Sau Khi Xuyên Sách Nữ Phụ Quá Đẹp Trai
Không Ngừng Phỏ...
Nhang Tửu
2024-09-03 10:04:08
Sau khi vòng quay ngựa gỗ dừng lại.
Bạch Y Tịch ôm bánh bao nhỏ xuống, nhìn sang cô bé bên cạnh đang run rẩy muốn tự mình đi xuống.
Cô vội vàng đi tới nắm lấy nách cô bé, đặt cô bé hoàn hảo trên mặt đất.
Ngôn Tranh không thể hiểu được cô gái này, nếu như những gì vừa nói đều là giả vờ, có thể phản ứng trong vô thức này, thật sự là cô gái điên rồ ngu ngốc mà hắn biết sao?
Đôi mắt cô bé sáng lên khi nhìn về phía sau Bạch Y Tịch, vui vẻ hét lên: “Anh ơi.”
Bạch Y Tịch có chút dừng lại, buông cô bé ra.
Cô bé vui vẻ mỉm cười: “Chị ơi, chị có thể hay không gửi những bức ảnh đã chụp cho anh trai em ạ.”
“Đương nhiên có thể.” Bạch Y Tịch mỉm cười, đứng dậy, nhìn cô bé vui vẻ nhảy nhót sau lưng cô.
Cô quay người lại, nhìn thấy một khuôn mặt cơ cứng, là người đàn ông vừa đi ngang qua cô, sau đó tỏa ra khí tức lạnh lẽo.
“Xin chào.” Bạch Y Tịch mỉm cười chào hỏi: “Em gái của anh rất dễ thương, do đó tôi không nhịn được chụp một vài bức ảnh.”
Ngôn Tranh liếc nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng, cô rất lịch sự, không giống cô gái điên mà hắn biết.
Bạch Y Tich bị liếc nhìn, cảm thấy khó hiểu, nhưng lại nhìn vào đôi mắt sáng ngời của cô bé bên cạnh hắn.
Cô tiếp tục mỉm cười lịch sự nói: “Chúng ta thêm wechat được không? Tôi sẽ gửi ảnh … cho anh.”
Bạch Y Tịch khựng lại một chút, là bởi vì cô đột nhiên cảm nhận được một áp lực đáng sợ tỏa ra từ người đàn ông đó, lạnh lẽo và sắc bén.
Ngôn Tranh nhẹ nhàng cười khinh, cô gái này quả nhiên không có ý tốt, đúng vậy, hắn nghĩ Bạch Y Tịch đang giở trò để thêm wechat của hắn.
Cô bé hơi sửng sốt, ánh mắt có chút lo lắng, nhẹ nhàng kéo tay áo Ngôn Tranh: “…… Anh.”
Ngôn Tranh trong lòng khịt mũi coi thường, dĩ nhiên lợi dụng một đứa trẻ, quả nhiên là không có việc gì là cô gái điên này không thể làm được, hắn cũng muốn xem xem cô sẽ làm gì khi thêm wechat hắn.
Hắn lạnh lùng lấy điện thoại ra, giơ lên trước mặt cô, giọng nói lạnh nhạt, đôi môi mỏng thốt ra một chữ: “Quét.”
Bạch Y Tịch nhìn khí tức la sát của đối phương, càng cảm thấy khó hiểu hơn, hai người có biết nhau không? Địch ý không thể giải thích được này là cái quỷ gì chứ.
Tuy nhiên cô vẫn là nhanh chóng quét mã QR của hắn, nhanh tay gửi ảnh của bé gái qua, cô muốn gửi nó đi thật nhanh, sau đó xóa kết bạn, xem như là gặp một người lạ trên đường.
Tuy nhiên động tác của Bạch Y Tịch trong mắt Ngôn Tranh là khác, giống như rất cấp thiết muốn kết bạn với hắn, nếu Bạch Y Tịch biết, khẳng định sẽ nói, sao một người có thể tự luyến như vậy.
Cô nhìn vào ảnh đại diện của đối phương, là một mảnh biển rộng xanh thẳm, có một lá cờ đỏ năm ngôi sao tung bay trên chiếc chiến hạm hùng mạnh, không ngờ nhìn đối phương lạnh lùng đầy sát khí, lại có một lòng yêu nước nồng nàn như vậy.
“Em gái nhỏ, chị đi đây.” Bạch Y Tịch cùng cô bé chào tạm biệt, nhanh chóng dắt bánh bao nhỏ rời đi, quản đối phương làm gì, rõ ràng là không muốn thêm cô, cô đương nhiên tự mình biết. Hơn nữa cô cũng đã xóa kết bạn với đối phương.
Ngôn Tranh sắc mặt lạnh lùng, cụp mắt nhìn ảnh đại diện của cô gái điên trên điện thoại, là một đĩa bánh bao với những hiệu ứng đặc biệt lấp lánh, hắn đang muốn xóa đối phương thì bàn tay hơi khựng lại.
Bởi vì khi hắn cập nhật một lần nữa, đối phương không còn trong danh sách bạn bè của hắn, hắn cau mày, không biết đang nghĩ gì.
“…… Anh ơi.” Cho đến khi cô bé kéo tay áo hắn, hắn mới định thần lại.
Mà Bạch Y Tịch dắt bánh bao nhỏ hướng dẫn từng bước: “ Chị kể cho em nghe, nếu em không cười nhiều hơn, tương lai em sẽ có một khuôn mặt bị liệt giống như ông chú kia, dọa sợ người khác, biết chưa, phải cười nhiều hơn.”
Bạch Y Tịch ôm bánh bao nhỏ xuống, nhìn sang cô bé bên cạnh đang run rẩy muốn tự mình đi xuống.
Cô vội vàng đi tới nắm lấy nách cô bé, đặt cô bé hoàn hảo trên mặt đất.
Ngôn Tranh không thể hiểu được cô gái này, nếu như những gì vừa nói đều là giả vờ, có thể phản ứng trong vô thức này, thật sự là cô gái điên rồ ngu ngốc mà hắn biết sao?
Đôi mắt cô bé sáng lên khi nhìn về phía sau Bạch Y Tịch, vui vẻ hét lên: “Anh ơi.”
Bạch Y Tịch có chút dừng lại, buông cô bé ra.
Cô bé vui vẻ mỉm cười: “Chị ơi, chị có thể hay không gửi những bức ảnh đã chụp cho anh trai em ạ.”
“Đương nhiên có thể.” Bạch Y Tịch mỉm cười, đứng dậy, nhìn cô bé vui vẻ nhảy nhót sau lưng cô.
Cô quay người lại, nhìn thấy một khuôn mặt cơ cứng, là người đàn ông vừa đi ngang qua cô, sau đó tỏa ra khí tức lạnh lẽo.
“Xin chào.” Bạch Y Tịch mỉm cười chào hỏi: “Em gái của anh rất dễ thương, do đó tôi không nhịn được chụp một vài bức ảnh.”
Ngôn Tranh liếc nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng, cô rất lịch sự, không giống cô gái điên mà hắn biết.
Bạch Y Tich bị liếc nhìn, cảm thấy khó hiểu, nhưng lại nhìn vào đôi mắt sáng ngời của cô bé bên cạnh hắn.
Cô tiếp tục mỉm cười lịch sự nói: “Chúng ta thêm wechat được không? Tôi sẽ gửi ảnh … cho anh.”
Bạch Y Tịch khựng lại một chút, là bởi vì cô đột nhiên cảm nhận được một áp lực đáng sợ tỏa ra từ người đàn ông đó, lạnh lẽo và sắc bén.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngôn Tranh nhẹ nhàng cười khinh, cô gái này quả nhiên không có ý tốt, đúng vậy, hắn nghĩ Bạch Y Tịch đang giở trò để thêm wechat của hắn.
Cô bé hơi sửng sốt, ánh mắt có chút lo lắng, nhẹ nhàng kéo tay áo Ngôn Tranh: “…… Anh.”
Ngôn Tranh trong lòng khịt mũi coi thường, dĩ nhiên lợi dụng một đứa trẻ, quả nhiên là không có việc gì là cô gái điên này không thể làm được, hắn cũng muốn xem xem cô sẽ làm gì khi thêm wechat hắn.
Hắn lạnh lùng lấy điện thoại ra, giơ lên trước mặt cô, giọng nói lạnh nhạt, đôi môi mỏng thốt ra một chữ: “Quét.”
Bạch Y Tịch nhìn khí tức la sát của đối phương, càng cảm thấy khó hiểu hơn, hai người có biết nhau không? Địch ý không thể giải thích được này là cái quỷ gì chứ.
Tuy nhiên cô vẫn là nhanh chóng quét mã QR của hắn, nhanh tay gửi ảnh của bé gái qua, cô muốn gửi nó đi thật nhanh, sau đó xóa kết bạn, xem như là gặp một người lạ trên đường.
Tuy nhiên động tác của Bạch Y Tịch trong mắt Ngôn Tranh là khác, giống như rất cấp thiết muốn kết bạn với hắn, nếu Bạch Y Tịch biết, khẳng định sẽ nói, sao một người có thể tự luyến như vậy.
Cô nhìn vào ảnh đại diện của đối phương, là một mảnh biển rộng xanh thẳm, có một lá cờ đỏ năm ngôi sao tung bay trên chiếc chiến hạm hùng mạnh, không ngờ nhìn đối phương lạnh lùng đầy sát khí, lại có một lòng yêu nước nồng nàn như vậy.
“Em gái nhỏ, chị đi đây.” Bạch Y Tịch cùng cô bé chào tạm biệt, nhanh chóng dắt bánh bao nhỏ rời đi, quản đối phương làm gì, rõ ràng là không muốn thêm cô, cô đương nhiên tự mình biết. Hơn nữa cô cũng đã xóa kết bạn với đối phương.
Ngôn Tranh sắc mặt lạnh lùng, cụp mắt nhìn ảnh đại diện của cô gái điên trên điện thoại, là một đĩa bánh bao với những hiệu ứng đặc biệt lấp lánh, hắn đang muốn xóa đối phương thì bàn tay hơi khựng lại.
Bởi vì khi hắn cập nhật một lần nữa, đối phương không còn trong danh sách bạn bè của hắn, hắn cau mày, không biết đang nghĩ gì.
“…… Anh ơi.” Cho đến khi cô bé kéo tay áo hắn, hắn mới định thần lại.
Mà Bạch Y Tịch dắt bánh bao nhỏ hướng dẫn từng bước: “ Chị kể cho em nghe, nếu em không cười nhiều hơn, tương lai em sẽ có một khuôn mặt bị liệt giống như ông chú kia, dọa sợ người khác, biết chưa, phải cười nhiều hơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro