Sau Khi Xuyên Sách Nữ Phụ Quá Đẹp Trai

Lực Lượng Đặc C...

Nhang Tửu

2024-09-03 10:04:08

Sau khi nhóm người Bạch Y Tịch rời đi, Viên Thê cau mày, hắn không nên tức giận, họ chẳng là gì cả, không phải sao.

Đôi lúc hắn nghĩ, lúc đó hắn đã trúng thuốc, tại sao cô không động tay động chân với hắn, lại giao hắn cho một người đàn ông khác, làm cho hắn rất là khó chịu.

Nhưng hắn có lý do gì để mà tức giận, những việc cô làm không hề sai, chì là do hắn mà thôi.

Bạch Y Tịch cùng Chu Linh Linh đến trạm quảng bá để chiêu mộ thành viên mới.

“Các vị học muội đi ngang qua ghé vào xem một chút, cỏ tươi (nam/nữ độc thân) của bản trạm ở nơi đây, mạnh dạn tán tỉnh, chỉ cần bạn dám tán tỉnh, chúng ta sẽ có một câu chuyện thú vị đó.” Lâm Tuân nở nụ cười quyến rũ không biết xấu hổ ở nơi chiêu mộ thành viên mới.

Chu Linh Linh khóe miệng giật giật: “Cậu ta cũng quá xấu hổ rồi, đứng đó tùy tiện tán tỉnh người khác, da gà nổi đầy người rồi.”

Bạch Y Tịch nghe được những lời vô sỉ này, cũng gật đầu đồng ý: “Da của cậu ta quả thật dày hơn tường thành.”

Lâm Tuân nhìn thấy Bạch Y Tịch, hai mắt liền sáng lên, đi lại: “Chị Tịch, chị đã quyết định tới trạm quảng bá của tôi chưa?”

Bạch Y Tịch đưa bài văn cổ vũ ra, hai mắt hơi ngước lên: “Cỏ tươi của trạm, làm phiền đọc bài văn cổ vũ của lớp chúng tôi.”

Lâm Tuân nhận lấy, biết Bạch Y Tịch đã nghe được, không có ý tứ cười cười: “Được rồi, tôi có thể quay lại được chưa?”

Bạch Y Tịch gật gật đầu, Lâm Tuân liền quay lại tiếp tục công việc.

Bạch Y Tịch còn hai trận đấu vào ngày mai, hiện tại cả hai đều không có việc gì, Chu Linh Linh dẫn cô đi tìm người chơi cosplay chụp ảnh.

“wow wow, lực lượng đặc chủng kìa.” Chu Linh Linh chỉ vào nam sinh dáng người thon dài được một nhóm nữ sinh vây quanh ở phía trước, lập tức kéo Bạch Y Tịch chạy tới.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bạch Y Tịch cũng nhìn sang, đối phương đúng là ăn mặc như một người lính đặc chủng, hắn còn rất cao, quả thật thu hút được rất nhiều người hâm mộ nữ, cô nhớ lại khi một lớp học nào đó bước vào trường, quả thực có một nam sinh ăn mặc giống như lực lượng đặc chủng ở phía trước trạm, khoảnh khắc xuất hiện của hắn dẫn đến rất nhiều tiếng hét lên.

Nhiều cô gái muốn cùng nam sinh chụp ảnh, khuôn mặt nam sinh cũng có màu vẽ nguệch ngoạc, lúc này hắn mặc quân phục, trang bị đầy đủ vũ khí, tuy toàn bộ vũ khí đều là giả, nhưng dáng người thon dài của đối phương, dù là giả nhưng cũng có cảm giác chân thật.

Chu Linh Linh đứng bên ngoài, phát hiện căn bản không tới lượt mình, một người lại một người tiến lên, có chút chán nản: “Thật nhiều người, thật nhiều người đều muốn chụp ảnh với lính đặc chủng.”

Bạch Y Tịch nhìn thấy một người khác mặc đồng phục ngụy trang, vừa định hỏi Chu Linh Linh có muốn cùng người kia chụp ảnh không, sau đó liền thấy cô gái này cầm lấy máy ảnh chạy tới với khí thế như mãnh hổ.

Bạch Y Tịch cười một tiếng, ánh mắt khẽ động đậy, đôi mắt chợt lóe lên, sau đó cô lao về một người lính đặc chủng khác với phong thái mê muội, giơ điện thoại lên: “Anh trai, có thể chụp chung với anh không.”

Đặc chủng binh nghiêng đầu, khuôn mặt giống như chàng trai nhà bên đập vào mắt của Bạch Y Tịch, đặc chủng binh nghiêng đầu, trong mắt hắn hiện lên sự quan tâm, mái tóc mảnh khẽ lay động, nụ cười vô hại nói: “Được chứ.”

Người đàn ông mặc đồ đen đi theo đặc chủng binh cách đó không xa lặng lẽ cất súng lại, rẽ sang một con đường khác.

Bạch Y Tịch vô cớ cảm thấy lạnh lẽo, cô ngửi thấy mùi máu.

Dù đối phương cười một nụ cười ấm áp như một anh trai lớn, nhưng trong đôi mắt sâu thẳm ấy, Bạch Y Tịch lại không nhìn rõ được điều gì, một cảm giác kỳ lạ tập kích trong lòng.

Bạch Y Tịch chỉ có thể nhấc điện thoại lên, chụp ảnh cùng đối phương, sau đó nói cảm ơn, muốn nhanh chóng rời đi, nhưng người đàn ông đó nắm lấy cánh tay cô bằng cả hai tay, hắn cúi xuống thì thầm vào tai cô: “Em gái nhỏ, cảm ơn em, đã giúp cho anh một việc.”

Sau đó dưới ánh ánh mắt của Bạch Y Tịch, nhanh chóng ẩn nhập vào trong đám người không thấy.

Hắn không phải lính đặc chủng, hơn nữa đối phương còn khiến cô có cảm giác khó chịu, ngay cả khi người đó mỉm cười dịu dàng như anh trai, nhưng cô vẫn có cảm giác có chút kỳ quái.

Còn có người cầm súng thật là ai.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Sách Nữ Phụ Quá Đẹp Trai

Số ký tự: 0