Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão
Chương 47
Yên Hỏa Dịch Bạo
2024-10-06 23:31:54
Sau khi tắm rửa và bôi thuốc giảm sưng, Đường Miên Miên mặc áo ngủ thưởng thức một bữa tiệc lộng lẫy, sau khi thưởng thức đồ ăn xong xong, cô phơi nắng trước cửa sổ sát đất ở lầu một, thưởng thức phong cảnh của vườn hoa, cuối cùng cũng vừa lòng với một ngày nghỉ ngơi.
Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, tổn thương phía dưới đã không còn ảnh hưởng đến việc đi bộ, Đường Miên Miên hẹn Giang Thi Ý đi dạo phố, lúc trước đi ngang qua còn không dám vào cửa hàng xa xỉ, chỉ cần vừa vào thì nhân viên cửa hàng sẽ chạy đến tiếp đãi đầy cung kính và nhiệt tình.
Trong phòng Vip, hai người ngồi trên ghế salon bằng da thật, thưởng thức mâm đựng trái cây và bánh ngọt trên bàn trà tinh xảo, nhìn các người mẫu trình diễn quần áo theo mùa, nhìn trúng thì sẽ quẹt thẻ ngay.
Đường Miên Miên không khỏi cảm thán, con mẹ nó cuộc sống của người có tiền thật sung sướng!
Mấy ngày nay trang phục túi xách giày đồ trang sức khiến phòng chứa quần áo rực rỡ hẳn lên, cuối cùng Đường Miên Miên cũng không cần xoắn xuýt khi chọn bộ quần áo nào để mặc ra ngoài.
Buổi tối, khi Đường Miên Miên ngâm mình, đắp mặt nạ và lướt điện thoại di động, WeChat hiện lên thông báo kết bạn, cơ thể mềm mại của cô vì hoảng hốt mà run lên.
Tống Trình!
Tên khốn này, đi công tác cũng không tha cho cô!
Có lẽ không nên kết bạn? Đường Miên Miên do dự một lúc lâu, dù sao người này cũng đang ở ngoài, quan tâm anh làm chi, vậy thôi không cần kết bạn!
Vừa cúp điện thoại, ném xuống dưới gối đầu, tiếng chuông điện thoại ong ong lên, cô cầm lên xem thì nhận ra người gọi đến là dì Từ.
"Dì làm sao vậy? Muộn vậy rồi còn gọi cho con?"
Đường Miên Miên và mẹ kế ở chung rất tốt, cô hiểu rõ tính cách của mẹ kế, đương nhiên cũng thả thiện ý với bà ấy không chút keo kiệt, huống chi cô không cha không mẹ, dì Từ vừa vui tính vừa hòa thuận, trong nội tâm cô đã coi bà ấy là mẹ rồi.
Mấy ngày nay cô đều dành thời gian để tâm sự với bà, hai người như là bạn tri kỷ, chuyện để nói có vô số, ngay cả khi ba Đường tức giận, dì Từ cũng sẽ nói với cô.
"Bữa con về nhà không phải đã nói, mấy ngày nay dì và ba con định tổ chức tuần trăng mật, ai mà ngờ hôm nay vừa mới đến trước cửa thì bệnh dạ dày của Đình Xuyên lại tái phát, dì nghĩ, nếu con và Đường Đình Xuyên có thể gia tăng tình cảm anh em thì tốt. Miên Miên, nếu con đồng ý, có thể về nhà chăm sóc Đình Xuyên mấy ngày, trước đây dì giao cho bà Tôn nhưng..."
Dì Từ còn chưa nói dứt lời, Đường Miên Miên đã vội cắt ngang: "Không sao đâu dì! Con có thể làm được!"
Cơ hội tốt như vậy! Sao cô có thể cho bà Tôn được!”
"Được được... Vậy làm phiền con rồi, con không cần làm gì cả, các loại thuốc đã có đầu bếp chuẩn bị, con chỉ cần quan tâm anh trai đúng lúc thôi, anh em tụi con có thể vui vẻ ở chung, dì và ba con cũng vui vẻ."
Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, tổn thương phía dưới đã không còn ảnh hưởng đến việc đi bộ, Đường Miên Miên hẹn Giang Thi Ý đi dạo phố, lúc trước đi ngang qua còn không dám vào cửa hàng xa xỉ, chỉ cần vừa vào thì nhân viên cửa hàng sẽ chạy đến tiếp đãi đầy cung kính và nhiệt tình.
Trong phòng Vip, hai người ngồi trên ghế salon bằng da thật, thưởng thức mâm đựng trái cây và bánh ngọt trên bàn trà tinh xảo, nhìn các người mẫu trình diễn quần áo theo mùa, nhìn trúng thì sẽ quẹt thẻ ngay.
Đường Miên Miên không khỏi cảm thán, con mẹ nó cuộc sống của người có tiền thật sung sướng!
Mấy ngày nay trang phục túi xách giày đồ trang sức khiến phòng chứa quần áo rực rỡ hẳn lên, cuối cùng Đường Miên Miên cũng không cần xoắn xuýt khi chọn bộ quần áo nào để mặc ra ngoài.
Buổi tối, khi Đường Miên Miên ngâm mình, đắp mặt nạ và lướt điện thoại di động, WeChat hiện lên thông báo kết bạn, cơ thể mềm mại của cô vì hoảng hốt mà run lên.
Tống Trình!
Tên khốn này, đi công tác cũng không tha cho cô!
Có lẽ không nên kết bạn? Đường Miên Miên do dự một lúc lâu, dù sao người này cũng đang ở ngoài, quan tâm anh làm chi, vậy thôi không cần kết bạn!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa cúp điện thoại, ném xuống dưới gối đầu, tiếng chuông điện thoại ong ong lên, cô cầm lên xem thì nhận ra người gọi đến là dì Từ.
"Dì làm sao vậy? Muộn vậy rồi còn gọi cho con?"
Đường Miên Miên và mẹ kế ở chung rất tốt, cô hiểu rõ tính cách của mẹ kế, đương nhiên cũng thả thiện ý với bà ấy không chút keo kiệt, huống chi cô không cha không mẹ, dì Từ vừa vui tính vừa hòa thuận, trong nội tâm cô đã coi bà ấy là mẹ rồi.
Mấy ngày nay cô đều dành thời gian để tâm sự với bà, hai người như là bạn tri kỷ, chuyện để nói có vô số, ngay cả khi ba Đường tức giận, dì Từ cũng sẽ nói với cô.
"Bữa con về nhà không phải đã nói, mấy ngày nay dì và ba con định tổ chức tuần trăng mật, ai mà ngờ hôm nay vừa mới đến trước cửa thì bệnh dạ dày của Đình Xuyên lại tái phát, dì nghĩ, nếu con và Đường Đình Xuyên có thể gia tăng tình cảm anh em thì tốt. Miên Miên, nếu con đồng ý, có thể về nhà chăm sóc Đình Xuyên mấy ngày, trước đây dì giao cho bà Tôn nhưng..."
Dì Từ còn chưa nói dứt lời, Đường Miên Miên đã vội cắt ngang: "Không sao đâu dì! Con có thể làm được!"
Cơ hội tốt như vậy! Sao cô có thể cho bà Tôn được!”
"Được được... Vậy làm phiền con rồi, con không cần làm gì cả, các loại thuốc đã có đầu bếp chuẩn bị, con chỉ cần quan tâm anh trai đúng lúc thôi, anh em tụi con có thể vui vẻ ở chung, dì và ba con cũng vui vẻ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro