Sau Khi Tu Tiên, Ta Xuyên Không Về Đây
Tiêu Tiền Oan
Cửu Tử
2024-07-29 15:42:55
Cô ta kéo ghế ra phía sau, tiếng ma sát giữa chân ghế và mặt đất phát ra tiếng kêu cọt kẹt, đi ra ngoài rót một cốc nước rồi quay vào, cánh cửa phòng phát ra tiếng đóng kẹt, trở lại bàn học, trang sách được lật mở với tiếng sột soạt.
Thực sự không thể tĩnh tâm, cô ta cũng không làm bài nữa, nhưng lại không muốn rời đi, nhường bàn học cho Tô Tinh Thần, chỉ ngồi trước bàn học, mở điện thoại nhắn tin với bạn bè và lướt web, nghe nhạc.
Khi cô ta làm bài, sẽ yêu cầu Tô Tinh Thần phải giữ yên lặng tuyệt đối, chút động tĩnh nhỏ cũng khiến cô ta nổi giận, không chỉ la mắng cô mà còn làm ầm ĩ khiến cả nhà đều phải ra mặt, biết rằng cô ta bị ấm ức, biết Tô Tinh Thần đã làm phiền việc học của cô ta, biết cô ta khó chịu thế nào với Tô Tinh Thần.
Lúc này, cả nhà... chủ yếu là bà nội Tô và mẹ Tô sẽ cùng nhau chỉ trích và mắng mỏ Tô Tinh Thần, còn ba Tô thì nói, nếu cô không làm bài thì nên ra phòng khách, đừng ở trong phòng làm phiền chị gái đọc sách, làm bài.
Tô Tinh Duyệt vừa nhắn tin vừa cười, thi thoảng lại ngẩng đầu nhìn Tô Tinh Thần, thấy cô không hề bị ảnh hưởng, cô ta nhếch mép, lại cảm thấy hơi chán.
Buổi tối, ba mẹ Tô về nhà, bà nội lại kể lể với họ: "Sáng sớm người đã biến đâu mất, cũng không biết đi lông nhông nơi nào, đến bữa tối thì cái mũi như mũi chó, ngửi thấy mùi là biết về."
Ba Tô đang thay giày, nghe vậy liền nói ngay: "Con bé đi học thêm."
"Học thêm cái gì?"
"Là lớp học thêm do thầy Triệu, giáo viên đã nghỉ hưu của trường phổ thông ban tiếng nước ngoài tổ chức. Nghe nói hiệu quả rất tốt, nhiều người muốn vào cũng không được, nhờ cô chủ nhiệm của Tinh Thần giới thiệu mới vào được, sáng nay con đã đưa con bé đi."
Bà nội khinh thường nói: "Nó đi học thêm? Chỉ lừa được anh thôi, ngay cả bài học ở trường còn không chịu nghe, học thêm có ích gì? Nếu thực sự muốn học, cứ như Tinh Duyệt, Tinh Dương, không cần học thêm mà thành tích vẫn tốt. Không muốn học, cho dù anh có bồi dưỡng đến chết cũng vô ích, tiêu tiền oan!"
Ba Tô cười ha hả nói: "Kiếm tiền không phải để cho chúng tiêu sao? Chỉ cần con bé chịu học, đừng nói một lớp học thêm, dù mười lớp con cũng sẵn lòng chi tiền."
Mẹ Tô cởi áo khoác, treo vào tủ quần áo gần tủ giày ở hành lang, nghe vậy hỏi: "Lớp học thêm này tính phí thế nào?"
"Hai nghìn đồng một tháng, bao gồm một bữa trưa."
Thực sự không thể tĩnh tâm, cô ta cũng không làm bài nữa, nhưng lại không muốn rời đi, nhường bàn học cho Tô Tinh Thần, chỉ ngồi trước bàn học, mở điện thoại nhắn tin với bạn bè và lướt web, nghe nhạc.
Khi cô ta làm bài, sẽ yêu cầu Tô Tinh Thần phải giữ yên lặng tuyệt đối, chút động tĩnh nhỏ cũng khiến cô ta nổi giận, không chỉ la mắng cô mà còn làm ầm ĩ khiến cả nhà đều phải ra mặt, biết rằng cô ta bị ấm ức, biết Tô Tinh Thần đã làm phiền việc học của cô ta, biết cô ta khó chịu thế nào với Tô Tinh Thần.
Lúc này, cả nhà... chủ yếu là bà nội Tô và mẹ Tô sẽ cùng nhau chỉ trích và mắng mỏ Tô Tinh Thần, còn ba Tô thì nói, nếu cô không làm bài thì nên ra phòng khách, đừng ở trong phòng làm phiền chị gái đọc sách, làm bài.
Tô Tinh Duyệt vừa nhắn tin vừa cười, thi thoảng lại ngẩng đầu nhìn Tô Tinh Thần, thấy cô không hề bị ảnh hưởng, cô ta nhếch mép, lại cảm thấy hơi chán.
Buổi tối, ba mẹ Tô về nhà, bà nội lại kể lể với họ: "Sáng sớm người đã biến đâu mất, cũng không biết đi lông nhông nơi nào, đến bữa tối thì cái mũi như mũi chó, ngửi thấy mùi là biết về."
Ba Tô đang thay giày, nghe vậy liền nói ngay: "Con bé đi học thêm."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Học thêm cái gì?"
"Là lớp học thêm do thầy Triệu, giáo viên đã nghỉ hưu của trường phổ thông ban tiếng nước ngoài tổ chức. Nghe nói hiệu quả rất tốt, nhiều người muốn vào cũng không được, nhờ cô chủ nhiệm của Tinh Thần giới thiệu mới vào được, sáng nay con đã đưa con bé đi."
Bà nội khinh thường nói: "Nó đi học thêm? Chỉ lừa được anh thôi, ngay cả bài học ở trường còn không chịu nghe, học thêm có ích gì? Nếu thực sự muốn học, cứ như Tinh Duyệt, Tinh Dương, không cần học thêm mà thành tích vẫn tốt. Không muốn học, cho dù anh có bồi dưỡng đến chết cũng vô ích, tiêu tiền oan!"
Ba Tô cười ha hả nói: "Kiếm tiền không phải để cho chúng tiêu sao? Chỉ cần con bé chịu học, đừng nói một lớp học thêm, dù mười lớp con cũng sẵn lòng chi tiền."
Mẹ Tô cởi áo khoác, treo vào tủ quần áo gần tủ giày ở hành lang, nghe vậy hỏi: "Lớp học thêm này tính phí thế nào?"
"Hai nghìn đồng một tháng, bao gồm một bữa trưa."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro