Tn60 Sau Khi Tra Nam Bị Người Khác Cướp, Tôi Thăng Tiến Vượt Bậc Trong Đại Viện Quân Khu
Đối Mặt Với Sức...
Lâm Giác Giác
2024-11-07 22:57:35
Tô Anh không nói gì, tiếp tục nhìn anh, chủ nhiệm đã gặp nhiều trường hợp như vậy, cười nói: "Đồng chí Giải phóng quân vẫn nên thử một chút đi, vừa rồi tôi nghe nhân viên của chúng tôi nói đơn vị các anh ở Tây Bắc, nếu không vừa thì không đổi được."
Tạ Tinh không quan tâm lời của chủ nhiệm, nhưng ánh mắt của Tô Anh làm anh cảm thấy áp lực, nhận lấy áo khoác mặc thử, quả nhiên hơi nhỏ.
Tạ Tinh cao lớn, ít nhất cũng 1m83, dáng người điển hình là mặc quần áo trông gầy, cởi quần áo ra thì có cơ bắp, thêm nữa là vai rộng, mua quần áo chỉ có thể mua lớn hơn, nếu không phần vai và bắp tay sẽ bị bó buộc.
Chủ nhiệm lại lấy ra một chiếc cỡ lớn, Tạ Tinh mặc vào mới vừa, chủ nhiệm liên tục gật đầu: "Đồng chí Giải phóng quân thật là tuấn tú, dáng người cao lớn, mặc áo khoác dài kiểu này thật đẹp."
"Cảm ơn chủ nhiệm, chúng tôi lấy cái này, có màu xanh đen không, nếu có thì lấy thêm một cái màu xanh đen nữa."
Tô Anh cười nói.
"Có, tôi đi lấy cho anh chị ngay."
Lúc ra khỏi kho, Tạ Tinh bất lực nhìn hai tay mình, hai tay đã xách đầy đồ.
Đây là lần đầu tiên Tạ Tinh đối mặt với sức mua khủng khiếp của Tô Anh.
Sau khi ra khỏi cửa hàng bách hóa, hai người đi thẳng đến nhà hàng quốc doanh số 1, Tô Anh nói nhỏ: "Lịch sử của nhà hàng này ít nhất cũng phải năm sáu mươi năm rồi, món ăn địa phương ở đây làm ngon nhất."
Nói xong liền gọi mấy món nổi tiếng, trong lúc chờ đồ ăn, Tạ Tinh lấy một cuốn sổ tiết kiệm từ trong túi ra đưa cho Tô Anh.
Tô Anh ngạc nhiên một giây, rồi bình tĩnh nhận lấy, mở sổ tiết kiệm ra, bên trong còn có rất nhiều phiếu.
Tô Anh nhìn và không khỏi mừng rỡ trong lòng, cô có tiền, nhưng phiếu được phân phối theo đầu người, rất nhiều lúc có tiền nhưng không có phiếu, cũng không mua được thứ mình muốn.
Điều làm cô vui hơn nữa là việc Tạ Tinh chủ động giao nộp tiền tiết kiệm.
Độ hảo cảm +1
"Sao nhiều thế này?" Tô Anh nhìn độ dày của phiếu và số dư trên sổ tiết kiệm kinh ngạc nói.
Số tiền này đối với cô không phải là số tiền lớn, nhưng đối với các gia đình bình thường thì đã là một số tiền rất lớn rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt hơi kinh ngạc của cô gái nhỏ, trong lòng Tạ Tinh có chút sảng khoái, thành thật khai báo: "Năm ngoái anh được thăng lên cấp doanh, trước đây trợ cấp một tháng năm mươi tám đồng rưỡi, bây giờ một tháng tám mươi ba đồng hai, lại còn có thêm trợ cấp khi thực hiện nhiệm vụ. Bình thường anh không có chỗ dùng tiền, nên tích cóp lại.
Tạ Tinh không quan tâm lời của chủ nhiệm, nhưng ánh mắt của Tô Anh làm anh cảm thấy áp lực, nhận lấy áo khoác mặc thử, quả nhiên hơi nhỏ.
Tạ Tinh cao lớn, ít nhất cũng 1m83, dáng người điển hình là mặc quần áo trông gầy, cởi quần áo ra thì có cơ bắp, thêm nữa là vai rộng, mua quần áo chỉ có thể mua lớn hơn, nếu không phần vai và bắp tay sẽ bị bó buộc.
Chủ nhiệm lại lấy ra một chiếc cỡ lớn, Tạ Tinh mặc vào mới vừa, chủ nhiệm liên tục gật đầu: "Đồng chí Giải phóng quân thật là tuấn tú, dáng người cao lớn, mặc áo khoác dài kiểu này thật đẹp."
"Cảm ơn chủ nhiệm, chúng tôi lấy cái này, có màu xanh đen không, nếu có thì lấy thêm một cái màu xanh đen nữa."
Tô Anh cười nói.
"Có, tôi đi lấy cho anh chị ngay."
Lúc ra khỏi kho, Tạ Tinh bất lực nhìn hai tay mình, hai tay đã xách đầy đồ.
Đây là lần đầu tiên Tạ Tinh đối mặt với sức mua khủng khiếp của Tô Anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi ra khỏi cửa hàng bách hóa, hai người đi thẳng đến nhà hàng quốc doanh số 1, Tô Anh nói nhỏ: "Lịch sử của nhà hàng này ít nhất cũng phải năm sáu mươi năm rồi, món ăn địa phương ở đây làm ngon nhất."
Nói xong liền gọi mấy món nổi tiếng, trong lúc chờ đồ ăn, Tạ Tinh lấy một cuốn sổ tiết kiệm từ trong túi ra đưa cho Tô Anh.
Tô Anh ngạc nhiên một giây, rồi bình tĩnh nhận lấy, mở sổ tiết kiệm ra, bên trong còn có rất nhiều phiếu.
Tô Anh nhìn và không khỏi mừng rỡ trong lòng, cô có tiền, nhưng phiếu được phân phối theo đầu người, rất nhiều lúc có tiền nhưng không có phiếu, cũng không mua được thứ mình muốn.
Điều làm cô vui hơn nữa là việc Tạ Tinh chủ động giao nộp tiền tiết kiệm.
Độ hảo cảm +1
"Sao nhiều thế này?" Tô Anh nhìn độ dày của phiếu và số dư trên sổ tiết kiệm kinh ngạc nói.
Số tiền này đối với cô không phải là số tiền lớn, nhưng đối với các gia đình bình thường thì đã là một số tiền rất lớn rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt hơi kinh ngạc của cô gái nhỏ, trong lòng Tạ Tinh có chút sảng khoái, thành thật khai báo: "Năm ngoái anh được thăng lên cấp doanh, trước đây trợ cấp một tháng năm mươi tám đồng rưỡi, bây giờ một tháng tám mươi ba đồng hai, lại còn có thêm trợ cấp khi thực hiện nhiệm vụ. Bình thường anh không có chỗ dùng tiền, nên tích cóp lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro