Sau Khi Từ Hôn, Đại Gia Ngầm Lừa Tôi Đi Lãnh Chứng

Khách Sáo Một C...

2024-12-30 14:00:02

Giang Noãn Tịch không kịp trở tay, giật mình đánh rơi chiếc máy ảnh xuống đất “cốp” một tiếng.

Hoảng hốt quay đầu lại, một khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt, là trợ lý của Bạc Thần Hàn.

“Thì ra là anh!” Giang Noãn Tịch thở phào nhẹ nhõm, cúi xuống nhặt máy ảnh, đồng thời trong đầu lóe lên một tia sáng.

Cô nhớ ra rồi, chiếc xe vừa chụp được chính là xe của Bạc Thần Hàn!

Cái đêm phát hiện Bạc Thời Vũ và Giang Chỉ Kỳ lén lút trong phòng tân hôn, cô chính là ngồi xe của Bạc Thần Hàn đến hiện trường.

Không ngờ Bạc Thần Hàn nhìn bề ngoài có vẻ không được coi trọng trong nhà họ Bạc, nhà ở cũng không giống như một thiếu gia hào môn nên có, vậy mà lại có thể lái được loại xe sang trọng đắt đỏ này.

Chỉ là, xe của người đàn ông này sao lại xuất hiện ở bãi đậu xe ngầm của tập đoàn Thịnh Dương?

Vừa dứt nghi hoặc, trợ lý trước mặt thân thiện mời: “Cô Giang, xe của chúng tôi ở ngay phía trước, sếp Bạc muốn mời cô qua đó một lát.”

Giang Noãn Tịch hoàn hồn, sảng khoái gật đầu: “Được.”

Không lâu sau, Giang Noãn Tịch ngồi vào ghế sau của một chiếc Rolls-Royce.

Ngước mắt lên, một khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt đập vào mắt, đôi mắt phượng hẹp dài lãnh đạm, nhưng lại quyến rũ lòng người chạm vào ánh mắt của cô, dường như chỉ một cái nhìn đã nhìn thấu lòng cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đêm tân hôn của hai người, đôi mắt phượng đầy phong tình này ẩn chứa ngọn lửa mãnh liệt như chính cơ thể anh, bao bọc lấy cô, buộc cô cùng chìm đắm.

Giang Noãn Tịch nóng bừng mặt, vội vàng xua tan những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, thản nhiên hỏi: “Anh Bạc, anh tìm tôi có việc gì sao?”

Người đàn ông nheo mắt, ánh mắt dò xét: “Em lén lút làm gì ở gần đây?”

“Làm việc. Còn anh? Sao lại ở đây?” Giang Noãn Tịch tò mò hỏi.

Bạc Thần Hàn mặt không đỏ tim không đập đáp: “Đi dạo loanh quanh.”

Giang Noãn Tịch nghẹn lời, chợt thấy nực cười: “Đến tập đoàn Thịnh Dương đi dạo?”

Người đàn ông đành phải bổ sung thêm một câu: “Đến tìm bạn.”

Nói xong, anh cầm lấy máy ảnh, nhướng mày trêu chọc: “Cô Giang, công việc của cô là nấp sau cây rình chụp trộm người khác sao?”

Nếu anh nhớ không nhầm, công việc của cô gái nhỏ này hình như là làm phóng viên nhỏ ở một tòa soạn nào đó.

Giang Noãn Tịch nhìn chiếc máy ảnh bị anh lấy đi, đồng tử đột nhiên co rút lại, vội vàng giật lại máy ảnh, khuôn mặt nhỏ nhắn không giấu được vẻ lo lắng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“A! Màn hình và ống kính đều vỡ rồi!”

Hình như nghĩ đến điều gì đó, cô lại nhìn người đàn ông bên cạnh, cười gượng gạo: “Anh Bạc, chúng ta chia đôi chi phí sửa chữa được không? Đây là tài sản công của tòa soạn nơi tôi làm việc, làm hỏng là phải bồi thường.”

Nói xong, Giang Noãn Tịch không quên giải thích rõ ràng: “Vừa rồi anh bảo trợ lý của anh mời tôi đến đây, nhưng tôi bị anh ấy làm cho giật mình, dẫn đến việc máy ảnh rơi vỡ thành ra thế này, cho nên anh nên chịu một nửa chi phí, anh không có ý kiến gì chứ?”

Mặc dù cô có một ít tiền tiết kiệm, tự mình có thể chi trả số tiền này, nhưng hiện tại đang trong tình cảnh có khả năng sẽ mất việc, vẫn nên tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó, tính toán rõ ràng một chút thì hơn.

Thấy cô sợ anh không chịu nhận trách nhiệm, Bạc Thần Hàn suýt bật cười, thẳng thừng nói: “Tôi đền cho em một chiếc máy ảnh mới.”

Nghe vậy, Giang Noãn Tịch lộ vẻ vui mừng, lập tức đồng ý: “Cảm ơn! Vậy tôi không khách sáo nữa!”

Vừa dứt lời, người đàn ông bên cạnh đột nhiên nghiêng người áp sát, khóe môi nhếch lên một độ cong đầy ẩn ý, cố tình trêu chọc cô: “Vẫn cần phải khách sáo một chút, không biết cô Giang định bày tỏ lòng cảm ơn như thế nào?”

Hơi thở trong lành phả vào mặt, khoảng cách dần được rút ngắn, khuôn mặt tuấn tú trước mắt hoàn toàn chiếm trọn tầm nhìn, chóp mũi vấn vương hơi thở ấm áp của nhau.

Tim Giang Noãn Tịch đập thình thịch, cơ thể không khỏi ngả ra sau, theo bản năng dùng tay chống đỡ lồng ngực đang áp xuống của người đàn ông, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa đỏ vừa nóng.

Thấy dáng vẻ lúng túng của cô, Bạc Thần Hàn dừng lại hành động tiếp theo, giọng nói lạnh lùng như cười như không:

“Xem ra cô Giang không thật lòng muốn cảm ơn.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Từ Hôn, Đại Gia Ngầm Lừa Tôi Đi Lãnh Chứng

Số ký tự: 0