Chương 30 - Vẫn Có Người Đang Lén Lút Điều Tra
Tài Ăn Nói Xuất Chúng
Ngư Bất Tưởng Tiếu
2024-08-15 14:59:45
Tuyên Mạt nhìn thấy bộ dạng kích động như thế của anh ta đã hoàn toàn có thể chắc chắn rằng, anh ta chính là fan hâm mộ của sư huynh.
“Ô, thật sao.”
“A a a.” Cao Từ hào hứng nhảy cẫng lên, Từ nam thần sắp về nước rồi, Từ nam thần sắp về nước rồi.”
Giây tiếp theo, Cao Từ liền nhoài người lên bàn, nắm chặt lấy tay Tuyên Mạt, bộ dạng đáng yêu khi nãy hoàn toàn biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tràn ngập vẻ hài lòng. Ngượng ngùng, Tuyên Mạt muốn rút cánh tay ra, nhưng Cao Từ vẫn siết chặt lấy không buông: “Tôi có thể gọi cô là Tiểu Mạt Mạt không?”.
“Mối quan hệ giữa tôi với ngài Cao cũng chưa thân thiết tới mức như vậy đâu.”
“Con người tôi rất dễ gần, tôi bình thường trông có vẻ lạnh lùng nhưng thật sự là người rất thân thiện. Tiểu Mạt Mạt à, kể ra thì tôi vẫn chưa mời cô bữa nào hoan nghênh cô gia nhập Phong Đầu Hành nhỉ. Tối nay mời cô ăn cơm được không?”
Tuyên Mạt vội rút cánh tay mình ra khỏi tay anh ta: “Ngài Cao nên biết là tôi đã kết hôn rồi, chồng của tôi không cho phép một mình tôi ăn cơm riêng với người khác giới đâu.”
Cao Từ nghe xong lập tức phản ứng lại, chủ động đứng dậy, sửa sang lại trang phục: “Ồ, chút nữa là tôi quên mất, cô kết hôn rồi. Cô yên tâm, tuyệt đối yên tâm, tôi không hề có hứng thú gì với cô cả, tôi chỉ hứng thú với Từ Nam Thần.”
Tuyên Mạt “…”
“Khụ khụ, không phải,là như này, tôi muốn trở thành đấu giá viên, là bởi vì Từ nam thần chính là thần tượng của tôi, do đó, cô hiểu mà.”
“À, tôi hiểu rồi.” Tuyên Mạt mỉm cười nhưng vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh.
“Thật ra tôi cũng không có ý gì khác, chỉ là Tiểu Mạt Mạt cô có thể vì tình đồng nghiệp của chúng ta mà giới thiệu tôi với anh ấy không?” Cao Từ thiết tha cầu khẩn.
Tuyên Mạt vô cùng kinh ngạc với sự thay đổi chóng mặt 360 độ của người đàn ông này, nhất thời không thể thích ứng kịp.
“Việc này e rằng tôi phải thử hỏi sư huynh của tôi trước đã.”
“Đương nhiên rồi, tôi đợi được.”
Cao Từ cứ nghĩ đến việc bản thân có cơ hội được gặp Từ Nam Thần liền không kìm chế được sự vui sướng.
“À, đúng rồi, buổi đấu giá tuần sau, nếu muốn cô có thể đến chủ trì, buổi hôm đó tôi tự nguyện làm trợ lí nhỏ của cô, tôi tin cô rất nhanh có thể hiểu được quá trình đấu giá trong nước.”
Tuyên Mạt nở một nụ cười lịch sự.
“Tôi đoán cô đang rất bận, vậy không làm phiền cô nữa, bye bye tiểu Mạt Mạt.”
Tuyên Mạt phất tay, sau khi hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng Cao Từ đâu nữa cô mới thở phào nhẹ nhõm. Cho dù Cao Từ nói như vậy, Tuyên Mạt cũng sẽ không làm trái với quy tắc nghề nghiệp. Cô đứng dậy vội vàng chạy lên văn phòng trên tầng cao nhất. Vốn dĩ nghĩ phải có sự đồng ý của thư kí, hơn nữa cũng phải đợi một lúc mới có thể gặp được Vinh Kinh. Nhưng không ngờ cô chỉ cần nói một tiếng, thư kí liền lập tức thông báo, thế là cô ấy thuận lợi vào trong văn phòng.
“Vinh tổng.” Vinh Kinh đang phiền muộn, làm việc ở đây cũng không phải là mong muốn của anh ta, bị mắc kẹt ở đây cũng là do bị anh ba ép buộc. Dẫu sao anh ta cũng không muốn tới Cực Quang đảo đặc huấn ba tháng. Khi nhìn thấy Tuyên Mạt, anh ta vẫn rất nhiệt tình chào đón.
“Hả? Có chuyện gì sao? Gặp phải khó khăn à?”
Đối diện với vẻ nhiệt tình của Vinh Kinh, Tuyên Mạt đã hoàn toàn thích ứng được rồi. Cô ấy nghĩ tới mối quan hệ thân thiết giữa Vinh Kinh và Hoắc Vân Chính, cô chần chừ một lúc. Bởi vì việc cô kết hôn với Hoắc Vân Chính đã cho hấp thụ ánh sáng, nhưng Vinh Kinh không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy cô. Lẽ nào là anh ta đã sớm biết?.
Tuyên Mạt cảm thấy ngượng ngùng, để gạt bỏ sự bối rối trong tâm trí, cô chủ động hỏi: “ Liên quan tới việc đổi tôi thành người chủ trì đấu giá vào tuần sau, tôi cảm thấy không thích hợp cho lắm.”
Vinh Kinh ôm mặt: “Không thích hợp? Không thích hợp chỗ nào? Cô là đấu giá viên cấp găng tay trắng của hội đấu giá, Phong Đầu Hành chúng tôi trân trọng mời cô về làm việc, không phải là cần tạo điều kiện cho cô sao. Đương nhiên cũng hi vọng cô có thể càng sớm mở màn, giúp chúng tôi đạt được những thành tựu tốt nhất.”
“Không phù hợp với quy định.” Tuyên Mạt thẳng thắn.
“Ý của anh tôi hiểu, tôi bây giờ đang tập thích ứng với tốc độ nhanh nhất, tôi đã xem qua buổi đấu giá của Phong Đầu Hành trong 3 tháng tới, tổng cộng có 8 trận, tôi nghĩ những trận sau có thể sẽ suôn sẻ hơn và khả năng cao có thể thu được thành tích tốt. Còn lần này không nhất thiết phải là tôi làm.”
“Lí do.”
“Đầu tiên, tôi chỉ thành thạo quá trình đấu giá ở nước ngoài, còn trong nước vẫn chưa thực hiện qua. Cho dù tôi có kinh nghiệm, nhưng tôi không đảm bảo rằng tới lúc đó sẽ không xảy ra sai sót. Nếu xảy ra sơ suất thật, không chỉ ảnh hưởng tới năng lực của tôi, đồng thời Phong Đầu Hành chắc chắn cũng sẽ bị ảnh hưởng tiêu cực. Thứ hai, người chủ trì cho buổi đấu giá tuần sau Ngài Cao Từ, tôi biết anh ấy từ trước đến nay là đấu giá viên chủ chốt của Phong Đầu Hành, tôi có từng thỉnh giáo qua Cao Từ, đến lúc đó tôi có thể đi theo bên cạnh học hỏi. Thứ ba,..”
“Được rồi, được rồi.” Vinh Kinh biết tài ăn nói của đấu giá viên vốn dĩ rất tốt, anh ta cũng chỉ là tùy tiện nói vậy thôi, dựa vào phong thái của Tuyên Mạt, dù là 8 hay10 lí do nữa cô ấy cũng có thể nêu ra.
“Nếu cô đã bàn bạc ổn thỏa với Cao Từ rồi, vậy thì tôi có cố chấp nói với cô nữa thì lại ảnh hưởng tới mối quan hệ đồng nghiệp của hai người.”
“Rất cảm ơn Vinh Tổng đã hiểu.” Tuyên Mạt cuối đầu nói.
“Vậy đối với công việc sắp xếp phía sau, cô sẽ không đưa ra chất vấn như bây giờ chứ?”.Vinh Kinh nheo nheo đôi mắt hỏi.
“Tất cả tuân theo sự sắp xếp của công ty.”
“Được, vậy thì tốt.”
Tuyên Mạt tủm tỉm cười, xem như là đã được như ý rồi.
“Vậy tôi đi trước đây.”
“Đợi đã.” Vinh Kinh gọi to, lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt của cô ấy, lấy điện thoại ra, đưa ra một bức ảnh.
“Tuyên Mạt, cô quen người này phải không?”. Tuyên Mạt nhướn mày dán mắt vào xem, lập tức liền nhớ đến một người.
“Lâm Tư Tư.” Ngập ngừng một lát, “Có lẽ là bạn học thời cấp ba của tôi.”.
“À, cô có biết cô ta bây giờ đang làm việc ở công ty nào không?” Vinh Kinh hỏi lại. Tuyên Mạt nghĩ ngợi một hồi, “Kim Nguyên Bảo?”
Vinh Kinh vỗ tay “ Thông minh.”
Tuyên Mạt vẫn vô cùng điềm tĩnh “Kim Nguyên Bảo là công ty thành lập sớm nhất trong ngành đấu giá ở Thâm thành, ban đầu ở Thâm thành, đây là công ty đứng đầu trong ngành. Sau này Phong Đầu Hành mới thành lập, chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi đã đè bẹp công ty họ, thậm chí quăng xa mấy con phố. Kim Nguyên Bảo luôn là đối thủ của Phong Đầu Hành.”
“Không sai, từ trước tới nay luôn có xung đột, nhưng vẫn không tính là to tát. Tôi nói với cô chuyện này, chẳng qua là muốn nói với cô rằng bây giờ Lâm Tư Tư đầu quân cho công ty đối thủ, vậy thì từ nay về sau hai người sẽ phải chạm mặt nhau nhiều, cô phải cẩn thận đấy.”
Tuyên Mạt gật đầu: “Cảm ơn Vinh tổng đã quan tâm.”
“Ừ, cô đi được rồi.” Tuyên Mạt quay người rời đi, không quá 30s, điện thoại của Vinh Kinh đột nhiên vang lên, là anh ba.
Anh ta ngồi từ tốn ngồi lên sô pha: “Anh ba, anh gọi điện là để kiểm tra sao?”
Hoắc Vân Chính lạnh lùng hỏi: “Tuyên Mạt đến tìm cậu để làm gì?”
Vinh Kinh lúc nãy chỉ là tiện miệng nói chơi thôi, nhưng khi nghe thấy anh ba nói như vậy kinh ngạc hỏi: “Anh ba, anh có thiên lý nhãn à ?”
“Chắc tôi phải tìm anh hai trị cái tật lắm lời của cậu thôi?”.
“Chị dâu đến để từ chối làm người chủ trì của buổi đấu giá tuần sau.”
Hoắc Vân Chính sau khi nghe xong lời này thì im lặng một chốc, sau khi đáp lại qua loa liền cúp máy.
Vinh Kinh đang định nói vài lời nữa, nhìn sang màn hình điện thoại đã tối đen rồi, hoàn toàn không hiểu cuộc gọi này của anh ba có ý nghĩa gì. Anh ta nghĩ ngợi một lúc, dường như nhận ra điều gì đó liền thốt lên: “ Anh ba không phải là đã có ý gì với chị dâu rồi chứ?”.
“Ô, thật sao.”
“A a a.” Cao Từ hào hứng nhảy cẫng lên, Từ nam thần sắp về nước rồi, Từ nam thần sắp về nước rồi.”
Giây tiếp theo, Cao Từ liền nhoài người lên bàn, nắm chặt lấy tay Tuyên Mạt, bộ dạng đáng yêu khi nãy hoàn toàn biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tràn ngập vẻ hài lòng. Ngượng ngùng, Tuyên Mạt muốn rút cánh tay ra, nhưng Cao Từ vẫn siết chặt lấy không buông: “Tôi có thể gọi cô là Tiểu Mạt Mạt không?”.
“Mối quan hệ giữa tôi với ngài Cao cũng chưa thân thiết tới mức như vậy đâu.”
“Con người tôi rất dễ gần, tôi bình thường trông có vẻ lạnh lùng nhưng thật sự là người rất thân thiện. Tiểu Mạt Mạt à, kể ra thì tôi vẫn chưa mời cô bữa nào hoan nghênh cô gia nhập Phong Đầu Hành nhỉ. Tối nay mời cô ăn cơm được không?”
Tuyên Mạt vội rút cánh tay mình ra khỏi tay anh ta: “Ngài Cao nên biết là tôi đã kết hôn rồi, chồng của tôi không cho phép một mình tôi ăn cơm riêng với người khác giới đâu.”
Cao Từ nghe xong lập tức phản ứng lại, chủ động đứng dậy, sửa sang lại trang phục: “Ồ, chút nữa là tôi quên mất, cô kết hôn rồi. Cô yên tâm, tuyệt đối yên tâm, tôi không hề có hứng thú gì với cô cả, tôi chỉ hứng thú với Từ Nam Thần.”
Tuyên Mạt “…”
“Khụ khụ, không phải,là như này, tôi muốn trở thành đấu giá viên, là bởi vì Từ nam thần chính là thần tượng của tôi, do đó, cô hiểu mà.”
“À, tôi hiểu rồi.” Tuyên Mạt mỉm cười nhưng vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh.
“Thật ra tôi cũng không có ý gì khác, chỉ là Tiểu Mạt Mạt cô có thể vì tình đồng nghiệp của chúng ta mà giới thiệu tôi với anh ấy không?” Cao Từ thiết tha cầu khẩn.
Tuyên Mạt vô cùng kinh ngạc với sự thay đổi chóng mặt 360 độ của người đàn ông này, nhất thời không thể thích ứng kịp.
“Việc này e rằng tôi phải thử hỏi sư huynh của tôi trước đã.”
“Đương nhiên rồi, tôi đợi được.”
Cao Từ cứ nghĩ đến việc bản thân có cơ hội được gặp Từ Nam Thần liền không kìm chế được sự vui sướng.
“À, đúng rồi, buổi đấu giá tuần sau, nếu muốn cô có thể đến chủ trì, buổi hôm đó tôi tự nguyện làm trợ lí nhỏ của cô, tôi tin cô rất nhanh có thể hiểu được quá trình đấu giá trong nước.”
Tuyên Mạt nở một nụ cười lịch sự.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi đoán cô đang rất bận, vậy không làm phiền cô nữa, bye bye tiểu Mạt Mạt.”
Tuyên Mạt phất tay, sau khi hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng Cao Từ đâu nữa cô mới thở phào nhẹ nhõm. Cho dù Cao Từ nói như vậy, Tuyên Mạt cũng sẽ không làm trái với quy tắc nghề nghiệp. Cô đứng dậy vội vàng chạy lên văn phòng trên tầng cao nhất. Vốn dĩ nghĩ phải có sự đồng ý của thư kí, hơn nữa cũng phải đợi một lúc mới có thể gặp được Vinh Kinh. Nhưng không ngờ cô chỉ cần nói một tiếng, thư kí liền lập tức thông báo, thế là cô ấy thuận lợi vào trong văn phòng.
“Vinh tổng.” Vinh Kinh đang phiền muộn, làm việc ở đây cũng không phải là mong muốn của anh ta, bị mắc kẹt ở đây cũng là do bị anh ba ép buộc. Dẫu sao anh ta cũng không muốn tới Cực Quang đảo đặc huấn ba tháng. Khi nhìn thấy Tuyên Mạt, anh ta vẫn rất nhiệt tình chào đón.
“Hả? Có chuyện gì sao? Gặp phải khó khăn à?”
Đối diện với vẻ nhiệt tình của Vinh Kinh, Tuyên Mạt đã hoàn toàn thích ứng được rồi. Cô ấy nghĩ tới mối quan hệ thân thiết giữa Vinh Kinh và Hoắc Vân Chính, cô chần chừ một lúc. Bởi vì việc cô kết hôn với Hoắc Vân Chính đã cho hấp thụ ánh sáng, nhưng Vinh Kinh không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy cô. Lẽ nào là anh ta đã sớm biết?.
Tuyên Mạt cảm thấy ngượng ngùng, để gạt bỏ sự bối rối trong tâm trí, cô chủ động hỏi: “ Liên quan tới việc đổi tôi thành người chủ trì đấu giá vào tuần sau, tôi cảm thấy không thích hợp cho lắm.”
Vinh Kinh ôm mặt: “Không thích hợp? Không thích hợp chỗ nào? Cô là đấu giá viên cấp găng tay trắng của hội đấu giá, Phong Đầu Hành chúng tôi trân trọng mời cô về làm việc, không phải là cần tạo điều kiện cho cô sao. Đương nhiên cũng hi vọng cô có thể càng sớm mở màn, giúp chúng tôi đạt được những thành tựu tốt nhất.”
“Không phù hợp với quy định.” Tuyên Mạt thẳng thắn.
“Ý của anh tôi hiểu, tôi bây giờ đang tập thích ứng với tốc độ nhanh nhất, tôi đã xem qua buổi đấu giá của Phong Đầu Hành trong 3 tháng tới, tổng cộng có 8 trận, tôi nghĩ những trận sau có thể sẽ suôn sẻ hơn và khả năng cao có thể thu được thành tích tốt. Còn lần này không nhất thiết phải là tôi làm.”
“Lí do.”
“Đầu tiên, tôi chỉ thành thạo quá trình đấu giá ở nước ngoài, còn trong nước vẫn chưa thực hiện qua. Cho dù tôi có kinh nghiệm, nhưng tôi không đảm bảo rằng tới lúc đó sẽ không xảy ra sai sót. Nếu xảy ra sơ suất thật, không chỉ ảnh hưởng tới năng lực của tôi, đồng thời Phong Đầu Hành chắc chắn cũng sẽ bị ảnh hưởng tiêu cực. Thứ hai, người chủ trì cho buổi đấu giá tuần sau Ngài Cao Từ, tôi biết anh ấy từ trước đến nay là đấu giá viên chủ chốt của Phong Đầu Hành, tôi có từng thỉnh giáo qua Cao Từ, đến lúc đó tôi có thể đi theo bên cạnh học hỏi. Thứ ba,..”
“Được rồi, được rồi.” Vinh Kinh biết tài ăn nói của đấu giá viên vốn dĩ rất tốt, anh ta cũng chỉ là tùy tiện nói vậy thôi, dựa vào phong thái của Tuyên Mạt, dù là 8 hay10 lí do nữa cô ấy cũng có thể nêu ra.
“Nếu cô đã bàn bạc ổn thỏa với Cao Từ rồi, vậy thì tôi có cố chấp nói với cô nữa thì lại ảnh hưởng tới mối quan hệ đồng nghiệp của hai người.”
“Rất cảm ơn Vinh Tổng đã hiểu.” Tuyên Mạt cuối đầu nói.
“Vậy đối với công việc sắp xếp phía sau, cô sẽ không đưa ra chất vấn như bây giờ chứ?”.Vinh Kinh nheo nheo đôi mắt hỏi.
“Tất cả tuân theo sự sắp xếp của công ty.”
“Được, vậy thì tốt.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuyên Mạt tủm tỉm cười, xem như là đã được như ý rồi.
“Vậy tôi đi trước đây.”
“Đợi đã.” Vinh Kinh gọi to, lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt của cô ấy, lấy điện thoại ra, đưa ra một bức ảnh.
“Tuyên Mạt, cô quen người này phải không?”. Tuyên Mạt nhướn mày dán mắt vào xem, lập tức liền nhớ đến một người.
“Lâm Tư Tư.” Ngập ngừng một lát, “Có lẽ là bạn học thời cấp ba của tôi.”.
“À, cô có biết cô ta bây giờ đang làm việc ở công ty nào không?” Vinh Kinh hỏi lại. Tuyên Mạt nghĩ ngợi một hồi, “Kim Nguyên Bảo?”
Vinh Kinh vỗ tay “ Thông minh.”
Tuyên Mạt vẫn vô cùng điềm tĩnh “Kim Nguyên Bảo là công ty thành lập sớm nhất trong ngành đấu giá ở Thâm thành, ban đầu ở Thâm thành, đây là công ty đứng đầu trong ngành. Sau này Phong Đầu Hành mới thành lập, chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi đã đè bẹp công ty họ, thậm chí quăng xa mấy con phố. Kim Nguyên Bảo luôn là đối thủ của Phong Đầu Hành.”
“Không sai, từ trước tới nay luôn có xung đột, nhưng vẫn không tính là to tát. Tôi nói với cô chuyện này, chẳng qua là muốn nói với cô rằng bây giờ Lâm Tư Tư đầu quân cho công ty đối thủ, vậy thì từ nay về sau hai người sẽ phải chạm mặt nhau nhiều, cô phải cẩn thận đấy.”
Tuyên Mạt gật đầu: “Cảm ơn Vinh tổng đã quan tâm.”
“Ừ, cô đi được rồi.” Tuyên Mạt quay người rời đi, không quá 30s, điện thoại của Vinh Kinh đột nhiên vang lên, là anh ba.
Anh ta ngồi từ tốn ngồi lên sô pha: “Anh ba, anh gọi điện là để kiểm tra sao?”
Hoắc Vân Chính lạnh lùng hỏi: “Tuyên Mạt đến tìm cậu để làm gì?”
Vinh Kinh lúc nãy chỉ là tiện miệng nói chơi thôi, nhưng khi nghe thấy anh ba nói như vậy kinh ngạc hỏi: “Anh ba, anh có thiên lý nhãn à ?”
“Chắc tôi phải tìm anh hai trị cái tật lắm lời của cậu thôi?”.
“Chị dâu đến để từ chối làm người chủ trì của buổi đấu giá tuần sau.”
Hoắc Vân Chính sau khi nghe xong lời này thì im lặng một chốc, sau khi đáp lại qua loa liền cúp máy.
Vinh Kinh đang định nói vài lời nữa, nhìn sang màn hình điện thoại đã tối đen rồi, hoàn toàn không hiểu cuộc gọi này của anh ba có ý nghĩa gì. Anh ta nghĩ ngợi một lúc, dường như nhận ra điều gì đó liền thốt lên: “ Anh ba không phải là đã có ý gì với chị dâu rồi chứ?”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro