Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão

Chương 11

Yên Hỏa Dịch Bạo

2024-10-06 23:31:54

Đường Miên Miên căng da đầu trèo lên trên lưng Tống Trình, đôi tay đặt trên bờ vai rộng của anh, bàn tay to lớn của người đàn ông nâng đùi cô lên, đứng dậy chậm rãi rời khỏi đây.

Bàn tay to lớn khẽ run, cặp vú của Đường Miên Miên kề sát với phần lưng anh, sau đó cạ vài cái lên lưng anh, tay người đàn ông không yên phận trượt từ đùi đến mông cô rồi bắt đầu nhào nặn.

"Tên khốn này! Anh thả tôi xuống! Tôi đã nói là anh không được sờ mó tôi mà!"

Người đàn ông bước ra khỏi ngõ nhỏ, đôi tay vẫn xoa nắn không chút kiêng dè, thấp giọng cười xấu xa rồi nói: "Đừng có la, lỡ như em dẫn chúng đến đây, người xui xẻo sẽ là em đấy, lúc đó ông đây sẽ thả em xuống, nếu nhanh chân thì còn có thể chạy trốn."

"Anh..." Đường Miên Miên vô cùng tức giận nhưng lại nhìn bốn phía với ánh mắt lo sợ.

Người đến người đi, vừa rồi cô vẫn chưa kịp ghi nhớ dáng vẻ của đám người đó, bây giờ cô nhìn ai cũng thấy giống đám người đó, thế nên cô chỉ có thể kìm nén cơn tức giận, mặc anh sờ mó lung tung.

Thấy cô không nói lời nào, Tống Trình cũng chẳng kiêng nể nữa, bàn tay to lớn xoa nắn cái mông của cô, thậm chí còn chậc lưỡi khen ngợi: "Mông của cô chủ ngàn vàng thật mềm mại, xúc cảm khi sờ nắn rất thoải mái, sau này đâm vào chắc cũng rất sướng."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tên khốn này..." Gò má Đường Miên Miên nóng lên, đè giọng nói xuống nhỏ giọng mắng chửi.

"Quên mất nay là ngày động phòng của cô chủ Đường, chẳng qua dựa theo tình hình này, e rằng đêm nay em phải một mình trông phòng rồi, nếu nay em có thấy cô đơn thì anh sẽ không rời khỏi đây, bảo đảm gọi là có mặt ngay lập tức, anh sẽ chịch cô chủ Đường sướng đến mức đạt cực khoái."

Cả đoạn đường Tống Trình cứ nói mấy lời trêu chọc, nào là sờ tới sướng, miệng cũng cũng đủ nghiện nhưng chỉ khổ cho dương vật của anh, khi lên xe vẫn cương cứng mà không chịu mềm xuống, anh còn cố ý ôm cô đặt lên vị trí ghế phụ.

Đường Miên Miên bị anh dê xồm suốt cả đoạn đường, đương nhiên cũng nhận ra ý đồ của anh, cô muốn trèo xuống xe để ngồi vào ghế sau nhưng lại nhìn thấy người đàn ông dùng cả đôi tay chặn trần xe, nửa người dưới thì chặn lại cửa xe, bộ phận sinh dục phồng lên, chỉ cần Đường Miên Miên nhích về phía ngoài một chút thì thứ đó sẽ đập thẳng vào mặt cô.

"Muốn ngồi ở ghế sau cũng được nhưng phải dùng miệng làm dương vật anh mềm xuống, nếu lái xe trong tình trạng cương cứng thế này rất khó chịu." Khuôn mặt Tống Trình đầy vẻ thích thú, ngón tay gõ lên trần xe theo tiết tấu.

"Lưu manh!" Đường Miên Miên nhỏ giọng mắng chửi, mặt đỏ như lửa.

Cô độc thân hai mươi mấy năm kể từ khi còn trong bụng mẹ, chưa từng yêu đương bao giờ, thế mà vừa xuyên qua lại gặp một tên lưu manh cà lơ phất phơ khó nhằn thế này, làm sao có thủ đoạn nào chứ nên cô đành ngoan ngoãn ngồi yên, không dám di chuyển lung tung.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão

Số ký tự: 0