Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng
Đi Xem Phòng Ở
Nhạc Tại Đương Hạ
2024-10-30 10:52:20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chuyện này cũng khiến cho đồng môn, cũng chính là nhị ca của nguyên chủ - Cố Thừa Nghiệp biết đến, cho nên hắn hoàn toàn có thể mượn chuyện này để bịa một lời cực kỳ đáng tin, căn bản cũng không sợ bị người Cố gia vạch trần.
"Vậy là quá quá tốt luôn rồi ấy chứ, ngươi có biết Hạ đại phu trước đây làm việc trong thôn của chúng ta không, cuối mùa xuân năm nay ông ấy lên núi hái thuốc, rồi bị tai nạn lăn xuống dốc núi, cứ thế mà qua đời. Hiện tại, người nào trong thôn mà bị bệnh là phải chạy chữa lên trấn trên, nếu như ngươi có thể trị bệnh, ngược lại là giúp đỡ được cho rất nhiều người, đỡ tốn công phải đi đường xá xa xôi."
"Vậy để ta chuẩn bị chút dược liệu, ta sẽ cố gắng hết sức xem bệnh cho người trong thôn, cũng xem như có thêm một nghề để làm đi."
"Đúng đúng đúng, ngươi nói có lý đó, công việc này đôi bên đều có lợi mà."-Trưởng thôn nói đến đây mới phát hiện mình hơi lạc đề, lúc này ông ấy có hơi hơi ngượng ngùng nói: "Còn về chuyện ngươi xin ta một khoảng đất trống để lợp nhà ấy, ta thấy ngươi phải xem xét kỹ lưỡng trước khi quyết định, mặc dù thi công xây nhà ngay bây giờ thì chắc chắn là sẽ xây được thôi, nhưng xây nhà đâu phải chuyện làm một tới hai ngày là xong, ít nhất cũng phải là 1-2 tháng."
Ông ấy nói đến đó thì hơi do dự, có chút muốn nói lại thôi: "Nếu như các ngươi không chê, nhà ta ngược lại có một khu nhà cũ có thể chuyển giao cho các ngươi, có điều bắt buộc phải sửa lại nóc phòng."
Cố Thừa Duệ nghe xong thì sửng sốt một chút, sau đó hắn gật đầu đồng ý nói: "Ngài nói có lý, không biết là khi nào chúng ta có thể đi xem phòng ở của mình nhỉ?"
"Phòng ở nằm ngay tại cửa thôn dưới chân núi ấy, đợi một hồi cho tóc của ngươi khô lại, là đi được rồi. Nếu như hai người vừa ý, ta sẽ lập tức tìm người sửa cái nóc lại."
"Vậy đa tạ ngài đã giúp đỡ, sau này nếu ngài có việc gì cần nhờ đến vợ chồng chúng ta thì ngài tự nhiên cứ mở miệng nhé."
"Đây là chuyện ta phải làm, sau này nếu các ngươi có thời gian rảnh thì đến nhà ta chơi nhé."- Trưởng thôn cười gật đầu nói.
Sau đó, hai người lại tiếp tục trò chuyện một hồi.
Chờ đến khi tóc của Cố Thừa Duệ đã khô lại không ít, thuốc cũng đã nấu xong.
Chu Oánh múc thuốc ra hai bát đưa cho hai con người đang lạnh phát run kia.
Hai người uống thuốc xong, hai vợ chồng Tiền Gia Hỉ cảm ơn xong thì vội ôm Thiết Ngưu đi về nhà.
Mà trưởng thôn thì dẫn theo vợ chồng bọn họ đi xuống dưới núi xem phòng ở.
Tuy nhiên, có điều mà bọn họ không ngờ tới, phòng ở được xây ở nơi cách bờ sông khoảng chừng ba mươi mét, nhà sát vách chính là nhà của Điền Gia Vượng.
Trưởng thôn mở cửa đi vào trước một bước, ông ấy nói: "Các ngươi vào xem xem có vừa ý hay không."
Chuyện này cũng khiến cho đồng môn, cũng chính là nhị ca của nguyên chủ - Cố Thừa Nghiệp biết đến, cho nên hắn hoàn toàn có thể mượn chuyện này để bịa một lời cực kỳ đáng tin, căn bản cũng không sợ bị người Cố gia vạch trần.
"Vậy là quá quá tốt luôn rồi ấy chứ, ngươi có biết Hạ đại phu trước đây làm việc trong thôn của chúng ta không, cuối mùa xuân năm nay ông ấy lên núi hái thuốc, rồi bị tai nạn lăn xuống dốc núi, cứ thế mà qua đời. Hiện tại, người nào trong thôn mà bị bệnh là phải chạy chữa lên trấn trên, nếu như ngươi có thể trị bệnh, ngược lại là giúp đỡ được cho rất nhiều người, đỡ tốn công phải đi đường xá xa xôi."
"Vậy để ta chuẩn bị chút dược liệu, ta sẽ cố gắng hết sức xem bệnh cho người trong thôn, cũng xem như có thêm một nghề để làm đi."
"Đúng đúng đúng, ngươi nói có lý đó, công việc này đôi bên đều có lợi mà."-Trưởng thôn nói đến đây mới phát hiện mình hơi lạc đề, lúc này ông ấy có hơi hơi ngượng ngùng nói: "Còn về chuyện ngươi xin ta một khoảng đất trống để lợp nhà ấy, ta thấy ngươi phải xem xét kỹ lưỡng trước khi quyết định, mặc dù thi công xây nhà ngay bây giờ thì chắc chắn là sẽ xây được thôi, nhưng xây nhà đâu phải chuyện làm một tới hai ngày là xong, ít nhất cũng phải là 1-2 tháng."
Ông ấy nói đến đó thì hơi do dự, có chút muốn nói lại thôi: "Nếu như các ngươi không chê, nhà ta ngược lại có một khu nhà cũ có thể chuyển giao cho các ngươi, có điều bắt buộc phải sửa lại nóc phòng."
Cố Thừa Duệ nghe xong thì sửng sốt một chút, sau đó hắn gật đầu đồng ý nói: "Ngài nói có lý, không biết là khi nào chúng ta có thể đi xem phòng ở của mình nhỉ?"
"Phòng ở nằm ngay tại cửa thôn dưới chân núi ấy, đợi một hồi cho tóc của ngươi khô lại, là đi được rồi. Nếu như hai người vừa ý, ta sẽ lập tức tìm người sửa cái nóc lại."
"Vậy đa tạ ngài đã giúp đỡ, sau này nếu ngài có việc gì cần nhờ đến vợ chồng chúng ta thì ngài tự nhiên cứ mở miệng nhé."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đây là chuyện ta phải làm, sau này nếu các ngươi có thời gian rảnh thì đến nhà ta chơi nhé."- Trưởng thôn cười gật đầu nói.
Sau đó, hai người lại tiếp tục trò chuyện một hồi.
Chờ đến khi tóc của Cố Thừa Duệ đã khô lại không ít, thuốc cũng đã nấu xong.
Chu Oánh múc thuốc ra hai bát đưa cho hai con người đang lạnh phát run kia.
Hai người uống thuốc xong, hai vợ chồng Tiền Gia Hỉ cảm ơn xong thì vội ôm Thiết Ngưu đi về nhà.
Mà trưởng thôn thì dẫn theo vợ chồng bọn họ đi xuống dưới núi xem phòng ở.
Tuy nhiên, có điều mà bọn họ không ngờ tới, phòng ở được xây ở nơi cách bờ sông khoảng chừng ba mươi mét, nhà sát vách chính là nhà của Điền Gia Vượng.
Trưởng thôn mở cửa đi vào trước một bước, ông ấy nói: "Các ngươi vào xem xem có vừa ý hay không."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro