Sau Khi Xuyên Qua Bị Bắt Làm Hoàng Đế
Chương 16
Ngã Ái Cật Sơn Trúc
2024-11-19 23:35:37
Đến khi nàng ấy nhìn thấy tấm lệnh bài, thoáng sửng sốt.
Thái tử điện hạ sao cũng tham dự vào...
Có thái tử can thiệp, Triệu Sung Dung tự nhiên không dám trái ý, thậm chí nhường ra chính điện.
Sau đó thái y và bà đỡ thở hồng hộc ra vào, cùng các cung nhân bận bận rộn rộn.
Vì tránh hiềm nghi, ngay cả cửa cung thái tử cũng chưa từng tiến vào.
Bởi vì sự việc xảy ra đột ngột, cung nhân ở Thư Lan Trai chưa được huấn luyện, nên nhanh chóng trở thành một mớ hỗn độn.
Thực sự không thể nhìn nữa, thái tử hít một hơi thật sâu, có vẻ bất lực mà khoát tay với nội thị: “...Quên đi, Mặc Thư, ngươi hỗ trợ giúp một chút."
Tới cũng tới rồi, hắn có thể làm gì nữa.
"Vâng."
Trong phòng sinh ——
Khi Dung quý phi vừa mới nằm xuống, đầu của tiểu hoàng tử nhanh chóng lộ ra.
Ma ma và bà đỡ đứng một bên đều ngây ngẩn cả người.
So sánh với việc khó sinh, việc quá trình sinh quá nhanh cũng không tốt, sinh quá nhanh cũng có thể mất mạng.
Hơi tính toán canh giờ một lát, hai vị mama nhanh chóng thăm khám tình huống của Dung quý phi.
Rất nhanh, dưới sự giúp đỡ của bà đỡ tiểu hoàng tử nhanh chóng chào đời.
Một mama trong đó đến kiểm tra một chút, phát hiện tứ chi của tiểu hoàng tử còn nguyên vẹn, không có khuyết điểm, gật đầu nhìn về phía Dung quý phi.
Lo lắng trong lòng buông lỏng, Dung quý phi còn chưa kịp nhìn tiểu hoàng tử, đã ngất đi.
Mà lúc này, nước nóng ở Thư Lan Trai mới đun sôi một nửa.
Qua một lát, thai son trên thân tiểu hoàng tử mới từng chút từng chút lau sạch sẽ.
Vải bông mềm mại được thấm nước rồi chà xát lên da khiến y ngứa ngáy.
Ký ức cuối cùng của Cố Thiệu vẫn còn ở trên trần nhà trắng xóa của bệnh viện, nhưng hiện tại, tình huống này là thế nào?
Tầm nhìn mới sinh của y gần như bằng không, y chỉ có thể nhìn thấy một ánh sáng mờ nhạt, nhưng nó cũng đủ để y nhận biết được tình hình lúc này.
Bởi vì bà đỡ cũng là Ngụy phu nhân tìm đến, cho nên hai vị ma ma cũng không có bất kỳ phòng bị gì.
Hai người họ không chú ý trong một phút chốc bà đỡ ôm hài tử xoay người, ánh mắt đã thay đổi.
Đôi khi, quá phòng bị người ngoài cũng không phải là chuyện tốt.
Toàn bộ phòng sinh chỉ có năm người, bao gồm cả Dung quý phi. Cung nữ ở Thư Lan Trai thật sự không dám sử dụng, cho nên lúc này bọn họ thậm chí còn không nhận ra sự thay đổi của bà đỡ.
Một viên thuốc màu đỏ, lớn chừng bằng hạt đậu rơi từ tay áo của bà đỡ, khi y nhìn thấy màu sắc trên tay bà đỡ, Cố Thiệu lập tức chú ý.
Người này đang muốn làm gì!
Ngay khi bà đỡ chuẩn bị thừa dịp người bên ngoài không chú ý bỏ viên thuốc vào miệng tiểu hoàng tử, ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng nói.
"Đã xảy ra chuyện gì? Thái tử điện hạ hỏi ta, vì sao đột nhiên im lặng?"
Đó là Mặc Thư, nội thị của Thái tử điện hạ. Sau khi cảm giác được phòng sinh đột nhiên không có động tĩnh gì, người bên ngoài sợ chết khiếp.
Cố Thiệu thấy vậy, chớp lấy thời cơ khóc lớn.
Cũng không biết đứa bé vừa sinh lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, bà đỡ ôm không vững xíu chút nữa làm y ngã.
Hai ma ma thấy vậy cả người mồ hôi lạnh, đưa tay ôm lấy hài tử, cũng không cho bà ta ôm nữa.
Viên thuốc màu đỏ nhanh chóng rơi xuống đất, rồi lăn đi.
Theo lý thì sau khi sinh con, các phi tần trong hậu cung phải tiến hành báo tin vui cho hoàng đế và hoàng hậu, sau đó hoàng đế và hoàng hậu sẽ ban thưởng, để các nô tài dính hỉ khí.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Thái tử điện hạ sao cũng tham dự vào...
Có thái tử can thiệp, Triệu Sung Dung tự nhiên không dám trái ý, thậm chí nhường ra chính điện.
Sau đó thái y và bà đỡ thở hồng hộc ra vào, cùng các cung nhân bận bận rộn rộn.
Vì tránh hiềm nghi, ngay cả cửa cung thái tử cũng chưa từng tiến vào.
Bởi vì sự việc xảy ra đột ngột, cung nhân ở Thư Lan Trai chưa được huấn luyện, nên nhanh chóng trở thành một mớ hỗn độn.
Thực sự không thể nhìn nữa, thái tử hít một hơi thật sâu, có vẻ bất lực mà khoát tay với nội thị: “...Quên đi, Mặc Thư, ngươi hỗ trợ giúp một chút."
Tới cũng tới rồi, hắn có thể làm gì nữa.
"Vâng."
Trong phòng sinh ——
Khi Dung quý phi vừa mới nằm xuống, đầu của tiểu hoàng tử nhanh chóng lộ ra.
Ma ma và bà đỡ đứng một bên đều ngây ngẩn cả người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
So sánh với việc khó sinh, việc quá trình sinh quá nhanh cũng không tốt, sinh quá nhanh cũng có thể mất mạng.
Hơi tính toán canh giờ một lát, hai vị mama nhanh chóng thăm khám tình huống của Dung quý phi.
Rất nhanh, dưới sự giúp đỡ của bà đỡ tiểu hoàng tử nhanh chóng chào đời.
Một mama trong đó đến kiểm tra một chút, phát hiện tứ chi của tiểu hoàng tử còn nguyên vẹn, không có khuyết điểm, gật đầu nhìn về phía Dung quý phi.
Lo lắng trong lòng buông lỏng, Dung quý phi còn chưa kịp nhìn tiểu hoàng tử, đã ngất đi.
Mà lúc này, nước nóng ở Thư Lan Trai mới đun sôi một nửa.
Qua một lát, thai son trên thân tiểu hoàng tử mới từng chút từng chút lau sạch sẽ.
Vải bông mềm mại được thấm nước rồi chà xát lên da khiến y ngứa ngáy.
Ký ức cuối cùng của Cố Thiệu vẫn còn ở trên trần nhà trắng xóa của bệnh viện, nhưng hiện tại, tình huống này là thế nào?
Tầm nhìn mới sinh của y gần như bằng không, y chỉ có thể nhìn thấy một ánh sáng mờ nhạt, nhưng nó cũng đủ để y nhận biết được tình hình lúc này.
Bởi vì bà đỡ cũng là Ngụy phu nhân tìm đến, cho nên hai vị ma ma cũng không có bất kỳ phòng bị gì.
Hai người họ không chú ý trong một phút chốc bà đỡ ôm hài tử xoay người, ánh mắt đã thay đổi.
Đôi khi, quá phòng bị người ngoài cũng không phải là chuyện tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Toàn bộ phòng sinh chỉ có năm người, bao gồm cả Dung quý phi. Cung nữ ở Thư Lan Trai thật sự không dám sử dụng, cho nên lúc này bọn họ thậm chí còn không nhận ra sự thay đổi của bà đỡ.
Một viên thuốc màu đỏ, lớn chừng bằng hạt đậu rơi từ tay áo của bà đỡ, khi y nhìn thấy màu sắc trên tay bà đỡ, Cố Thiệu lập tức chú ý.
Người này đang muốn làm gì!
Ngay khi bà đỡ chuẩn bị thừa dịp người bên ngoài không chú ý bỏ viên thuốc vào miệng tiểu hoàng tử, ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng nói.
"Đã xảy ra chuyện gì? Thái tử điện hạ hỏi ta, vì sao đột nhiên im lặng?"
Đó là Mặc Thư, nội thị của Thái tử điện hạ. Sau khi cảm giác được phòng sinh đột nhiên không có động tĩnh gì, người bên ngoài sợ chết khiếp.
Cố Thiệu thấy vậy, chớp lấy thời cơ khóc lớn.
Cũng không biết đứa bé vừa sinh lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, bà đỡ ôm không vững xíu chút nữa làm y ngã.
Hai ma ma thấy vậy cả người mồ hôi lạnh, đưa tay ôm lấy hài tử, cũng không cho bà ta ôm nữa.
Viên thuốc màu đỏ nhanh chóng rơi xuống đất, rồi lăn đi.
Theo lý thì sau khi sinh con, các phi tần trong hậu cung phải tiến hành báo tin vui cho hoàng đế và hoàng hậu, sau đó hoàng đế và hoàng hậu sẽ ban thưởng, để các nô tài dính hỉ khí.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro