Sau Khi Tiến Vào Trò Chơi Tính Ái Với Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 5
2024-11-10 04:24:08
Chuyện khiến cho Giang Triệt cảm thấy càng không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra. Nút rời khỏi trên giao diện cơ bản của hệ thống cũng đã biến mất.
Giang Triệt cảm thấy hơi hoảng sợ một chút, từ trước tới giờ chưa từng xảy ra loại chuyện như thế này! Cậu vội vàng quay đầu nhìn về phía Bùi Vũ thì phát hiện đôi lông mày của Bùi Vũ càng nhăn lại sâu hơn.
Dự cảm chẳng lành ở trong lòng cậu càng ngày càng lớn dần lên.
“Của tôi không có nút cưỡng chế rời khỏi... Làm sao bây giờ?” Mặc dù không quá muốn xin sự giúp đỡ từ phía Bùi Vũ nhưng mà Giang Triệt thật sự không còn cách nào khác nữa.
Dường như Bùi Vũ đang xác minh điều gì đó nên hắn không có lên tiếng. Trong lúc nhất thời, căn phòng rơi vào sự im lặng khó chịu. Hai nam sinh ăn mặc một thân trang bị hoàn mỹ tinh xảo đứng ở trong một căn phòng nhỏ hẹp màu hồng nhạt với vẻ mặt nghiêm trọng, hình ảnh này có phần tương phản gây cảm giác buồn cười.
“Thật ra tôi vốn đang nghĩ là, nếu thật sự không làm gì được thì chúng ta có thể chờ đến khi có người ở trong hiện thực cưỡng chế tắt thiết bị thực tế ảo của mình là có thể thoát ra ngoài.” Không lâu sau đó, Bùi Vũ mở miệng phá vỡ sự im lặng.
Nghe thấy lời này của Bùi Vũ, trước mắt Giang Triệt sáng ngời. Hiện nay game thực tế ảo rất phát triển, chỉ cần đeo một cái thiết bị thực tế ảo lên trên cổ tay là có thể trực tiếp tiến vào trò chơi.
Chiều nay Giang Triệt không có tiết học nên cậu ở trong ký túc xá chơi trò chơi, mặc dù mấy người bạn cùng phòng của cậu đều có việc đi ra ngoài nhưng mà chắc chắn buổi tối họ sẽ trở về, đến lúc đó khi đã phát hiện cậu bất thường thì họ sẽ giúp cậu cưỡng chế rời khỏi trò chơi.
Chỉ cần ở trong hiện thực có người nhấn xuống nút cưỡng chế rời khỏi nằm trên thiết bị thực tế ảo thì người ở trong trò chơi sẽ trực tiếp thoát ra khỏi trò chơi. Đây cũng là phương pháp cưỡng chế rời khỏi được công ty game thiết lập nhằm mục đích phòng ngừa tình trạng nghiện game hoặc bên ngoài xảy ra chuyện gì đó mất kiểm soát.
“Nhưng mà tôi cũng phát hiện một chuyện.” Trong lời nói của Bùi Vũ không hề có cảm giác nhẹ nhàng hơn chút nào, đôi lông mày cũng chưa từng thả lỏng ra: “Kể từ lúc chúng ta tiến vào cái phó bản này, thời gian không hề thay đổi.”
Giang Triệt cảm thấy hơi hoảng sợ một chút, từ trước tới giờ chưa từng xảy ra loại chuyện như thế này! Cậu vội vàng quay đầu nhìn về phía Bùi Vũ thì phát hiện đôi lông mày của Bùi Vũ càng nhăn lại sâu hơn.
Dự cảm chẳng lành ở trong lòng cậu càng ngày càng lớn dần lên.
“Của tôi không có nút cưỡng chế rời khỏi... Làm sao bây giờ?” Mặc dù không quá muốn xin sự giúp đỡ từ phía Bùi Vũ nhưng mà Giang Triệt thật sự không còn cách nào khác nữa.
Dường như Bùi Vũ đang xác minh điều gì đó nên hắn không có lên tiếng. Trong lúc nhất thời, căn phòng rơi vào sự im lặng khó chịu. Hai nam sinh ăn mặc một thân trang bị hoàn mỹ tinh xảo đứng ở trong một căn phòng nhỏ hẹp màu hồng nhạt với vẻ mặt nghiêm trọng, hình ảnh này có phần tương phản gây cảm giác buồn cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thật ra tôi vốn đang nghĩ là, nếu thật sự không làm gì được thì chúng ta có thể chờ đến khi có người ở trong hiện thực cưỡng chế tắt thiết bị thực tế ảo của mình là có thể thoát ra ngoài.” Không lâu sau đó, Bùi Vũ mở miệng phá vỡ sự im lặng.
Nghe thấy lời này của Bùi Vũ, trước mắt Giang Triệt sáng ngời. Hiện nay game thực tế ảo rất phát triển, chỉ cần đeo một cái thiết bị thực tế ảo lên trên cổ tay là có thể trực tiếp tiến vào trò chơi.
Chiều nay Giang Triệt không có tiết học nên cậu ở trong ký túc xá chơi trò chơi, mặc dù mấy người bạn cùng phòng của cậu đều có việc đi ra ngoài nhưng mà chắc chắn buổi tối họ sẽ trở về, đến lúc đó khi đã phát hiện cậu bất thường thì họ sẽ giúp cậu cưỡng chế rời khỏi trò chơi.
Chỉ cần ở trong hiện thực có người nhấn xuống nút cưỡng chế rời khỏi nằm trên thiết bị thực tế ảo thì người ở trong trò chơi sẽ trực tiếp thoát ra khỏi trò chơi. Đây cũng là phương pháp cưỡng chế rời khỏi được công ty game thiết lập nhằm mục đích phòng ngừa tình trạng nghiện game hoặc bên ngoài xảy ra chuyện gì đó mất kiểm soát.
“Nhưng mà tôi cũng phát hiện một chuyện.” Trong lời nói của Bùi Vũ không hề có cảm giác nhẹ nhàng hơn chút nào, đôi lông mày cũng chưa từng thả lỏng ra: “Kể từ lúc chúng ta tiến vào cái phó bản này, thời gian không hề thay đổi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro