Sau Khi Xuyên Sách Nữ Phụ Quá Đẹp Trai
Thân Phận Che G...
Nhang Tửu
2024-09-03 10:04:08
Trong quán rượu đèn neon nhấp nháy, nam nữ trên sàn nhảy uốn éo thân thể theo tiếng nhạc ầm ĩ, Viên Thê một thân áo sơ mi trắng kết hợp với quần tây đen vừa bước vào trong nháy mắt có chút không hòa nhập được, chủ yếu là vì tính tình hắn quá lạnh lùng.
Hắn nhấc chân bước tới phòng riêng nơi hắn được mời đến, Lư Khả Linh mặc váy xếp ly màu xanh da trời đứng ở trước cửa phòng, mái tóc xoăn màu nâu của cô được buộc thành búi, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, trông rất hoạt bát và xinh đẹp.
Lư Khả Linh ngẩng đầu nhìn Viên Thê đang đi tới gần, tim bắt đầu đập mạnh, cô nhẹ nhàng nhanh chóng bước tới đón tiếp: “Viên Thê, cậu tới rồi, vào thôi!”
Cô khoác tay lên cánh tay của Viên Thê, nhìn thấy đối phương lạnh nhạt muốn rút tay lại, cô dùng sức nắm lấy, cắn môi nhìn Viên Thê: “Tối nay cậu là bạn nhảy của tôi, cậu như vậy sẽ làm tôi rất khó xử.”
Viên Thê khẽ cau mày, hắn đáp ứng trở thành bạn nhảy của cô khi nào, hắn cụp mắt xuống nhìn cô với ánh mắt xa lánh: “Xin lỗi, tôi không biết khiêu vũ.”
Bàn tay nắm Viên Thê của Lư Khả Linh hơi cứng lại, lại là dạng này, luôn nghĩ ra nhiều cách khác nhau để từ chối cô, trong lòng cô có chút không vui, kiêu ngạo như cô, chưa bao giờ tức giận như vậy, cô nén cơn tức giận lại, nở nụ cười rạng rỡ: “Không sao, cùng cậu làm trò hề, tôi rất vui lòng.”
Viên Thê mím môi thành một đường thẳng, không còn cách nào chỉ có thể để cô mang theo vào.
Lúc hai người bước vào, lập tức vang lên một tràng pháo tay, tất cả mọi người đều reo hò: “Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Linh Linh.”
Lư Khả Linh mỉm cười cầm micro: “Cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của mình, bây giờ tôi muốn cùng bạn trai mình cùng khiêu vũ khai mạc.”
Lư Tiểu Chiêm bất đắc dĩ nhìn Viên Thê lãnh đạm đứng bên cạnh Lư Khả Linh, như mong muốn của cô ấy, âm nhạc đã được bật lên.
Lư Khả Linh đưa tay nắm lấy bàn tay của hắn, phát hiện đối phương đứng bất động, cô hơi sửng sốt, ngước mắt nhìn lên, nhìn thấy một đôi mắt sâu xa lãnh đạm, đôi mắt đó như nhìn thấy hết mọi ý đồ của cô.
“Cậu ……” Khóe môi Lư Khả Linh khẽ động.
Viên Thê hất tay cô ra, giọng nói vẫn rất thờ ơ: “Sau này không cần mời diễn viên quần chúng đến làm mấy thứ này nữa.”
Dừng một lát, hắn lại nói: “Tôi đã có người mình thích rồi.”
Lư Khả Linh nghe thấy trái tim mình như bị đâm một nhát dao, đôi mắt cô dần dần đỏ lên, nhìn Viên Thê xoay người rời đi, giọng cô ngày càng lạnh lùng: “Cậu không thể đi!”
Lư Tiểu Chiêm tim đập thình thịch, cô là không nghĩ đến sẽ xảy ra như vậy, họ thuê người lên kế hoạch cho bữa tiệc sinh nhật này.
Một cơn gió thổi qua, Lư Tiểu Chiêm cảm thấy không ổn, nhanh chóng phá hủy hệ thống điện, cả căn phòng lập tức trở nên tối tăm, để người khác không có thấy những vật phẩm bị gió cuốn bay tán loạn trong không trung.
m thanh “Bing bing bang bang” vang lên.
Mọi người trở nên sợ hãi, Lư Tiểu Chiêm nhanh chóng sử dụng thuốc mê làm cho đám đông hôn mê, thuốc này chỉ có tác dụng đối với người bình thường, nhưng đối với người có siêu năng lực thì vô dụng.
Cô nhận thấy có ánh mắt nhìn mình, ánh mắt lạnh lùng của Viên Thê rơi vào chiếc lọ trong tay cô. Lư Tiểu Chiêm hơi sửng sốt, Viên Thê không có ngất xỉu, tim cô khẩn trương nhảy dựng lên.
“Khả Linh! Dừng lại!” Lư Tiểu Chiêm chạy đến bên cạnh cô giữ lấy vai cô: “Cậu ấy không phải người bình thường.”
Gió chợt ngừng thổi, cô nhìn hắn, đôi mắt đỏ hoe: “Viên Thê, cậu không thể thử thích tôi một chút được sao?”
“Cô là con gái Lư gia Linh Thành?” Trong đôi mắt lạnh lục của hắn hiện lên một tia kinh ngạc.
“Có lẽ cậu sẽ không thích tôi nếu cậu biết một thân phận khác của tôi.” Hắn nói chậm rãi, tháo kính xuống, gập nó lại, khuôn mặt sắc như dao, đôi môi mỏng cực kỳ nhợt nhạt trông rất có tính xâm lược, đôi mắt nâu sẫm lộ ra ánh tím nhàn nhạt, vô cùng lạnh nhạt: “Con riêng Phượng gia Phượng Thành, Phượng Trì.”
“Phượng Trì!”
……
Phía dưới có một đống máu chó...
Hắn nhấc chân bước tới phòng riêng nơi hắn được mời đến, Lư Khả Linh mặc váy xếp ly màu xanh da trời đứng ở trước cửa phòng, mái tóc xoăn màu nâu của cô được buộc thành búi, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, trông rất hoạt bát và xinh đẹp.
Lư Khả Linh ngẩng đầu nhìn Viên Thê đang đi tới gần, tim bắt đầu đập mạnh, cô nhẹ nhàng nhanh chóng bước tới đón tiếp: “Viên Thê, cậu tới rồi, vào thôi!”
Cô khoác tay lên cánh tay của Viên Thê, nhìn thấy đối phương lạnh nhạt muốn rút tay lại, cô dùng sức nắm lấy, cắn môi nhìn Viên Thê: “Tối nay cậu là bạn nhảy của tôi, cậu như vậy sẽ làm tôi rất khó xử.”
Viên Thê khẽ cau mày, hắn đáp ứng trở thành bạn nhảy của cô khi nào, hắn cụp mắt xuống nhìn cô với ánh mắt xa lánh: “Xin lỗi, tôi không biết khiêu vũ.”
Bàn tay nắm Viên Thê của Lư Khả Linh hơi cứng lại, lại là dạng này, luôn nghĩ ra nhiều cách khác nhau để từ chối cô, trong lòng cô có chút không vui, kiêu ngạo như cô, chưa bao giờ tức giận như vậy, cô nén cơn tức giận lại, nở nụ cười rạng rỡ: “Không sao, cùng cậu làm trò hề, tôi rất vui lòng.”
Viên Thê mím môi thành một đường thẳng, không còn cách nào chỉ có thể để cô mang theo vào.
Lúc hai người bước vào, lập tức vang lên một tràng pháo tay, tất cả mọi người đều reo hò: “Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Linh Linh.”
Lư Khả Linh mỉm cười cầm micro: “Cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của mình, bây giờ tôi muốn cùng bạn trai mình cùng khiêu vũ khai mạc.”
Lư Tiểu Chiêm bất đắc dĩ nhìn Viên Thê lãnh đạm đứng bên cạnh Lư Khả Linh, như mong muốn của cô ấy, âm nhạc đã được bật lên.
Lư Khả Linh đưa tay nắm lấy bàn tay của hắn, phát hiện đối phương đứng bất động, cô hơi sửng sốt, ngước mắt nhìn lên, nhìn thấy một đôi mắt sâu xa lãnh đạm, đôi mắt đó như nhìn thấy hết mọi ý đồ của cô.
“Cậu ……” Khóe môi Lư Khả Linh khẽ động.
Viên Thê hất tay cô ra, giọng nói vẫn rất thờ ơ: “Sau này không cần mời diễn viên quần chúng đến làm mấy thứ này nữa.”
Dừng một lát, hắn lại nói: “Tôi đã có người mình thích rồi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lư Khả Linh nghe thấy trái tim mình như bị đâm một nhát dao, đôi mắt cô dần dần đỏ lên, nhìn Viên Thê xoay người rời đi, giọng cô ngày càng lạnh lùng: “Cậu không thể đi!”
Lư Tiểu Chiêm tim đập thình thịch, cô là không nghĩ đến sẽ xảy ra như vậy, họ thuê người lên kế hoạch cho bữa tiệc sinh nhật này.
Một cơn gió thổi qua, Lư Tiểu Chiêm cảm thấy không ổn, nhanh chóng phá hủy hệ thống điện, cả căn phòng lập tức trở nên tối tăm, để người khác không có thấy những vật phẩm bị gió cuốn bay tán loạn trong không trung.
m thanh “Bing bing bang bang” vang lên.
Mọi người trở nên sợ hãi, Lư Tiểu Chiêm nhanh chóng sử dụng thuốc mê làm cho đám đông hôn mê, thuốc này chỉ có tác dụng đối với người bình thường, nhưng đối với người có siêu năng lực thì vô dụng.
Cô nhận thấy có ánh mắt nhìn mình, ánh mắt lạnh lùng của Viên Thê rơi vào chiếc lọ trong tay cô. Lư Tiểu Chiêm hơi sửng sốt, Viên Thê không có ngất xỉu, tim cô khẩn trương nhảy dựng lên.
“Khả Linh! Dừng lại!” Lư Tiểu Chiêm chạy đến bên cạnh cô giữ lấy vai cô: “Cậu ấy không phải người bình thường.”
Gió chợt ngừng thổi, cô nhìn hắn, đôi mắt đỏ hoe: “Viên Thê, cậu không thể thử thích tôi một chút được sao?”
“Cô là con gái Lư gia Linh Thành?” Trong đôi mắt lạnh lục của hắn hiện lên một tia kinh ngạc.
“Có lẽ cậu sẽ không thích tôi nếu cậu biết một thân phận khác của tôi.” Hắn nói chậm rãi, tháo kính xuống, gập nó lại, khuôn mặt sắc như dao, đôi môi mỏng cực kỳ nhợt nhạt trông rất có tính xâm lược, đôi mắt nâu sẫm lộ ra ánh tím nhàn nhạt, vô cùng lạnh nhạt: “Con riêng Phượng gia Phượng Thành, Phượng Trì.”
“Phượng Trì!”
……
Phía dưới có một đống máu chó...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro