Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư, Tôi Liền Xuyên Về
Chương 7
Cửu Mộc Du
2024-10-11 23:38:42
Gần đây khu biệt thự này thường có người xảy ra chuyện, nghe nói kẻ gây sự là một con yêu quái, tuy rằng không xảy ra mạng người, nhưng người bị hại đều bị thương khá nghiêm trọng.
Hạ lão trực tiếp bỏ qua cách trang điểm quái dị của cháu gái, kéo tay cô kiểm tra, vẻ mặt quan tâm hỏi: “Cháu không sao chứ?”
Miêu nữ lang lắc đầu, cẩn thận nhìn về phía người đàn ông trung niên một cái, đụng phải sắc mặt âm trầm của ông, liền chột dạ khẽ rụt bả vai.
Một người đàn ông mặc tây trang đen dẫn theo hai bảo an tiến vào, đáy mắt ông ta che kín tơ máu, mồ hôi trên trán cũng không kịp lau, vừa thấy Thi Vưu Vưu liền nhào tới gọi: “Đại sư!”
Người đàn ông mặc tây trang đen là giám đốc quản lý khu biệt thự này do bên chủ đầu tư an bài tới quản lý, họ Lưu.
Bảo an sau khi nghe thấy tiếng kêu của miêu nữ lang, trước tiên liền ấn xuống cảnh báo, người trong phòng điều khiển lập tức điều ra toàn bộ theo dõi bên ngoài khu biệt thự kiểm tra một lượt, rất nhanh liền phát hiện ra một người không rõ lai lịch lảng vảng chung quanh, sau đó chính là thấy được cô làm ra mấy động tác liền khiến yêu quái bị đuổi đi.
Giám đốc Lưu hiện tại chính là đã rơi vào tuyệt vọng có gì cũng phải thử qua một lần, mặc kệ đối phương thoạt nhìn cũng không giống đại sư, dù sao trước cứ thử qua rồi nói tiếp.
“Ngài đây là muốn mời tôi ra tay?” Thi Vưu Vưu nâng tay lên, kéo ra một khoảng cách với người xa lạ này, nói: “Được thôi, nhưng tôi muốn thu phí."
Giám đốc Lưu lập tức cười vui vẻ, lại muốn tiến lên phía trước, thấy ánh mắt không vui của cô, cười mỉa một tiếng lui về phía sau hai bước, nói: “Đương nhiên đương nhiên, chỉ cần đại sư ngài có thể giải quyết, tiền không là vấn đề, không đủ tôi có thể hướng lên trên xin thêm.
“Cái đó cũng không cần rất nhiều tiền, chỉ là một âm hồn cực yếu ớt, tìm ra rồi tiễn đi là xong” Làm nghề này của bọn họ cũng không thể lấy tiền lung tung, người nào lấy giá đó, ra bao nhiêu sức lấy bấy nhiêu tiền, trong lòng có cán cân, nếu không nhân quả tuần hoàn, sẽ thiệt hại đạo hạnh.
Âm hồn chính là quỷ hồn, điểm này giám đốc Lưu nhưng thật ra có thể lý giải, ông ta nhấc tay lau mồ hôi: “Không dối gạt ngài, kỳ thật chúng tôi cũng đã tìm pháp sư tới đuổi quỷ”
Thi Vưu Vưu gật đầu, không chút để ý nói: “Ừ, vị đại sư kia cũng rất lợi hại, chung quanh không thấy được một con quỷ."
Hạ lão trực tiếp bỏ qua cách trang điểm quái dị của cháu gái, kéo tay cô kiểm tra, vẻ mặt quan tâm hỏi: “Cháu không sao chứ?”
Miêu nữ lang lắc đầu, cẩn thận nhìn về phía người đàn ông trung niên một cái, đụng phải sắc mặt âm trầm của ông, liền chột dạ khẽ rụt bả vai.
Một người đàn ông mặc tây trang đen dẫn theo hai bảo an tiến vào, đáy mắt ông ta che kín tơ máu, mồ hôi trên trán cũng không kịp lau, vừa thấy Thi Vưu Vưu liền nhào tới gọi: “Đại sư!”
Người đàn ông mặc tây trang đen là giám đốc quản lý khu biệt thự này do bên chủ đầu tư an bài tới quản lý, họ Lưu.
Bảo an sau khi nghe thấy tiếng kêu của miêu nữ lang, trước tiên liền ấn xuống cảnh báo, người trong phòng điều khiển lập tức điều ra toàn bộ theo dõi bên ngoài khu biệt thự kiểm tra một lượt, rất nhanh liền phát hiện ra một người không rõ lai lịch lảng vảng chung quanh, sau đó chính là thấy được cô làm ra mấy động tác liền khiến yêu quái bị đuổi đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giám đốc Lưu hiện tại chính là đã rơi vào tuyệt vọng có gì cũng phải thử qua một lần, mặc kệ đối phương thoạt nhìn cũng không giống đại sư, dù sao trước cứ thử qua rồi nói tiếp.
“Ngài đây là muốn mời tôi ra tay?” Thi Vưu Vưu nâng tay lên, kéo ra một khoảng cách với người xa lạ này, nói: “Được thôi, nhưng tôi muốn thu phí."
Giám đốc Lưu lập tức cười vui vẻ, lại muốn tiến lên phía trước, thấy ánh mắt không vui của cô, cười mỉa một tiếng lui về phía sau hai bước, nói: “Đương nhiên đương nhiên, chỉ cần đại sư ngài có thể giải quyết, tiền không là vấn đề, không đủ tôi có thể hướng lên trên xin thêm.
“Cái đó cũng không cần rất nhiều tiền, chỉ là một âm hồn cực yếu ớt, tìm ra rồi tiễn đi là xong” Làm nghề này của bọn họ cũng không thể lấy tiền lung tung, người nào lấy giá đó, ra bao nhiêu sức lấy bấy nhiêu tiền, trong lòng có cán cân, nếu không nhân quả tuần hoàn, sẽ thiệt hại đạo hạnh.
Âm hồn chính là quỷ hồn, điểm này giám đốc Lưu nhưng thật ra có thể lý giải, ông ta nhấc tay lau mồ hôi: “Không dối gạt ngài, kỳ thật chúng tôi cũng đã tìm pháp sư tới đuổi quỷ”
Thi Vưu Vưu gật đầu, không chút để ý nói: “Ừ, vị đại sư kia cũng rất lợi hại, chung quanh không thấy được một con quỷ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro