh có chút khó hiểu.
"Không có cách nào khác, trước đây em có tham gia một nhóm nhạc nữ, năng lực của bản thân quá kém, có rất nhiều anti fan, cho nên không có tổ phim nào chấp nhận cho em tham gia." Đối với chuyện này, Hứa Mạt Mạt cũng bởi vì bất đắc dĩ.
“Ừm, sau này có cơ hội anh sẽ giới thiệu cho em.” Lâm Khải Thanh hứa hẹn, với thân phận của anh ấy để cho Hứa Mạt Mạt có được một vai phụ trong đoàn phim là một chuyện rất dễ dàng.
"Anh Khải Thanh, từ giờ anh sẽ là anh trai thực sự của em." Hứa Mạt Mạt chỉ hận không thể lập tức dùng thân báo đáp.
"Được rồi, nếu thật sự muốn cảm ơn anh, vậy thì phải ăn uống cẩn thận, cố gắng có chút da chút thịt, nếu không lần sau hợp tác anh lại phải ôm một bộ xương mất.” Mặc dù Hứa Mạt Mạt rất gầy nhưng thân thể cân đối, chỗ nào có thịt thì sẽ có thịt, khi ôm cô cảm xúc rất tốt.
“Đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Hứa Mạt Mạt hài hước chào kiểu quân đội, cô thật sự ăn rất nhiều, chủ yếu là vì bữa ăn quá hợp khẩu vị của cô, ăn xong cô nằm dài trên bàn. Nhìn thấy thành quả mỹ mãn từ việc cho ăn của mình, Lâm Khải Thanh hài lòng gật đầu.
Sau khi đơn giản thu dọn bát đĩa, Lâm Khải Thanh đưa Hứa Mạt Mạt đến phòng chiếu phim, khi vào trong, Hứa Mạt Mạt nằm dài trên ghế sô pha trong phòng như thể không xương, sau khi Lâm Khải Thanh đi vào cô lại tới gần anh ấy một chút.
Ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ người bên cạnh, Lâm Khải Thanh cũng theo bản năng tiến lại gần đối phương hơn, cho tới khi cánh tay của hai người chạm vào nhau mới dừng lại.
Trước khi tập đầu tiên của chương trình tạp kỹ bắt đầu phát, Lâm Khải Thanh đã tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại nguồn sáng của màn hình chiếu.
Chương trình tạp kỹ bắt đầu với màn giới thiệu bản thân của các khách mời, màn hình đang phát, Lâm Khải Thanh nghe thấy Hứa Mạt Mạt bên cạnh lẩm bẩm: "Anh Khải Thanh lúc đầu lạnh lùng quá."
Lâm Khải Thanh dở khóc dở cười vòng tay qua vai cô gái, Hứa Mạt Mạt cũng thuận theo động tác của người đàn ông, dựa vào cánh tay của Lâm Khải Thanh.
Tiếp theo chương trình tạp kỹ chiếu tới buổi hẹn hò của Cảnh Ngư và Tống Hành, trai đẹp gái xinh, hình ảnh rất bắt mắt, Cảnh Ngư năm nay hai mươi tuổi, Tống Hành hai mươi ba tuổi già. Cả hai đều còn trẻ, tràn đầy sức sống. Buổi hẹn hò của họ khá giống sinh viên, fan của cả hai người vô cùng hưng phấn điên cuồng bình luận trên màn hình, nhiều người qua đường không biết chương trình tạp kỹ này cũng đến xem.
Cuối cùng hình ảnh dừng lại trước cảnh hai người tay trong tay đi dạo trên bờ biển, ánh hoàng hôn màu cam nghiêng nghiêng chiếu lên trên người họ, khung cảnh lúc này đẹp như tranh vẽ.
Nhóm thứ hai là Phó Tự Phàm và Hàn Lâu, kịch bản của hai người là một buổi xem mắt, ban đầu tổ chương trình cũng đã tạo cho bọn họ một ít xung đột nhỏ, khi hai người họ ở chung có một chút mùi thuốc súng nhưng đồng thời cũng có sự hấp dẫn của những người trưởng thành.
"Này, cảnh chị Hàn kéo cà vạt của thầy Phó thật đẹp trai. Em là phụ nữ cũng bị chị Hàn hấp dẫn rồi." Hứa Mạt Mạt kích động nắm lấy cánh tay của Lâm Khải Thanh, bộ ngực mềm mại của cô vô thức cọ vào cánh tay của người đàn ông.
Bị chạm vào như vậy khiến anh ấy có chút mất tập trung, để ngăn bản thân suy nghĩ lung tung, tay kia của Lâm Khải Thanh đang khoác trên vai cô dùng sức một chút kéo đối phương vào trong lòng, giữ cho hai người duy trì một khoảng cách vô cùng thân thiết đồng thời cũng sẽ không vô tình đụng chạm tới nơi riêng tư của đối phương.
Trong bữa ăn, Lâm Khải Thanh hỏi Hứa Mạt Mạt tại sao lại nhận lời tham gia chương trình tạp kỹ này.
"Ừm, em cũng không còn cách nào khác, nếu không nhận lời tham gia chương trình tạp kỹ này, em cũng chỉ có thể ăn bánh mì mà thôi." Hứa Mạt Mạt nói đùa.
"Dựa vào điều kiện về ngoại hình của em không cần phải làm như vậy, nếu như muốn tham gia diễn xuất, ít nhất cũng có thể nhận được một vài vai phụ."Lâm Khải Thanh có chút khó hiểu.
"Không có cách nào khác, trước đây em có tham gia một nhóm nhạc nữ, năng lực của bản thân quá kém, có rất nhiều anti fan, cho nên không có tổ phim nào chấp nhận cho em tham gia." Đối với chuyện này, Hứa Mạt Mạt cũng bởi vì bất đắc dĩ.
“Ừm, sau này có cơ hội anh sẽ giới thiệu cho em.” Lâm Khải Thanh hứa hẹn, với thân phận của anh ấy để cho Hứa Mạt Mạt có được một vai phụ trong đoàn phim là một chuyện rất dễ dàng.
"Anh Khải Thanh, từ giờ anh sẽ là anh trai thực sự của em." Hứa Mạt Mạt chỉ hận không thể lập tức dùng thân báo đáp.
"Được rồi, nếu thật sự muốn cảm ơn anh, vậy thì phải ăn uống cẩn thận, cố gắng có chút da chút thịt, nếu không lần sau hợp tác anh lại phải ôm một bộ xương mất.” Mặc dù Hứa Mạt Mạt rất gầy nhưng thân thể cân đối, chỗ nào có thịt thì sẽ có thịt, khi ôm cô cảm xúc rất tốt.
“Đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Hứa Mạt Mạt hài hước chào kiểu quân đội, cô thật sự ăn rất nhiều, chủ yếu là vì bữa ăn quá hợp khẩu vị của cô, ăn xong cô nằm dài trên bàn. Nhìn thấy thành quả mỹ mãn từ việc cho ăn của mình, Lâm Khải Thanh hài lòng gật đầu.
Sau khi đơn giản thu dọn bát đĩa, Lâm Khải Thanh đưa Hứa Mạt Mạt đến phòng chiếu phim, khi vào trong, Hứa Mạt Mạt nằm dài trên ghế sô pha trong phòng như thể không xương, sau khi Lâm Khải Thanh đi vào cô lại tới gần anh ấy một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ người bên cạnh, Lâm Khải Thanh cũng theo bản năng tiến lại gần đối phương hơn, cho tới khi cánh tay của hai người chạm vào nhau mới dừng lại.
Trước khi tập đầu tiên của chương trình tạp kỹ bắt đầu phát, Lâm Khải Thanh đã tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại nguồn sáng của màn hình chiếu.
Chương trình tạp kỹ bắt đầu với màn giới thiệu bản thân của các khách mời, màn hình đang phát, Lâm Khải Thanh nghe thấy Hứa Mạt Mạt bên cạnh lẩm bẩm: "Anh Khải Thanh lúc đầu lạnh lùng quá."
Lâm Khải Thanh dở khóc dở cười vòng tay qua vai cô gái, Hứa Mạt Mạt cũng thuận theo động tác của người đàn ông, dựa vào cánh tay của Lâm Khải Thanh.
Tiếp theo chương trình tạp kỹ chiếu tới buổi hẹn hò của Cảnh Ngư và Tống Hành, trai đẹp gái xinh, hình ảnh rất bắt mắt, Cảnh Ngư năm nay hai mươi tuổi, Tống Hành hai mươi ba tuổi già. Cả hai đều còn trẻ, tràn đầy sức sống. Buổi hẹn hò của họ khá giống sinh viên, fan của cả hai người vô cùng hưng phấn điên cuồng bình luận trên màn hình, nhiều người qua đường không biết chương trình tạp kỹ này cũng đến xem.
Cuối cùng hình ảnh dừng lại trước cảnh hai người tay trong tay đi dạo trên bờ biển, ánh hoàng hôn màu cam nghiêng nghiêng chiếu lên trên người họ, khung cảnh lúc này đẹp như tranh vẽ.
Nhóm thứ hai là Phó Tự Phàm và Hàn Lâu, kịch bản của hai người là một buổi xem mắt, ban đầu tổ chương trình cũng đã tạo cho bọn họ một ít xung đột nhỏ, khi hai người họ ở chung có một chút mùi thuốc súng nhưng đồng thời cũng có sự hấp dẫn của những người trưởng thành.
"Này, cảnh chị Hàn kéo cà vạt của thầy Phó thật đẹp trai. Em là phụ nữ cũng bị chị Hàn hấp dẫn rồi." Hứa Mạt Mạt kích động nắm lấy cánh tay của Lâm Khải Thanh, bộ ngực mềm mại của cô vô thức cọ vào cánh tay của người đàn ông.
Bị chạm vào như vậy khiến anh ấy có chút mất tập trung, để ngăn bản thân suy nghĩ lung tung, tay kia của Lâm Khải Thanh đang khoác trên vai cô dùng sức một chút kéo đối phương vào trong lòng, giữ cho hai người duy trì một khoảng cách vô cùng thân thiết đồng thời cũng sẽ không vô tình đụng chạm tới nơi riêng tư của đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro