Chương 30 - Vẫn Có Người Đang Lén Lút Điều Tra

Mắc Nghẹn Đại Chiêu Phía Sau

Ngư Bất Tưởng Tiếu

2024-08-15 14:59:45

Trần Tĩnh Xuyên quả là người hiểu rõ An Nhã nhất, chỉ một câu nói đã khiến An Nhã ngậm miệng. Cô ta không cam tâm tình nguyện mà xoay người, khom lưng nhận lỗi : “ Thật xin lỗi, là tôi nhất thời hồ đồ mới có thể đối với Hoắc tam thiếu phu nhân làm ra chuyện như vậy.”

Hoắc Vân Chính rũ mắt nhìn xuống Tuyên Mạt hỏi : “ Có tiếp nhận lời xin lỗi của cô ta không em ?”.

Tuyên Mạt mặt không biểu cảm :“ Hi vọng sau này An đại tiểu thư phải thời khắc nhớ rõ cái gì gọi là người , dù sao cánh cổng học vấn làm người không hề đơn giản “. An Nhã suýt nổi nóng, Trần Tĩnh Xuyên đúng lúc kịp giữ chặt cô ta. Hoắc Vân Chính kéo tay Tuyên Mạt đứng dậy, nghiêng sang Đỗ tổng :” Đêm nay cảm ơn Đỗ tổng đã mời, tôi nghĩ không thể nán lại lâu.”

Đỗ tổng khỏi phải nói có chút không đành lòng, nhưng phát sinh chuyện như vậy, cố giữ người ta ở lại xác thực là không hay cho lắm.

” Được được được, lần sau có cơ hội tuyệt đối muốn được mời riêng Hoắc tam thiếu cùng phu nhân ăn cơm”.

Thời điểm Hoắc Vân Chính mang theo Tuyên Mạt đi qua bên cạnh vợ chồng Trần Tĩnh Xuyên thì bỗng nhiên dừng lại. Ai cũng nghi hoặc khó hiểu , bao gồm cả Tuyên Mạt.

Hoắc Vân Chính liếc mắt một cái rồi nhìn thẳng lên chiếc vòng sáng lóa trên cổ An Nhã. “ S&U vừa ra sản phẩm mới xác thực không tồi , bà xã cảm thấy thế nào ?”.

Tuyên Mạt biết Hoắc Vân Chính sẽ không tự dưng đi đánh giá gì đó, còn cố tình là vào lúc này, cô liền liếc mắt xem nhiều một chút, lập tức nhìn ra vòng cổ An Nhã đang đeo là đồ giả, thời điểm mới bắt đầu, cô làm sao sẽ chú ý chi tiết này,

Lúc này liền kinh ngạc mất vài giây, đồng thời cô cũng nhớ đến khi ở bể bơi trang viên bên kia, nữ nghệ sĩ từ bụi cỏ đi ra, trên cổ cũng đeo vòng giống như vậy. Tuyên Mạt đã hiểu được ý tứ của Hoắc Vân Chính, cô mỉm cười :” Đích xác không tồi, chẳng qua dây chuyền trên cổ An tiểu thư là hàng giả. Thật là không nghĩ tới, đường đường đại tiểu thư của An gia tham dự tiệc rượu như này còn phải trộn lẫn đeo vòng giả, có thể thấy An đại tiểu thư tâm tư cẩn thận, Đỗ tổng! ,tôi đề xuất lần sau tổ chức buổi tiệc rượu như này ông nên mời nhóm bảo tiêu lợi hại hơn.” Chỉ bằng mấy câu ngắn ngủi đã nhất tiễn song điêu. Hiển nhiên An Nhã ngây ngẩn cả người, vuốt vuốt vòng cổ mông lung ,giả ư ? An Nhã cô là người nào, sao có thể sẽ đeo hàng giả ?!. Dây chuyền này chính là chồng cô tặng , cô bỗng nhiên ngẩng đầu, liền nhìn thấy Trần Tĩnh Xuyên mang thần sắc chột dạ.

Cùng lúc đó, Đỗng tổng cũng đứng lên với sắc mặt không mấy vui vẻ ,” Hóa ra ở trong cảm nhận của An Nhã tiểu thư, tiệc rượu do tôi tổ chức không an toàn như thế sao ?”. Hoắc Vân Chính cùng Tuyên Mạt rất ăn ý cùng nhau rời đi, trực tiếp đem tàn cuộc để lại cho 3 người trong phòng.

Bên trong xe, Tuyên Mạt rốt cuộc không nhịn được mà cười sảng khoái, trong đầu đều là vẻ mặt biến hóa không mấy tốt đẹp của 3 người kia, khỏi phải nói quá đặc sắc. Mới đầu cô cũng có chút hẹp hòi, cứ tưởng Hoắc Vân Chính sẽ để cho những chuyện này giống như trước đây, ai ngờ lại có thể khiến họ mắc nghẹn tại đại chiêu phía sau. Hoắc Vân Chính tùy ý để cô cười vui vẻ, lúc này xe đã sớm ra khỏi dinh thự Hồng Tụ. Tuy không nhìn thấy tình huống xảy ra bên trong nhưng cũng có thể đoán được. Tuyên Mạt sau một hồi cười thoải mái mới quay sang hỏi:” Hoắc tiên sinh, anh đã sớm biết vòng cổ An Nhã đeo là giả đúng không ?”

Hoắc Vân Chính liếc sang nhìn cô “ Tuyên tiểu thư là người bán đấu giá, chẳng lẽ không nhìn ra sao ?”

Tuyên Mạt xấu hổ :” Vừa mới bắt đầu còn đang bực mình , đâu có chú ý những điều này chứ !”

Hoắc Vân Chính mang ý cười thản nhiên nói :” Lúc đó Tuyên tiểu thư phát huy cũng không tồi “.

Tuyên Mạt nghe xong liền hiểu ý, Hoắc Vân Chính khen chính là lúc cuối cùng cô chắp bút vẽ rồng điểm mắt *

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


*: vẽ rồng điểm mắt có nghĩa là chỉ chấm phá thêm ở một đôi chỗ quan trọng thì sẽ làm cho câu chuyện, bức tranh có thần, sinh động hơn. Ý là khen Tuyên Mạt thêm thắt tình tiết để ly gián 2 bên .

“ Hoắc tiên sinh khen lầm rồi “.

“ Có khen nhầm hay không chính tôi rõ ràng “.

Lỗ tai Tuyên Mạt có chút ửng đỏ, Trình Chu đang lái xe cũng quan sát hai người qua gương chiếu hậu liền ngạc nhiên, thầm nghĩ từ khi Gia cùng Tuyên tiểu ở chung một chỗ, khuôn mặt đều mang ý cười mà trước nay chưa từng có.

Hoắc Vân Chính thấy trạng thái của Tuyên Mạt tốt lên không ít, liền nhớ ra là trên buổi tiệc cô còn chưa ăn gì.Anh chủ động hỏi :” Em có đói không ?

Tuyên Mạt vội đáp :” Ở nhà chắc hẳn dì Trần sẽ chuẩn bị điểm tâm rồi “

“ Trình Chu , đi Hán Vương Các “

Hán Vương Các là một quán rượu cao cấp tọa lạc tại khu phố sầm uất bậc nhất nơi đây, chỉ riêng thiết kế bên ngoài mang theo phong cách cổ điển, đẳng cấp, liền đủ thuyết minh bên trong xuất sắc, kinh diễm nhường nào.( truyện dịch bởi Đại Mao, cập nhật chương mới tại đêm buồn/ truyện hd)

Tuyên Mạt tạm thời lấy điện thoại lên Baidu tìm hiểu, rốt cuộc biết được danh tiếng của Hán Vương Các ở Thâm thành hot nhường nào. Chủ điểm của quán là ở kinh đô, đây là địa điểm tổ chức các buổi tiệc tùng của giới thương nhân thượng lưu . Muốn đến nơi này phải đặt trước , tuy nhiên khi Hoắc Vân Chính đưa cô đi vào,không có ai ngăn cản, trái lại được dẫn đến phòng cao cấp nhất ở tầng 5.

Tuyên Mạt ngồi bên cửa sổ, cũng có thể được ngắm nhìn một góc nhỏ sầm uất của Thâm thành, đây đích thị là nơi xa hoa trụy lạc. Cô lập tức chụp ngay một tấm ảnh gửi cho chị em tốt Vãn Vãn hiện đang ở nước ngoài. Hành động nhỏ của cô hấp dẫn Hoắc Vân Chính chú ý , anh khẽ nhíu mày, tựa hồ không nghĩ tới Tuyên Mạt sẽ đem những thứ tốt chia sẻ cho người khác trước tiên, như vậy người khác là ai ? Tuyên Mạt vẫn chưa nhận ra sắc mặt biến hóa vi diệu của Hoắc Vân Chính, cô đang xem tin nhắn của Vãn Vãn gửi về, khóe miệng lơ đãng cong lên, điều này lại khiến Hoắc Vân Chính cảm thấy không được thoải mái.

Cạch !. Hoắc Vân Chính không nặng không nhẹ đem cốc nước đặt xuống, lập tức khiến Tuyên Mạt chú ý ngẩng đầu lên.

“ Phong cảnh có đẹp không ?”

“ Ừ, đúng là không tồi, nếu như tầng lầu cao thêm nữa thì có thể nhìn thấy toàn cảnh Thâm thành về đêm .”

“Ở Hán Vương Các không nhìn tới, nhưng có nơi có thể nhìn thấy “.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hoắc Vân Chính mang theo ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên điện thoại của Tuyên Mạt vài giây lơ đãng, sau lại ngẩng lên nhìn Tuyên Mạt .Tuyên Mạt tò mò hỏi :” Là ở đâu vậy ?”

“ Cao ốc Trân Châu “.

Tuyên Mạt đối với tòa cao ốc này vẫn có chút ấn tượng.

“ Tòa cao ốc này hẳn là không thể tùy tiện vào đi ?”

“ Nếu em đi vào cùng người khác thì xác thực là không thể, nhưng đi cùng tôi thì có thể “.

“ Là vậy sao ?”

Mới đầu Tuyên Mạt lộ rõ vẻ thất vọng, về sau không thể cùng Vãn Vãn đến đó ngắm cảnh, đồng thời giật mình với năng lực của Hoắc Vân Chính. Mà Hoắc Vân Chính thì nhìn vào biểu cảm có thể đọc ra suy nghĩ của cô.

Anh không lạnh không nhạt hỏi cô; “ Tuyên tiểu thư không thể cùng người khác đi cao ốc Trân Châu thưởng thức cảnh đêm của Thâm thành tựa hồ thực thất vọng ?”.

Tuyên Mạt suýt nữa buột miệng nói ra, nhưng dù sao đầu óc cô cũng nhạy bén, làm sao có thể không phát hiện ra ý tứ trong lời nói của Hoắc Vân Chính chứ. Thế nên ứng biến vô cùng nhanh, giải thích :” Tôi có cô bạn thân, cô ấy là một tiểu thuyết gia, chẳng qua không phải là người Thâm thành, bởi vì tôi ở đây nên đối với Thâm thành có hiếu kì , nhất là lần này tôi về nước, cô ấy càng muốn qua đây chơi, Hoắc tiên sinh!, không biết đợi sau chị em tốt của tôi về đây, anh có thể châm chước, dùng mối quan hệ của anh cho chúng tôi vào cao ốc Trân Châu được không ?”.

Nghe xong những lời này, Hoắc Vân Chính có chút xấu hổ, “ Em có chị em tốt ?”

“ Hoắc tiên sinh, anh không đến mức phải dùng biểu cảm như thế nghi ngờ năng lực giao lưu bạn bè của tôi vậy chứ ?”.

“Ừ”.

Này câu trả lời còn không bằng không cần đáp lại, Tuyên Mạt thấy như bị mạo phạm. Tuy nói là bữa ăn khuya, nhưng thức ăn mang lên rất phong phú, Mới đầu Tuyên Mạt không thấy đói , nhưng lúc này đích xác là rất đói bụng, cô bắt đầu động đũa ăn, còn Hoắc Vân Chính thì cực ít dùng món, ánh mắt như có như không dừng trên người Tuyên Mạt.

“ Tuyên Mạt !”

Đột nhiên Hoắc Vân Chính gọi tên cô,Tuyên Mạt ngẩng lên chờ nghe anh nói gì , Hoắc Vân Chính khéo léo xoay xoay ly rượu vang, mắt sáng rực, cười như không cười nói “ Có ai tranh với em đâu ?”.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Vẫn Có Người Đang Lén Lút Điều Tra

Số ký tự: 0