Sau Khi Trở Thành Bàn Tay Vàng Của Nam Chủ Long Ngạo Thiên
Nguyên Tác
2024-10-25 22:57:54
Mẫu thân của hắn là linh thú bạch long, mang huyết mạch cao quý, vô cùng cường hãn. Linh thú khi tu luyện đến một cảnh giới nhất định thì có thể hóa hình người. Phụ thân của hắn, một nam nhân trước cả Tường Cơ tu luyện đến độ sắp thành thần, đáng tiếc đã ngã xuống trong lúc độ kiếp.
Mẫu thân hắn là linh thú khế ước của phụ thân, một bên chết, một bên khác đi theo. Tiêu Thành không phải là phụ thân của Tiêu Miên, hắn chỉ là cô nhi được mẫu thân Tiêu Miên gửi gắm lúc lâm chung, cùng với một nửa nội đan bạch long. Từ đó, hắn tu luyện và tiến bộ vượt bậc, nhưng để không bị phát hiện bí mật của mình, hắn giả bộ phản bội gia tộc, rời đến thượng tầng đại lục.
Tuy nhiên, bạch long không tiết lộ cho Tiêu Thành biết rằng một nửa nội đan còn lại đang ở trên cổ Tiêu Miên. Trong nguyên tác, Tiêu Miên là nhờ cơ duyên xảo hợp mới hấp thu Tinh Nguyên ở quặng Kim Tinh, khiến cho kinh mạch trong cơ thể hắn được đả thông, huyết mạch Long tộc thức tỉnh, lại thêm thiên phú di truyền từ cha, từ đó trở thành Linh Sư, luyện khí, kiếm sĩ, và ngự thú, tốc độ tu luyện còn mạnh hơn cả Tường Cơ năm đó.
Hỏa Giao, vì sao không làm tổn thương Tiêu Miên mà còn cứu hắn, là bởi vì cảm ứng được trong cơ thể Tiêu Miên có huyết mạch Long tộc, mạnh mẽ hơn nhiều so với huyết mạch giao long. Đây là một sự áp chế từ sâu thẳm linh hồn, khiến Hỏa Giao chỉ có thể cúi đầu tôn sùng.
Suy tư mãi thì trước mắt đã dần sáng, tầm nhìn cũng trở nên rộng mở. Bọn họ từ dòng sông ngầm bơi ra, Tiêu Miên cũng tỉnh dậy, ngơ ngác mở mắt nhìn lên bầu trời. Hắn hồi tưởng lại giây phút hôn mê, không thể tin rằng mình vẫn còn sống.
Hắn tưởng rằng do bản thân hắn không có linh lực mà nuốt Tinh Nguyên, rất có thể sẽ nổ tan xác, nhưng không ngờ hắn không có việc gì, như thể những thương tích trên người chưa từng xảy ra.
Nhìn xung quanh, nhất thời bị dọa sợ hãi: Hắn đang nằm trên lưng Hỏa Giao, trong khi Hỏa Giao chỉ có lộ sống lưng nhô lên khỏi mặt nước.
“Tiền bối? Ngài còn ở đây sao?” Hắn đưa tay sờ sờ ngực, cảm nhận mặt dây vẫn còn ở đó.
“Ta ở đây.” Giang Diên trả lời.
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao chúng ta…” Hắn cảm thấy thật khó tin.
Giang Diên không biết phải tìm lý do thế nào, không thể nói thẳng về chân tướng, vì sợ sẽ phá hủy cốt truyện. Theo nguyên cốt truyện, Tiêu Miên vốn tự chủ động tìm Tinh Nguyên, nhưng bây giờ nàng lại đưa hắn đến, cuối cùng vẫn dẫn đến việc Tiêu Miên thức tỉnh thiên phú. Điều này làm nàng cảm thấy vận mệnh đã được định đoạt, như thể lời nói của nàng không thể thay đổi cốt truyện.
Thế giới này nếu là truyện tu chân, Tiêu Miên là nam chủ, toàn bộ dàn giáo đều do hắn dựng nên. Nếu nàng tùy tiện thay đổi, không biết sẽ có những hậu quả nghiêm trọng gì.
Nghĩ vậy, nàng giả vờ ngu ngơ, mơ hồ đáp: “Không biết, ta vừa mới cũng chịu phải ảnh hưởng, vừa mới tỉnh dậy.”
Tiêu Miên không hỏi nhiều, chỉ sờ đầu Hỏa Giao, có lẽ đây là do hắn nuốt Tinh Nguyên. Hỏa Giao đã ở bên Tinh Nguyên lâu như vậy, thân cận cũng là điều bình thường.
Tuy nhiên, hắn cảm thấy trong cơ thể có điều gì đó không ổn, một luồng năng lượng xa lạ xuất hiện trong đan điền. Hắn thử điều khiển luồng năng lượng này, không ngờ có thể tự do chi phối toàn thân. Một ý niệm bỗng nảy ra trong đầu, hắn kích động nói: “Tiền bối, có phải ta đã đột phá? Hình như ta có linh lực!”
Giang Diên đã sớm biết điều này, vẫn phối hợp nói: “Rất tốt, coi như đánh bậy mà gặp được thiên cơ, để ta xem giúp ngươi, hiện giờ cấp bậc Linh Sư của ngươi là…”
Nàng hơi ngạc nhiên. Quả thực là một tài năng hiếm có, hắn đã lên đến Linh Sư tam cấp.
Điều này có nghĩa là, chỉ cần 16 tuổi là có thể bắt đầu tu luyện, thiên phú tốt thì một hai năm sẽ thành Linh Sư. Sau đó, cứ khoảng nửa năm sẽ thăng một bậc, thiên phú kém thì mười năm mới thăng một bậc cũng không hiếm. Nhưng Tiêu Miên không chỉ có linh lực mà còn trực tiếp nhảy lên mấy cấp bậc, tương đương với hai năm hoang phí thời gian trước đó đều bù lại.
“Linh Sư Tam cấp .”
Tiêu Miên nghe vậy, trong lòng tràn đầy kinh ngạc. Hắn từng mơ ước điều này, giờ đây lại thành hiện thực, nhưng vẫn không thể tin nổi. Hắn nghĩ nếu bây giờ ở trên mặt đất, chắc chắn sẽ lập tức bộc lộ cấp bậc Linh Sư xem có phải thật sự hay không.
Giang Diên thấu hiểu tâm trạng của hắn, nói: “Cái tên Tuyệt Gia đúng không, hắn cũng chỉ vừa mới trở thành Linh Sư thôi, không thể so sánh với ngươi. Lần này trở về Bắc Thành, ngươi có thể ra tay với hắn.”
Chân lý sống của nàng là thờ phụng nhưng không có nghĩa là không báo thù, lúc này cơ hội đã tới, còn phải nhẫn nhịn làm gì?
Tiêu Miên hiển nhiên đồng ý với quan điểm này, gật đầu nói: “Lần này trở về, cần phải thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi Bắc Thành, tất nhiên phải giải quyết mọi thứ.”
CÒn về phần đám người Tiêu gia từ suối nguồn bò lên, trong lòng tức giận không thôi, chỉ trích nhau vì sao không ngăn cản kẻ kia nuốt lấy Tinh Nguyên. Họ còn nhớ lúc đó giao chiến cùng Hỏa Giao, không ai chạy nhanh xuống nước, lại không chú ý xung quanh, để kẻ kia chui vào chỗ trống.
Cuối cùng, Tiêu Chập dùng sức mạnh khống chế tình hình. Hắn chính là người mạnh nhất trong đám này. Thêm vào đó, Dương Hiệt đã giúp Dương gia kết giao với Tiêu gia, nên những gia tộc khác mới miễn cưỡng bỏ qua.
Mẫu thân hắn là linh thú khế ước của phụ thân, một bên chết, một bên khác đi theo. Tiêu Thành không phải là phụ thân của Tiêu Miên, hắn chỉ là cô nhi được mẫu thân Tiêu Miên gửi gắm lúc lâm chung, cùng với một nửa nội đan bạch long. Từ đó, hắn tu luyện và tiến bộ vượt bậc, nhưng để không bị phát hiện bí mật của mình, hắn giả bộ phản bội gia tộc, rời đến thượng tầng đại lục.
Tuy nhiên, bạch long không tiết lộ cho Tiêu Thành biết rằng một nửa nội đan còn lại đang ở trên cổ Tiêu Miên. Trong nguyên tác, Tiêu Miên là nhờ cơ duyên xảo hợp mới hấp thu Tinh Nguyên ở quặng Kim Tinh, khiến cho kinh mạch trong cơ thể hắn được đả thông, huyết mạch Long tộc thức tỉnh, lại thêm thiên phú di truyền từ cha, từ đó trở thành Linh Sư, luyện khí, kiếm sĩ, và ngự thú, tốc độ tu luyện còn mạnh hơn cả Tường Cơ năm đó.
Hỏa Giao, vì sao không làm tổn thương Tiêu Miên mà còn cứu hắn, là bởi vì cảm ứng được trong cơ thể Tiêu Miên có huyết mạch Long tộc, mạnh mẽ hơn nhiều so với huyết mạch giao long. Đây là một sự áp chế từ sâu thẳm linh hồn, khiến Hỏa Giao chỉ có thể cúi đầu tôn sùng.
Suy tư mãi thì trước mắt đã dần sáng, tầm nhìn cũng trở nên rộng mở. Bọn họ từ dòng sông ngầm bơi ra, Tiêu Miên cũng tỉnh dậy, ngơ ngác mở mắt nhìn lên bầu trời. Hắn hồi tưởng lại giây phút hôn mê, không thể tin rằng mình vẫn còn sống.
Hắn tưởng rằng do bản thân hắn không có linh lực mà nuốt Tinh Nguyên, rất có thể sẽ nổ tan xác, nhưng không ngờ hắn không có việc gì, như thể những thương tích trên người chưa từng xảy ra.
Nhìn xung quanh, nhất thời bị dọa sợ hãi: Hắn đang nằm trên lưng Hỏa Giao, trong khi Hỏa Giao chỉ có lộ sống lưng nhô lên khỏi mặt nước.
“Tiền bối? Ngài còn ở đây sao?” Hắn đưa tay sờ sờ ngực, cảm nhận mặt dây vẫn còn ở đó.
“Ta ở đây.” Giang Diên trả lời.
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao chúng ta…” Hắn cảm thấy thật khó tin.
Giang Diên không biết phải tìm lý do thế nào, không thể nói thẳng về chân tướng, vì sợ sẽ phá hủy cốt truyện. Theo nguyên cốt truyện, Tiêu Miên vốn tự chủ động tìm Tinh Nguyên, nhưng bây giờ nàng lại đưa hắn đến, cuối cùng vẫn dẫn đến việc Tiêu Miên thức tỉnh thiên phú. Điều này làm nàng cảm thấy vận mệnh đã được định đoạt, như thể lời nói của nàng không thể thay đổi cốt truyện.
Thế giới này nếu là truyện tu chân, Tiêu Miên là nam chủ, toàn bộ dàn giáo đều do hắn dựng nên. Nếu nàng tùy tiện thay đổi, không biết sẽ có những hậu quả nghiêm trọng gì.
Nghĩ vậy, nàng giả vờ ngu ngơ, mơ hồ đáp: “Không biết, ta vừa mới cũng chịu phải ảnh hưởng, vừa mới tỉnh dậy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Miên không hỏi nhiều, chỉ sờ đầu Hỏa Giao, có lẽ đây là do hắn nuốt Tinh Nguyên. Hỏa Giao đã ở bên Tinh Nguyên lâu như vậy, thân cận cũng là điều bình thường.
Tuy nhiên, hắn cảm thấy trong cơ thể có điều gì đó không ổn, một luồng năng lượng xa lạ xuất hiện trong đan điền. Hắn thử điều khiển luồng năng lượng này, không ngờ có thể tự do chi phối toàn thân. Một ý niệm bỗng nảy ra trong đầu, hắn kích động nói: “Tiền bối, có phải ta đã đột phá? Hình như ta có linh lực!”
Giang Diên đã sớm biết điều này, vẫn phối hợp nói: “Rất tốt, coi như đánh bậy mà gặp được thiên cơ, để ta xem giúp ngươi, hiện giờ cấp bậc Linh Sư của ngươi là…”
Nàng hơi ngạc nhiên. Quả thực là một tài năng hiếm có, hắn đã lên đến Linh Sư tam cấp.
Điều này có nghĩa là, chỉ cần 16 tuổi là có thể bắt đầu tu luyện, thiên phú tốt thì một hai năm sẽ thành Linh Sư. Sau đó, cứ khoảng nửa năm sẽ thăng một bậc, thiên phú kém thì mười năm mới thăng một bậc cũng không hiếm. Nhưng Tiêu Miên không chỉ có linh lực mà còn trực tiếp nhảy lên mấy cấp bậc, tương đương với hai năm hoang phí thời gian trước đó đều bù lại.
“Linh Sư Tam cấp .”
Tiêu Miên nghe vậy, trong lòng tràn đầy kinh ngạc. Hắn từng mơ ước điều này, giờ đây lại thành hiện thực, nhưng vẫn không thể tin nổi. Hắn nghĩ nếu bây giờ ở trên mặt đất, chắc chắn sẽ lập tức bộc lộ cấp bậc Linh Sư xem có phải thật sự hay không.
Giang Diên thấu hiểu tâm trạng của hắn, nói: “Cái tên Tuyệt Gia đúng không, hắn cũng chỉ vừa mới trở thành Linh Sư thôi, không thể so sánh với ngươi. Lần này trở về Bắc Thành, ngươi có thể ra tay với hắn.”
Chân lý sống của nàng là thờ phụng nhưng không có nghĩa là không báo thù, lúc này cơ hội đã tới, còn phải nhẫn nhịn làm gì?
Tiêu Miên hiển nhiên đồng ý với quan điểm này, gật đầu nói: “Lần này trở về, cần phải thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi Bắc Thành, tất nhiên phải giải quyết mọi thứ.”
CÒn về phần đám người Tiêu gia từ suối nguồn bò lên, trong lòng tức giận không thôi, chỉ trích nhau vì sao không ngăn cản kẻ kia nuốt lấy Tinh Nguyên. Họ còn nhớ lúc đó giao chiến cùng Hỏa Giao, không ai chạy nhanh xuống nước, lại không chú ý xung quanh, để kẻ kia chui vào chỗ trống.
Cuối cùng, Tiêu Chập dùng sức mạnh khống chế tình hình. Hắn chính là người mạnh nhất trong đám này. Thêm vào đó, Dương Hiệt đã giúp Dương gia kết giao với Tiêu gia, nên những gia tộc khác mới miễn cưỡng bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro