Sau Khi Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Của Năm Kẻ Ác

Chương 19

2024-12-12 21:06:20

Còn có vài người bênh vực Trương gia nhị tức phụ, nói: “Làm sao nàng lại không qua được với người khác, lần trước người nhà nàng cũng không so đo với các ngươi mà.”

Ngưu đại thúc ngậm miệng, do dự một lúc rồi giơ roi lên, quất vào mông con lừa, làm xe lừa tiếp tục chạy, nhưng trên xe lại thiếu mất một người.

“Nương, chúng ta không ngồi xe à?” Cố Ca ôm chặt lấy cổ Kiều Liên Liên, giọng ngây ngô hỏi.

“Đúng vậy, chúng ta không ngồi xe nữa.” Kiều Liên Liên mỉm cười, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì xe lừa không đi quá xa. Giờ nàng chỉ cần quay lại Tây Dương trấn là sẽ tìm được xe lừa khác, kịp về nhà.

Có tiền, chính là tùy hứng!

Kiều Liên Liên dọc theo đại lộ bước đi, không biết có phải ảo giác hay không, nàng cảm thấy thể lực mình dần dần cường tráng hơn. Hôm qua, nàng còn phải thở dốc khi đi một mình, hôm nay mang theo Cố Ca và sọt tre, chỉ thấy hơi nặng một chút, nhưng không mệt mỏi lắm.

Mặc dù không thể so với trước kia, nhưng tính ra vẫn là một người có thể lực bình thường.

“Nương,” Cố Ca vốn vẫn ngoan ngoãn nằm trong lòng Kiều Liên Liên, đột nhiên vươn đầu nhỏ, vẻ mặt mê mẩn, “Nương, xú xú, có xú xú.”

“Xú mùi vị?” Kiều Liên Liên nhíu mày, tưởng rằng nhà ai đó để lừa rơi phân, nhưng không ngờ nàng lại cảm nhận được một mùi máu tanh nhè nhẹ, như có như không.

“Đúng vậy, xú xú, hảo xú. Nơi đó nhất xú.” Cố Ca chỉ tay về phía đại lộ, chỉ vào khu rừng trúc phía sau.

Kiều Liên Liên trong lòng lập tức nhảy dựng, kinh nghiệm mấy chục năm sống ở Kiều gia nói cho nàng, khu vực phía sau này không đơn giản chút nào.

Nàng ôm chặt Cố Ca, định rời đi, nhưng bỗng nhiên thấy một trận bụi mù, kèm theo tiếng động đất và tiếng vang như thể có thiên tai.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chờ đến khi nhìn rõ, Kiều Liên Liên mới nhận ra đó chẳng phải là bão cát gì cả, mà là một đám người cưỡi ngựa, chạy trên con đường đất, tạo thành đám bụi mù mịt.

Con đường đất này ở nông thôn chẳng dài bao nhiêu, chỉ mấy bước nữa thôi, hai mẹ con nàng đứng ở ven đường cũng khó tránh khỏi bị bụi bặm cuốn vào.

Nghĩ một lúc, Kiều Liên Liên ôm Cố Ca, tìm một lối đi trong rừng trúc, nép vào đó.

Ngay lúc đó, nàng nhìn thấy một nam tử mặc áo tím, mặt một bên mang mặt nạ đồng chế khắc hoa. Dù cho hắn đã hôn mê, tay vẫn siết chặt thanh đoản kiếm.

“Nương, chính là nơi này, nơi này nhất xú xú.” Cố Ca hoảng hốt ôm chặt lấy Kiều Liên Liên.

Kiều Liên Liên dùng tay che mắt Cố Ca, rồi nhanh chóng quan sát xung quanh.

Nam tử áo tím bị thương rất nặng, mặc dù có băng vải bọc vết thương, nhưng rõ ràng là trị ngọn không trị gốc. Nếu không nhanh chóng chữa trị, có lẽ hắn sẽ mất máu mà chết chỉ trong nửa canh giờ nữa.

Cứu hay không cứu đây?

Kiều Liên Liên do dự một lúc, rồi nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Ngoan, ngươi ngồi ở đây chờ nương một chút.” Kiều Liên Liên nhẹ nhàng dặn dò Cố Ca, rồi đặt nàng ngồi vào sọt tre, nàng vội vã quay lại, lấy ra một ít nước sát trùng, thuốc cầm máu và băng gạc từ trong phòng thí nghiệm.

Nam tử áo tím bị thương quá nặng, miệng vết thương lại nhiều. Kiều Liên Liên phải mất gần một chén trà nhỏ thời gian mới có thể rửa sạch hết các vết thương, rồi rắc lên một lớp bạch dược dày, cuối cùng dùng băng gạc cẩn thận băng bó.

Bạch dược có tính kích thích, mặc dù nam tử áo tím đang hôn mê, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được đau đớn, làm Kiều Liên Liên không khỏi nhíu mày.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Của Năm Kẻ Ác

Số ký tự: 0