Sau Khi Trọng Sinh Ta Gả Cho Người Cha Hầu Gia Của Chồng Trước
Chương 17
2024-10-24 12:01:52
Nàng nhớ rõ Ma Lục chỉ có một mẫu thân, kiếp trước bởi vì thiếu tiền chữa bệnh làm bệnh tình chậm trễ, sau đó bệnh tình chuyển biến xấu, mẫu thân hắn liền đi.
Ma Lục kinh ngạc mở to hai mắt, tâm thần chấn động, quỳ trên mặt đất thành thành thật thật dập đầu với Khương Thanh Dao: "Đa tạ Thanh Dao tiểu thư!"
Khương Thanh Dao bảo hắn đứng lên, phân phó hắn đi làm một việc.
"Tiểu thư đối với Ma Lục thật tốt." Chi Đào có chút ghen ghét, rõ ràng nàng ấy mới là người luôn ở bên cạnh tiểu thư.
Tiểu thư lại chú ý Ma Lục như vậy, ngay cả mẫu thân có bệnh nặng của hắn cũng biết.
Thật ghen tị.
Khương Thanh Dao thấy nàng ấy biểu tình ghen tị, sờ sờ đầu của nàng ấy, cười nói: "Ta đối với ngươi cũng tốt, tương lai tìm cho ngươi một gia đình tốt, cho ngươi một số bạc lớn làm đồ cưới."
Chi Đào trong lòng vui vẻ, khóe môi vểnh lên thật cao, đỏ mặt nói: "Nô tài không cần lập gia đình, nô tỳ muốn hầu hạ tiểu thư mãi cho đến già."
Ánh mắt Khương Thanh Dao ảm đạm, đầu ngón tay bóp lấy lòng bàn tay.
Quả thật kiếp trước Chi Đào không gả chồng, vẫn luôn canh giữ bên cạnh nàng, bị người Tần Ngọc Dung sắp xếp làm bẩn, vì không muốn liên lụy đến thanh danh của nàng, Chi Đào tự nhảy xuống giếng tự sát.
Tần Ngọc Dung, chết không được tử tế!
Nợ đời trước nàng đều muốn đòi lại, những người từng hại nàng, từ từ sẽ đến, một người cũng chạy không thoát.
Phượng Lai trà lâu, nhã gian.
"Gấp gáp gặp ta như vậy, có chuyện gì? Đòi nợ sao?"
"Yên tâm, chỉ cần muội muốn, năm vạn lượng kia ta khẳng định sẽ cho người đòi được phủ Ninh Viễn Bá."
Khương Thanh Dao cắt ngang Tiết Cảnh Văn nói liên miên, "Thiếu nợ trả tiền là chuyện đương nhiên, nợ là nhất định phải hối, ta đến là có một chuyện khác, nói cho nhị cữu cữu, dừng việc khai thác quặng mỏ Bắc Cảnh."
Tiết Cảnh Văn: "Vì sao?"
Kiếp trước nhị cữu cữu đào móc hầm mỏ, Bắc Cảnh xảy ra động đất, lập tức chết rất nhiều người, khoáng thạch còn chưa thấy, toàn bộ chi phí đầu tư đều đổ sông đổ biển, còn tốn một khoản tiền lớn trấn an người nhà người chết, khiến Tiết gia tổn thất nặng nề.
Sau đó Khương Thanh Dao nghe nói là có người cố ý tiết lộ tin tức giả cho nhị cữu cữu nên mới lừa được ông ấy, người truyền tin tức tự sát nhảy xuống hồ, chứng minh sau lưng còn có người thao túng, rốt cuộc là ai, Khương Thanh Dao không rõ ràng lắm.
Nàng bị vây trong nhà, tay không duỗi được dài như vậy.
Nhưng kiếp này, nàng phải từ từ điều tra, người muốn hại nhị cữu cữu có phải cùng một người hại Tiết gia hay không?
Khương Thanh Dao như có chuyện lớn mà nói: "Ta đi Từ Ân Tự cầu phúc, trong lúc vô tình nghe được đại sư nói gần đây Bắc Cảnh sẽ động đất, đến lúc đó hầm mỏ chắc chắn sẽ sụp xuống, huynh suy nghĩ một chút xem phải chết bao nhiêu người? Bồi thường bao nhiêu tiền? Thà rằng tin là có còn hơn là không, nhanh chóng bảo nhị cữu cữu dừng lại đi."
Lúc này, phía sau tấm bình phong của một nhã gian, trên tường mở ra một tầng hốc tối nho nhỏ.
Ma Lục kinh ngạc mở to hai mắt, tâm thần chấn động, quỳ trên mặt đất thành thành thật thật dập đầu với Khương Thanh Dao: "Đa tạ Thanh Dao tiểu thư!"
Khương Thanh Dao bảo hắn đứng lên, phân phó hắn đi làm một việc.
"Tiểu thư đối với Ma Lục thật tốt." Chi Đào có chút ghen ghét, rõ ràng nàng ấy mới là người luôn ở bên cạnh tiểu thư.
Tiểu thư lại chú ý Ma Lục như vậy, ngay cả mẫu thân có bệnh nặng của hắn cũng biết.
Thật ghen tị.
Khương Thanh Dao thấy nàng ấy biểu tình ghen tị, sờ sờ đầu của nàng ấy, cười nói: "Ta đối với ngươi cũng tốt, tương lai tìm cho ngươi một gia đình tốt, cho ngươi một số bạc lớn làm đồ cưới."
Chi Đào trong lòng vui vẻ, khóe môi vểnh lên thật cao, đỏ mặt nói: "Nô tài không cần lập gia đình, nô tỳ muốn hầu hạ tiểu thư mãi cho đến già."
Ánh mắt Khương Thanh Dao ảm đạm, đầu ngón tay bóp lấy lòng bàn tay.
Quả thật kiếp trước Chi Đào không gả chồng, vẫn luôn canh giữ bên cạnh nàng, bị người Tần Ngọc Dung sắp xếp làm bẩn, vì không muốn liên lụy đến thanh danh của nàng, Chi Đào tự nhảy xuống giếng tự sát.
Tần Ngọc Dung, chết không được tử tế!
Nợ đời trước nàng đều muốn đòi lại, những người từng hại nàng, từ từ sẽ đến, một người cũng chạy không thoát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phượng Lai trà lâu, nhã gian.
"Gấp gáp gặp ta như vậy, có chuyện gì? Đòi nợ sao?"
"Yên tâm, chỉ cần muội muốn, năm vạn lượng kia ta khẳng định sẽ cho người đòi được phủ Ninh Viễn Bá."
Khương Thanh Dao cắt ngang Tiết Cảnh Văn nói liên miên, "Thiếu nợ trả tiền là chuyện đương nhiên, nợ là nhất định phải hối, ta đến là có một chuyện khác, nói cho nhị cữu cữu, dừng việc khai thác quặng mỏ Bắc Cảnh."
Tiết Cảnh Văn: "Vì sao?"
Kiếp trước nhị cữu cữu đào móc hầm mỏ, Bắc Cảnh xảy ra động đất, lập tức chết rất nhiều người, khoáng thạch còn chưa thấy, toàn bộ chi phí đầu tư đều đổ sông đổ biển, còn tốn một khoản tiền lớn trấn an người nhà người chết, khiến Tiết gia tổn thất nặng nề.
Sau đó Khương Thanh Dao nghe nói là có người cố ý tiết lộ tin tức giả cho nhị cữu cữu nên mới lừa được ông ấy, người truyền tin tức tự sát nhảy xuống hồ, chứng minh sau lưng còn có người thao túng, rốt cuộc là ai, Khương Thanh Dao không rõ ràng lắm.
Nàng bị vây trong nhà, tay không duỗi được dài như vậy.
Nhưng kiếp này, nàng phải từ từ điều tra, người muốn hại nhị cữu cữu có phải cùng một người hại Tiết gia hay không?
Khương Thanh Dao như có chuyện lớn mà nói: "Ta đi Từ Ân Tự cầu phúc, trong lúc vô tình nghe được đại sư nói gần đây Bắc Cảnh sẽ động đất, đến lúc đó hầm mỏ chắc chắn sẽ sụp xuống, huynh suy nghĩ một chút xem phải chết bao nhiêu người? Bồi thường bao nhiêu tiền? Thà rằng tin là có còn hơn là không, nhanh chóng bảo nhị cữu cữu dừng lại đi."
Lúc này, phía sau tấm bình phong của một nhã gian, trên tường mở ra một tầng hốc tối nho nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro