Sau Khi Trọng Sinh Thành Bảo Bối Sủng Ái Trong Lòng Bàn Tay Hoàng Thúc
Chương 43
Phi Dực
2024-11-21 22:12:33
Đại biểu tỷ của nàng làm việc luôn có chủ ý của mình, Yến Ninh không hiểu những thứ này, nhìn cho đến khi bóng lưng A Dung biến mất, nàng mới quay người vào một tiểu viện hết sức xinh đẹp lịch sự tao nhã.
Trong viện đang có hai nha hoàn từ bên trong phòng đi tới, nhìn thấy Yến Ninh thì ngay lập tức lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, vây quanh nàng nói chuyện.
"Biểu cô nương, người bình phục rồi sao?" Trong đó một nha hoàn rất có mỹ mạo nha hoàn vừa cười vừa nói, "Cô nương của nô tỳ một ngày nhắc tới người vài chục lần, còn nói muốn đi thăm người. Chỉ là thái thái không cho phép tiểu thư đi ra ngoài, sợ ngài ấy lại gây tai hoạ tiếp."
"Phản rồi, ngươi còn dám nói xấu chủ tử! Ta gây tai họa khi nào chứ!" Nha hoàn đang nói, rèm của phòng chính viện tử bị vén lên, lộ ra một khuôn mặt rất xinh đẹp, trừng Yến Ninh một chút, hừ quay đầu, nói, “Muội đến chơi với ta? Hay là tới đây nói chuyện với nha hoàn? Còn không mau tiến vào!"
Nàng ném tấm rèm quay người vào phòng, có dáng vẻ như giận dỗi Yến Ninh, trong lòng Yến Ninh nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng bước lên bậc thang vén rèm đi theo vào, chỉ ngửi thấy mùi hương ấm áp quen thuộc trong phòng khiến nàng có cảm giác muốn khóc, không khỏi hít mũi một cái, cảm thấy hốc mắt chua xót.
"Biểu tỷ A Lan." Nàng ngượng ngùng vặn vẹo uốn éo đi đến trước mặt ở A Lan một góc, nhỏ giọng nói, "Đa tạ tỷ đã cứu muội."
"Sao nào, chẳng lẽ muội còn muốn lấy thân báo đáp hay sao?" A Lan hừ một tiếng, loay hoay một tấm thiếp mời trong tay mình, quay đầu hỏi Yến Ninh, "Thân thể muội khỏe chưa? Nếu như đã khỏe, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài giải sầu một chút nhé."
"Thiếp mời nhà ai vậy? Là Bát cô nương Ngụy Quốc Công Phủ sao?" Bát cô nương Ngụy Quốc Công Phủ là khăn tay chi giao tốt nhất của A Lan, cực kì thân thiết với A Lan.
"Không phải. Là thiếp mời Sở Gia đại cô nương Thái An Hầu phủ." A Lan lắc lắc thiếp mời.
Sắc mặt Yến Ninh lập tức thay đổi.
"Muội làm sao vậy? Không thoải mái hay sao?"
Yến Ninh từ nhỏ đã yếu ớt, được nuông chiều từ bé, mà thân thể lại luôn không thể như người khác, A Lan không lớn như A Dung, nhưng từ nhỏ đã rất thân thiết với người tỷ muội Yến Ninh này, cũng quen chăm sóc nàng. Thấy sắc mặt của nàng không đúng, vội vàng kéo một tấm chăn thật mỏng đắp lên trên đùi Yến Ninh, lại lấy một ly trà nóng đến làm ấm tay Yến Ninh, ngay cả thiếp mời trên tay cũng không để ý tới, chỉ chăm chú nhìn Yến Ninh.
Nàng rõ ràng là một cô nương rất sảng khoái, nhưng vừa gặp phải Yến Ninh lại trở nên lải nhải, Yến Ninh lắc đầu, tựa vào trên vai của nàng ấy nhỏ giọng nói, "Tỷ quên rồi sao? Thái An Hầu phủ là nhà ai?"
"Nhà ai. . ." A Lan quả nhiên nghĩ nghĩ, nhíu mày nói, “Hình như nghe hơi quen. Nghe qua ở đâu nhỉ."
Yến Ninh không khỏi mím mím khóe miệng.
"Ngoại thất Đại cữu cậu. . . Xuất thân là Thái An Hầu phủ đúng không?"
Thái An Hầu phủ Sở Gia.
Đây là nhà mẹ đẻ ngoại thất Sở Thị của Lý Quốc Công.
Cũng là Huân Quý kinh đô, cũng là thế gia hào môn, Sở Thị là muội muội ruột của Thái An Hầu, gia chủ Thái An Hầu phủ bây giờ.
Nói đến đây, năm đó Sở Thị cũng là quý nữ gia tộc quyền thế kinh đô, nếu như không phải nhất định muốn đoạt vị trí Lý Quốc Công phu nhân, nàng ta sẽ không đạp hụt một chân, bây giờ lưu lạc thành ngoại thất.
Yến Ninh nhớ kỹ Thái An Hầu phủ, bởi vì năm đó khi Khương Hoàn gả cho Cửu Hoàng Tử, lão thái thái kiên quyết không chịu đáp ứng Khương Hoàn lấy thanh danh Khương gia làm Trắc Phi cho Cửu Hoàng Tử, mà khi đó Khương Hoàn để có thể gả cho Cửu Hoàng Tử làm Trắc Phi, nàng ta đã thủ đoạn không đẹp mắt, khiến dư luận huyên náo xôn xao, tất cả đều là lời đồn Khương Hoàn làm thế nào có mờ ám với Cửu Hoàng Tử trước khi vào cửa.
Đương nhiên, những lời kia ở trong mắt người khác là lời đồn, nhưng ở trong mắt Yến Ninh xuất thân Biểu cô nương Lý Quốc Công Phủ, đó lại không phải lời đồn. Phương thức Khương Hoàn gả cho Cửu Hoàng Tử thật sự khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Nàng ta nhốt mình và Cửu Hoàng Tử ở trong phòng cả đêm, sau đó Cửu Hoàng Tử mới cưới nàng ta.
Mà Cửu Hoàng Tử sở dĩ đi gặp nàng ta, bị nhốt ở trong phòng, là bởi vì Khương Hoàn giả mạo A Dung viết một phong thư cho Cửu Hoàng Tử.
Lá thư này do Lý Quốc Công tự tay đưa cho Cửu Hoàng Tử, bởi vậy Cửu Hoàng Tử không hề hoài nghi phong thư kia là giả, ai sẽ nghi ngờ người làm cha sẽ giội nước bẩn lên đầu nữ nhi của mình. Đợi đến khi bị nhốt trong phòng với Khương Hoàn, sau đó bị Khương Hoàn lật mặt khóc lóc kể lể, nói do A Dung viết thư cho Cửu Hoàng Tử, lại lừa gạt nàng ta tới căn phòng này, chẳng qua để hủy hoại trong sạch của nàng ta và Cửu Hoàng Tử.
Trong viện đang có hai nha hoàn từ bên trong phòng đi tới, nhìn thấy Yến Ninh thì ngay lập tức lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, vây quanh nàng nói chuyện.
"Biểu cô nương, người bình phục rồi sao?" Trong đó một nha hoàn rất có mỹ mạo nha hoàn vừa cười vừa nói, "Cô nương của nô tỳ một ngày nhắc tới người vài chục lần, còn nói muốn đi thăm người. Chỉ là thái thái không cho phép tiểu thư đi ra ngoài, sợ ngài ấy lại gây tai hoạ tiếp."
"Phản rồi, ngươi còn dám nói xấu chủ tử! Ta gây tai họa khi nào chứ!" Nha hoàn đang nói, rèm của phòng chính viện tử bị vén lên, lộ ra một khuôn mặt rất xinh đẹp, trừng Yến Ninh một chút, hừ quay đầu, nói, “Muội đến chơi với ta? Hay là tới đây nói chuyện với nha hoàn? Còn không mau tiến vào!"
Nàng ném tấm rèm quay người vào phòng, có dáng vẻ như giận dỗi Yến Ninh, trong lòng Yến Ninh nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng bước lên bậc thang vén rèm đi theo vào, chỉ ngửi thấy mùi hương ấm áp quen thuộc trong phòng khiến nàng có cảm giác muốn khóc, không khỏi hít mũi một cái, cảm thấy hốc mắt chua xót.
"Biểu tỷ A Lan." Nàng ngượng ngùng vặn vẹo uốn éo đi đến trước mặt ở A Lan một góc, nhỏ giọng nói, "Đa tạ tỷ đã cứu muội."
"Sao nào, chẳng lẽ muội còn muốn lấy thân báo đáp hay sao?" A Lan hừ một tiếng, loay hoay một tấm thiếp mời trong tay mình, quay đầu hỏi Yến Ninh, "Thân thể muội khỏe chưa? Nếu như đã khỏe, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài giải sầu một chút nhé."
"Thiếp mời nhà ai vậy? Là Bát cô nương Ngụy Quốc Công Phủ sao?" Bát cô nương Ngụy Quốc Công Phủ là khăn tay chi giao tốt nhất của A Lan, cực kì thân thiết với A Lan.
"Không phải. Là thiếp mời Sở Gia đại cô nương Thái An Hầu phủ." A Lan lắc lắc thiếp mời.
Sắc mặt Yến Ninh lập tức thay đổi.
"Muội làm sao vậy? Không thoải mái hay sao?"
Yến Ninh từ nhỏ đã yếu ớt, được nuông chiều từ bé, mà thân thể lại luôn không thể như người khác, A Lan không lớn như A Dung, nhưng từ nhỏ đã rất thân thiết với người tỷ muội Yến Ninh này, cũng quen chăm sóc nàng. Thấy sắc mặt của nàng không đúng, vội vàng kéo một tấm chăn thật mỏng đắp lên trên đùi Yến Ninh, lại lấy một ly trà nóng đến làm ấm tay Yến Ninh, ngay cả thiếp mời trên tay cũng không để ý tới, chỉ chăm chú nhìn Yến Ninh.
Nàng rõ ràng là một cô nương rất sảng khoái, nhưng vừa gặp phải Yến Ninh lại trở nên lải nhải, Yến Ninh lắc đầu, tựa vào trên vai của nàng ấy nhỏ giọng nói, "Tỷ quên rồi sao? Thái An Hầu phủ là nhà ai?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nhà ai. . ." A Lan quả nhiên nghĩ nghĩ, nhíu mày nói, “Hình như nghe hơi quen. Nghe qua ở đâu nhỉ."
Yến Ninh không khỏi mím mím khóe miệng.
"Ngoại thất Đại cữu cậu. . . Xuất thân là Thái An Hầu phủ đúng không?"
Thái An Hầu phủ Sở Gia.
Đây là nhà mẹ đẻ ngoại thất Sở Thị của Lý Quốc Công.
Cũng là Huân Quý kinh đô, cũng là thế gia hào môn, Sở Thị là muội muội ruột của Thái An Hầu, gia chủ Thái An Hầu phủ bây giờ.
Nói đến đây, năm đó Sở Thị cũng là quý nữ gia tộc quyền thế kinh đô, nếu như không phải nhất định muốn đoạt vị trí Lý Quốc Công phu nhân, nàng ta sẽ không đạp hụt một chân, bây giờ lưu lạc thành ngoại thất.
Yến Ninh nhớ kỹ Thái An Hầu phủ, bởi vì năm đó khi Khương Hoàn gả cho Cửu Hoàng Tử, lão thái thái kiên quyết không chịu đáp ứng Khương Hoàn lấy thanh danh Khương gia làm Trắc Phi cho Cửu Hoàng Tử, mà khi đó Khương Hoàn để có thể gả cho Cửu Hoàng Tử làm Trắc Phi, nàng ta đã thủ đoạn không đẹp mắt, khiến dư luận huyên náo xôn xao, tất cả đều là lời đồn Khương Hoàn làm thế nào có mờ ám với Cửu Hoàng Tử trước khi vào cửa.
Đương nhiên, những lời kia ở trong mắt người khác là lời đồn, nhưng ở trong mắt Yến Ninh xuất thân Biểu cô nương Lý Quốc Công Phủ, đó lại không phải lời đồn. Phương thức Khương Hoàn gả cho Cửu Hoàng Tử thật sự khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Nàng ta nhốt mình và Cửu Hoàng Tử ở trong phòng cả đêm, sau đó Cửu Hoàng Tử mới cưới nàng ta.
Mà Cửu Hoàng Tử sở dĩ đi gặp nàng ta, bị nhốt ở trong phòng, là bởi vì Khương Hoàn giả mạo A Dung viết một phong thư cho Cửu Hoàng Tử.
Lá thư này do Lý Quốc Công tự tay đưa cho Cửu Hoàng Tử, bởi vậy Cửu Hoàng Tử không hề hoài nghi phong thư kia là giả, ai sẽ nghi ngờ người làm cha sẽ giội nước bẩn lên đầu nữ nhi của mình. Đợi đến khi bị nhốt trong phòng với Khương Hoàn, sau đó bị Khương Hoàn lật mặt khóc lóc kể lể, nói do A Dung viết thư cho Cửu Hoàng Tử, lại lừa gạt nàng ta tới căn phòng này, chẳng qua để hủy hoại trong sạch của nàng ta và Cửu Hoàng Tử.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro